Thẳng Nam Đáng Khinh Sa Đoạ Thành Đồ Chơi Của Kí Túc Xá

Chương 16: Khách sạn SM/ 4P (Trói/ gọi chồng/ đeo xích cổ/ 4P)




Edit: Charon_1332
________
Tới khi móc sắt được rút ra thì Vương Trác Nhiên đã xụi lơ nằm nhoài trên giường, cậu ra sức cọ cọ ga giường nhằm giảm bớt cơn n*ng đang hoành hành trong cơ thể.
Cơ thể bị lật lại, Lê Chính Dương úp tay lên vú cậu, lòng bàn tay xoa nhẹ đầu v* cương cứng khiến tiếng rên của Vương Trác Nhiên trở nên ngọt ngấy, uốn éo cơ thể muốn nhiều hơn nữa.
“A….! Ha ứ…!”
Giường trong phòng cũng được thiết kế theo phong cách SM, Phong Vinh và Trọng Tinh Minh còng tay còng chân cậu lại, sau đó căng dây thừng cột vào hai bên đầu giường.
Vì bị trói vào đầu giường nên hai chân cậu dang rộng ra thành hình chữ M, dáng vẻ mau đến xâu xé em đi khiến Vương Trác Nhiên ngượng muốn chết, *** dâm bị một đám người nhìn chằm chằm làm nó càng n*ng tợn hơn, khe thịt hồng nhạt hấp hé ứa nước ***.
Phong Vinh nắm *** cọ cọ cửa ***, ấn tay banh chân cậu ra rộng hơn, hỏi: “Muốn tôi *** cậu à?”
*** dâm bị chà tới nỗi phun nước tồ tồ, miệng *** tham ăn mấp máy muốn được bú ***, Vương Trác Nhiên có thể cảm nhận rõ nhiệt độ nóng bỏng cùng kích thước siêu bự của thứ đang ngấp nghé trước cửa *** mình, cậu thở hổn hển, vung vẩy chân: “Muốn… mau *** em đi…A ha… Nhanh lên…”
“Gọi chồng đi. Cậu không gọi thì tôi không *** đâu.”
*** hắn chọc mở môi ***, vừa nhét đầu khấc vào thôi mà cái *** dâm đã bú lấy bú để rồi.
“Chồng ơi… *** em đi… mau lên…” Vương Trác Nhiên nức nở nhẹ giọng kêu.
Cả đám nghe xong ai nấy cũng thở ồ ồ, ánh mắt tối sầm. Trọng Tinh Minh và Lê Chính Dương sáp lại cọ *** lên làn da nóng ran vì n*ng của cậu, tay thì nhào nặn vú xinh làm Vương Trác Nhiên phê gần chết.
*** dâm được *** bự nhồi đầy rồi ** dồn dập, hắn *** hăng tới nỗi nước *** văng tung tóe, khoái cảm được lấp đầy tựa như thủy triều ập tới đánh úp cậu. Nhờ thuốc kích dục mà bé *** càng trở nên mẫn cảm hơn, khiến Vương Trác Nhiên có thể cảm nhận rõ từng đường gân đang giật nảy trên thân ***, chỗ ngứa ngáy trong *** được đầu buồi nghiền ép đâm chọc, mới bị *** mấy cái mà cậu đã lên đỉnh rồi, thịt *** xoắn chặt phun nước xối xả. Vương Trác Nhiên vừa khóc vừa đong đưa chân, eo hơi cong lên.
“Chồng *** em có sướng không?”
“Ứm… sướng… sướng lắm…” Giọng cậu run run: “Ứ a a…. muốn nữa… *** đến rồi… Á… a….a ha a….!”
“Không được hửm?”
Phong Vinh nhìn vẻ n*ng *** của cậu bèn *** mạnh hơn, lần nào cũng giã thẳng vào tử cung mẫn cảm khiến Vương Trác Nhiên chuyển từ rên sang hét, thậm chí cậu còn chủ động nâng eo phối hợp với nhịp nắc của hắn và rồi bị nện cho lên đỉnh hết lần này đến lần khác.
Dây thừng được cởi ra, Trọng Tinh Minh lấy một cái vòng cổ đeo lên cho cậu rồi kéo mạnh dây xích một cái khiến Vương Trác Nhiên quỳ bò lên giường, hai chân cậu giạng rộng, mông nhổng lên.
Công hiệu của thuốc mạnh đến đáng sợ, anh vừa mới kề *** vào mông cậu thôi mà Vương Trác Nhiên không nhịn được lắc mông nguây nguẩy đón ý nói hùa rồi, nhưng Trọng Tinh Minh lại cứ rề rà mãi không chịu đâm vào.
Cậu quay đầu nắm lấy *** anh muốn nhét vào trong ***, mắt cậu mê man ướt nước, vừa được nếm mùi *** rồi nên muốn được ăn thêm lần nữa. “Ưm… chồng ơi… *** em đi… Nhanh lên…”
Trọng Tinh Minh đét mông cậu rồi chọc *** thẳng vào mông cậu, giọng anh khàn đi vì n*ng: “Tự nhét *** vào đi.”
Cậu thở hổn hển sụp eo xuống, đẩy đẩy mông, bé *** từ từ nuốt trọn con *** thô dài, Vương Trác Nhiên không khỏi rầm rì mấy tiếng.
“Ha… a…. ứ….”
Trọng Tinh Minh buông dây xích ra, dây xích màu bạc trên lưng đong đưa theo từng nhịp *** của anh, cặp mông núng nính nảy tưng tưng vì bị *** phang trông dâm khôn tả, quả là cảnh đẹp khó cầu.
Vòng cổ chợt siết lại, Vương Trác Nhiên đang chìm trong cơn phê thì trước mắt bỗng tối sầm lại, cậu chỉ có thể ngửa đầu lè lưỡi ra, nức nở xin tha theo bản năng: “Sắp… sắp bị *** chết rồi…. a….a…….!!!”
Lê Chính Dương đứng đợi đã lâu đi đến nâng cằm cậu lên, nhét *** vào miệng cậu, Vương Trác Nhiên ngậm *** bú lấy bú để, con *** đằng sau thì giã cậu như đóng cọc, thịt *** bị ** tới nỗi run rẩy tê dại vặn vẹo eo phối hợp với anh chim bự.
Sau khi Trọng Tinh Minh bắn xong, bụng cậu hơi phồng lên vì ứ tinh. Vương Trác Nhiên đeo vòng cổ, mặt đỏ hồng, hoàn toàn biến thành một tên nghiện *** không có *** là lăn chết, cậu đẩy ngã Lê Chính Dương, cưỡi lên *** y, tinh đục vừa chảy ra lại bị nhét lại vào ***.
Mặt Lê Chính Dương cũng đỏ lên vì n*ng, y đang cực kỳ hưng phấn vì được Vương Trác Nhiên chủ động nhún *** bèn duỗi tay vuốt ve vú mềm của cậu, ngón tay nắn bóp núm ti hồng hồng, con *** được cái *** chặt khít bú lấy khiến mồ hôi y tuôn ra như suối.
“To quá…. ưm… Sờ em đi…. Sướng quá…”
“Tiểu Trác, em cũng muốn nghe anh gọi, anh chưa gọi em.” Lê Chính Dương tủi thân đẩy *** *** vào tử cung cậu.
Vương Trác Nhiên run lên bần bật, hai chân cậu quặp lấy eo Lê Chính Dương, mặt dại ra hưởng thụ khoái cảm khi làm tình, cậu lắc mông nhưng người dưới thân lại không chịu di chuyển.
Lê Chính Dương giữ eo cậu lại, nhìn cậu chằm chằm. “Gọi đi mà… em cũng muốn nghe…”
“Hưm a… Ông xã… ông xã *** anh đi…”
Cậu gọi khẽ, Lê Chính Dương nhấc cậu lên rồi thẳng eo thúc *** túi bụi, con *** to dài giã thùm thụp vào tử cung khiến khoái cảm chạy khắp cơ thể cậu, không hề giống như lúc cậu tự nhún chút nào.
“Ứ a a….! Áhhh…! Sướng quáaaa….!!!!”
Phong Vinh ôm lấy cậu từ phía sau, chụm vú cậu lại mà xoa mà nắn, đầu khấc to oành kề trước lỗ đít chậm rãi đâm vào, vì có móc sắt khuếch trương trước đó rồi nên hắn cũng không bôi trơn nữa, bên trong lỗ thịt bót gần chết, lỗ đít yếu ớt bị *** nong căng, vách thịt mềm mại như sắp bị căng rách cố gắng mút lấy anh *** bự. Bị hai con *** nhồi đầy cùng một lúc khiến Vương Trác Nhiên sướng tới nỗi không nói lên lời, chỉ đành há mồm thở hổn hển.
Lê Chính Dương và Phong Vinh đồng thời nắc *** vào, cơn phê xộc lên khiến da đầu cậu tê rần. Trọng Tinh Minh đứng trên giường, vuốt ve mặt cậu bắt cậu quay mặt lại đây rồi nhét *** vào mồm cậu.
“Ứm a…. Sắp bị *** nát rồi… sướng quá…. A a a…”
*** dâm cùng lỗ *** bị hai con *** giã túi bụi, mồm thì cũng bị lấp kín, đây chính là cách để giảm công hiệu của thuốc nhanh nhất. Não Vương Trác Nhiên trống rỗng, chỉ có thể tranh thủ lúc ba người rút *** ra rên rỉ bày tỏ sự sung sướng rồi sau đó lại bị *** cho mất hồn.
____________
Tác giả có lời muốn nói:
Tui muốn đặt tên chương này là: Biểu hiện đầu tiên của người vợ hiền.
Trời ơi viết 2k chữ tui sắp gục luôn rùiiii.
______
Đọc thấy hơi lấn cấn nhmà khum biếc sửa sao. Thui sai đâu thì mng cứ hoan hỉ góp ý nha.
Sì poi: sắp có cảnh hun rùi, mng đoán xem ai là người đầu tiên được hôn em Vương nàoooo

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.