Thẳng Nam Đáng Khinh Sa Đoạ Thành Đồ Chơi Của Kí Túc Xá

Chương 2: Bị bạn cùng phòng phá trinh, bú vú sờ lồn/ Dùng cặc cọ lồn, vừa bế vừa




Edit: Charon_1332
_____________
Đêm đó, Vương Trác Nhiên nằm mơ.
Cậu mơ thấy mình mang thai, bởi vì ngay khi cậu giơ tay lên liền lập tức có thể chạm vào cái bụng tròn vo như quả bóng của mình, cái cảm giác này thật kì diệu, vốn dĩ phải là cảm giác ấm áp mềm mại khi chạm vào giờ bỗng trở nên căng cứng, bên trong lại nặng trình trịch, dường như có thể dùng móng tay cắt thủng nó, ý nghĩ ấy khiến cậu vô thức thò tay xuống dưới sờ sờ.
Sau khi tỉnh lại, cả người cậu ướt đẫm mồ hôi lạnh, Vương Trác Nhiên sờ sờ cái bụng vẫn còn phẳng lỳ của mình, khẽ thở phào.
Tối qua cô gái kia chỉ gửi cho cậu vẻn vẹn mỗi tin nhắn ấy, nhưng Vương Trác Nhiên lại cảm giác như có một giọng nói khàn khàn đang không ngừng lặp đi lặp lại những lời đó bên tai cậu.
Ma xui quỷ khiến thế nào Vương Trác Nhiên thò tay vào trong quần sờ sờ thằng em quý báu của mình, may quá vẫn đấy, nó còn vì mắc tiểu mà hơi cứng lên. Cậu lại lần mò sờ xuống dưới nữa, nhưng mò mãi cũng sờ thấy cái hòn kê của mình đâu.
Trong thoáng chốc, tâm cậu lạnh lẽo như đống tro tàn -- chim không bay mà trứng lại bay, biết hai hòn ấy quan trọng với thằng đàn ông như thế nào không hả!!!
Vương Trác Nhiên trở mình bò dậy, cúi đầu nhìn thân dưới của mình, vì cậu ngồi gập người về phía trước nên cũng không cần quá tốn sức, hai hòn kê của cậu đã biến mất như chưa hề tồn tại trên cõi đời này, thay vào đó là một bé sò non mơn mởn ngọt lành, là một cái *** real 100% nguyên chất.
Đây chính là cái kiểu *** bánh bao mà cậu thích xem nhất trong AV. Khe thịt hồng hồng không lớn không nhỏ, nhưng chấn động trong mắt Vương Trác Nhiên lại không khác gì Great Rift Valley.¹
Bấy giờ đây cậu mới thấy ngực mình hơi nặng nặng, cậu đưa mắt nhìn lên.
Dựa theo kinh nghiệm simp gái trên mạng của Vương Trác Nhiên, quả ngực này ít nhất cũng phải cup B.
"Buổi sáng mai cậu sẽ mọc *** mọc vú, bị người đàn ông ở gần cậu nhất tưới tinh cho đến khi cậu mang thai sinh con, để cậu nếm trải những sự nhục nhã mà cậu đã gây ra với người khác."
**!
Cậu đang mơ, chắc chắn là thế!
Vương Trác Nhiên đấm tường.
Đau vãi ***!
Mà đau có nghĩa là???
** má ** má ** má ** má!!!
Quần áo ở sau lưng bị đập một cái, Vương Trác Nhiên vốn đang trong trạng thái căng thẳng cao độ lập tức hét ầm lên.
"*** mẹ, mới ban sáng mày gào cái *** gì?"
Phong Vinh vất vả ngẩng đầu lên khỏi gối, híp mắt nạt Vương Trác Nhiên, bởi vì còn mơ ngủ nên mắt hơi mờ, chỉ có thể trông thấy tấm lưng trắng lóa của tên ngốc kia.
Hắn dụi dụi mắt, ngẩng mặt mở di động ra, còn chưa đến 10 giờ nữa. Tuy nhiên Trọng Tinh Minh với Lê Chính Dương cũng không còn trong phòng nữa. Bình thường chưa đến giờ trưa thì Vương Trác Nhiên còn lâu mới xuống giường.
Chẳng chờ Phong Vinh kịp tỉnh ngủ, Vương Trác đã nhảy tót xuống giường. Trông cậu không còn chút ngái ngủ nào, hoảng hồn* ôm cánh tay lật đật chạy vào phòng tắm.
*Gốc là 失魂落魄 (THẤT HỒN LẠC PHÁCH): tình trạng tinh thần không tốt, tâm trạng hoảng hốt lo lâu, thường là sau khi chứng kiến hoặc gặp phải chuyện gì đó đáng sợ và gây shock.
Đừng nói, dáng vẻ này của cậu trông thuận mắt hơn bình thường nhiều. Sẽ không phải là do 10 vạn kia nên cậu mới rầu đến thế chứ?
Phong Vinh đang lướt điện thoại nhếch mép cười khẩy, đều do tên đần này tự tìm thôi.
Vương Trác Nhiên khoá cửa phòng tắm lại, cậu ngồi trên bồn cầu, không thèm để tâm đến thể diện mà mở điện thoại tự chụp thân dưới của mình, điện thoại có độ phân giải siêu cao khiến cho cái *** non tơ kia hiện ra rõ ràng trước mắt cậu.
Do ngồi banh rộng chân, khe *** của cậu còn hơi mở ra, bên trong thậm chí còn có một ít dịch lỏng trong suốt.
Nếu ở trên mạng mà nhìn thấy cái *** non tơ xinh đẹp thế này, Vương Trác Nhiên chắc chắn sẽ vô sỉ quỳ xuống húp sùm sụp, thế nhưng bây giờ cái *** này lại mọc trên người cậu.
Tất cả những chuyện xảy ra đã sớm vượt quá nhận thức của Vương Trác Nhiên, cậu mất hồn mất vía hơn 10 phút mới nhớ là phải tìm cái vị blogger tự xưng là "phán đâu trúng đó" để xin lỗi.
Thế nhưng người kia giống như chưa từng tồn tại trên cõi đời này, bất luận Vương Trác Nhiên ở trên diễn đàn tìm tòi ra sao, search theo từ khóa hay nhờ người khác giúp đỡ thì đáp án của mọi người đều là: chưa bao giờ nghe nói có blogger xinh gái làm bói toán nào như thế.
"Cốc cốc cốc --"
Vương Trác Nhiên hoảng sợ giật bắn người, suýt thì bay luôn cái điện thoại. Giọng nói tràn đầy sự thiếu kiên nhẫn của Phong Vinh vang lên: "** má cậu tắc ỉa à? Ở trong đó mãi đéo ra?"
Cậu chỉ đành sửa sang lại quần áo, ôm ngực còng lưng mở cửa, xẹt ngang qua người Phong Vinh.
Mà ở trong mắt Phong Vinh, Vương Trác Nhiên bơ phờ ủ rũ như bánh đa ngâm nước, sắc mặt trắng bệnh, trông như vừa chịu đả kích gì to lớn lắm.
Vương Trác Nhiên nằm bẹp trên giường cả ngày, mới từ từ chấp nhận sự thật này.
Như cậu hay nói, ngực gái là để sờ, bướm xinh là để **. Bây giờ đến lượt của cậu, lời nguyền rủa ác độc kia vẫn vang vọng không ngừng, chẳng lẽ cậu thật sự còn phải sinh con cho người ta nữa sao?
Không thể được, cậu là một thằng đực rựa hàng thật giá thật, dù không có dái thì cậu còn có cu cơ mà!
Nghĩ đến đây, tâm tình đang căng chặt của Vương Trác Nhiên dần buông lỏng. Cậu nắm chim mình trầm tư, sợ không cẩn thận tý là nó cũng bay đi luôn.
Đến trưa, Trọng Tinh Minh mang cơm về cho cậu, còn quan tâm hỏi cậu có phải sốt rồi không. Vương Trác Nhiên từ chối ý tốt của anh, tiếp tục nằm co ro trên giường không nhúc nhích.
Đến cả Phong Vinh nhìn bóng lưng đơn côi của cậu có chút không đành lòng.
_____
Một tuần sau, hôm nay lại là cuối tuần.
Trọng Tinh Minh liếc nhìn Vương Trác Nhiên ăn mặc chỉnh tề đang xuống giường, thuận miệng hỏi: "Dậy sớm vậy?"
Vương Trác Nhiên gượng cười, nói: "Ừm... dậy rồi nên xuống."
Cuối tuần này Lê Chính Dương về nhà, còn Phong Vinh thì theo ban nhạc đi chơi ở ngoại ô từ tối hôm qua. Hôm nay chỉ còn mỗi Vương Trác Nhiên và Trọng Tinh Minh trong phòng.
Trọng Tinh Minh đùa: "Thế này không giống với tác phong của cậu, không phải chủ nhật nào cậu cũng ngủ đến chiều mới dậy à?"
Anh thấy Vương Trác Nhiên che che ngực, giống như là bị đau.
Vương Trác Nhiên bị đau đến nỗi tỉnh ngủ.
Cậu lên mạng mua mấy cái nịt ngực, chẳng biết có phải do nịt ngực bị sao không mà hai nay vú cậu vừa căng vừa đau. Cậu mặc kệ Trọng Tinh Minh đang nói chuyện, chạy đến phòng tắm khóa cửa lại, lật nắp toilet lên đi tiểu.
Bởi vì mọc bím nên giờ Vương Trác Nhiên chẳng muốn nhìn tý nào, cậu sợ sẽ nhìn thấy thứ đáng sợ kia. Cậu cầm chim tính xả lũ, lại cảm thấy cờ him trong tay mình không đúng lắm.
Giống như kiểu không dài mà cũng chẳng to như trước nữa?
Vương Trác Nghiên như ngã xuống hố băng, lập tức cúi đầu kiểm tra thằng em của mình. Bên tai cậu lại vang lên những lời thì thầm của ác ma kia: dương v*t của cậu sẽ càng ngày càng nhỏ, giới tính của cậu sẽ hoàn toàn thay đổi.
Sở dĩ ngực cậu đau là vì nó đang dậy thì à?
Giờ phút này, Vương Trác Nhiên nhìn thằng em uể oải không có tinh thần hơn rất nhiều so với với lúc trước của mình, trong đầu giờ chỉ có bốn chữ "*** con mẹ nó" thật to, không có chim, đéo *** được, thế đéo phải cậu thành thằng phế vật yếu môn sinh môn lý à?
Cậu vẫn còn là một thằng trai tân chưa được ** *** gì, thế này chi bằng giết cậu mẹ đi cho đời đỡ khổ!
Khi Vương Trác Nhiên bước ra khỏi phòng tắm, ánh mắt cậu ảm đạm không còn ánh sáng.
Trọng Tinh Minh còn tưởng cậu vẫn rầu vì chuyện cây đàn guitar, anh quay người đi đến ôm lấy vai Vương Trác Nhiên, an ủi: " Không sao đâu, dù sao Phong Vinh với cậu cũng quen nhau lâu thế rồi, không còn tiền thì cứ nói ra, nó sẽ không ép cậu đâu."
Khi Trọng Tinh Minh nói giọng điệu dịu dàng vô cùng, Vương Trác Nhiên nhìn đôi mắt vừa trầm tĩnh vừa sâu xa của anh, có cảm giác thoải mái như đang được biển rộng bao lấy.
- - bị người đàn ông ở gần nhất tưới tinh.
Trọng Tinh Minh tốt thế này, chắc chắn sẽ không khước từ cậu. Dù sao trưởng phòng cũng chưa có bồ, cái *** kia thoạt nhìn cũng ngọt nước như thế.
Vương - đang chìm đắm trong nỗi đau sắp mất cu - Trác Nhiên, đã trót thì phải trét thôi*. Nghĩ thế cậu kéo tay Trọng Tinh Minh áp lên vú mình.
*Nguyên văn là Nhất bất tố, nhị bất hưu (一不做,二不休): một khi đã không làm thì thôi, đã làm là làm tới cùng. Câu có từ thời Đường.
"Trưởng phòng, anh trai tốt, anh giúp em chút đi."
*** Dải ngăn cách đáng iu *****
Vương Trác Nhiên ngồi trên ghế của mình, nịt ngực cùng áo phông treo lủng lẳng trên lưng ghế, đôi vú nhỏ xinh mượt mà kết hợp cùng cơ thể đặc trưng của đàn ông lại dâm đãng đến bất ngờ.
"Sau đó.... Em liền mọc... mọc vú với ***... A... ha a... Trưởng phòng..."
Đôi tay thon dài xinh đẹp chậm rãi xoa nắn vú mềm, cảm nhận nhiệt độ cùng hình dạng của nó. Đôi tay ấy bỗng phủ lên hai bầu vú, lòng bàn tay cọ cọ núm vú nhòn nhọn hai cái, khoái cảm tê dại như dòng điện truyền đến, khiến cho Vương Trác Nhiên không cầm được rên rỉ.
Trong lúc cậu còn đang chuyên chú kể lại chuyện mình xui xẻo bị con điên kia nguyền rủa ra sao, Trọng Tinh Minh đã ngồi lên ghế đối diện với cậu, nghiêm túc vân vê vú mềm của cậu trai.
Vương Trác Nhiên cùng từng thử tự sờ một lần, để giảm đau. Nhưng lúc tự sờ thì càng sờ càng đau, giờ ngón tay hơi lành lạnh của Trọng Tinh Minh cấu véo vú mềm thì lại chỉ khiến cậu thấy sướng.
Đồng thời, cậu cũng âm thầm khinh bỉ Trọng Tinh Minh trong lòng. Bình thường thì đàng hoàng đứng đắn, thấy vú thấy đít cái là cứng hết cả *** lên!
Trọng Tinh Minh dường như rất bình tĩnh đối với chuyện cơ thể cậu bị biến đổi*, anh dùng ngữ khí thường dùng khi giảng PPT hỏi Vương Trác Nhiên¹: "Ngực em đau như nào?"
"Em chịu." Vương Trác Nhiên đau đớn gục ngã khi phải miêu tả lại cảm giác ấy: "Thì là nó cực kì căng, cảm giác bên trong vừa nóng vừa bỏng, *** mẹ như kiểu xuống sữa á, nhưng em là đực mà!"
Vương Trác Nhiên đã từng nhìn thấy con bò cái xuống sữa ở trang trại nhà bà ngoại, cái vú ấy nặng trĩu, chứa đầy sữa.
Trọng Tinh Minh hơi nhướng mày, vậy mà lại trực tiếp cúi đầu ngậm lấy vú phải của Vương Trác Nhiên
"A ----"
Trong nháy mắt, bựa lưỡi thô ráp nặng nề quét qua đầu v* nho nhỏ đã sớm sưng cứng như hạt đậu, Vương Trác Nhiên sướng đến nỗi cong eo, ưỡn ngực đưa vú vào sâu trong miệng Trọng Tinh Minh, hình như cậu nghe thấy trưởng phòng khẽ cười, bàn tay to rộng nhào nặn đầu v* bên trái của cậu.
"Ha -- ưm... a --"
Trái phải đều được chăm sóc chu đáo, Vương Trác Nhiên cũng dần mơ màng, cậu kìm lòng không đặng ôm lấy đầu Trọng Tinh Minh, cảm thụ bờ môi của anh bú mút núm vú của mình như thế nào, lưỡi anh liếm vòng lên trên, đá qua đá lại núm thịt đỏ hồng ấy. Vương Trác Nhiên cảm thấy ngực mình như mất khống chế, có thứ gì đó từ trong vú chảy ra bên ngoài, khoảnh khắc khi lỗ sữa được khơi thông, cánh tay cậu cũng nổi đầy da gà.
Trọng Tinh Minh nhả núm vú của cậu ra, Vương Trác Nhiên cúi đầu nhìn, đầu v* đỏ tươi xinh đẹp to gấp đôi lúc trước, dòng sữa trắng ngà từ vú ồ ạt chảy ra ngoài.
Cảnh tượng này thật sự là một đả kích rất lớn đối với một thằng đực rựa mê zú như cậu.
Trước kia mà thấy mấy phim AV kiểu này, cậu sẽ đánh giá nữ chính là: "Con bò đĩ này phải bị đàn ông hiếp dâm tập thể, vừa bị ** vừa phun sữa."
Không! Cậu không muốn biến thành bò sữa!
Trọng Tinh Minh thè lưỡi, liếm vú cậu từ dưới lên trên, mút sạch dòng sữa trắng thơm ấy vào miệng. Thay vào đó là những vệt nước miếng long lanh lưu lại trên ngực cậu.
"Trác Nhiên, sữa của em ngọt ghê."
Cái mũi cao thẳng hoàn mỹ như được điêu khắc của Trọng Tinh Minh vẫn còn dán trên vú cậu.
Vương Trác Nhiên cởi quần cùng quần lót ra, đôi chân dài dẫm lên mép bàn, banh chân để cho Trọng Tinh Minh nhìn bé bím xinh của mình.
Do kéo rèm nên trong phòng hơi tối, Trọng Tinh Minh vươn tay mở đèn học trên bàn cậu, anh kéo nó ra ngoài, để đối diện với háng của Vương Trác Nhiên.
Vương Trác Nhiên tự dâng mình cho cọp nghĩ, việc quan trọng nhất bây giờ là phải khiến chim to như cũ, giữ được chim, có ** cũng không sợ, bây giờ cho trưởng phòng đâm chọc mấy cái cũng chả mất gì đúng không?
Trọng Tinh Minh vẫn luôn săn sóc cậu rất chu đáo, khi làm việc nhóm thì cho phép cậu làm biếng*, thường xuyên đưa cơm xếp đồ cho cậu....
*Nguyên văn là "划水" đề cập đến hành vi lười biếng trong quá trình làm việc và học tập.
Trọng Tinh Minh thương thức cảnh đẹp trước mắt, Vương Trác Nhiên cao gần 1m8, chân hiển nhiên là không hề ngắn. Nhưng cậu lười vận động, số bước chân trong ba bốn ngày lẫn một hai tuần đều không vượt quá ba chữ số, chân cũng không có cơ bắp săn chắc giống đám nam sinh cùng lứa mà ngược lại lại thon dài nuột nà, còn chẳng có chút thịt thừa nào. Dáng vẻ cậu banh rộng chân thế này thật sự quá dâm đãng mà.
Vẻ mặt Vương Trác Nhiên cứ thay đổi xoành xoạch, nào là xoắn xuýt, đau đớn, hối hận vân vân và mây mây, nhưng cậu không biết rằng như thế càng khiến người ta muốn đối xử thô bạo với cậu hơn.
Trước tiên, Trọng Tinh Minh duỗi tay sờ lên làn da non mềm nơi đùi trong của cậu, sau đó mới mò đến cái *** non múp thịt kia.
Trong nháy mắt khi Trọng Tinh Minh chạm vào *** cậu, Vương Trác Nhiên dường như được đả thông hai mạch Nhâm Đốc gì đó, cơ thể cậu run rẩy, lại bị Trọng Tinh Minh giữ chặt eo.
Trọng Tinh Minh tách khe bướm cậu ra, ngón tay anh quyến luyến đảo qua đảo lại như mang theo một ma lực nào đó. Khi anh chạm đến hột le đĩ của cậu, Vương Trác Nhiên chợt cảm thấy *** mình vừa hộc ra một bãi nước dâm, cậu không nhịn được đẩy đẩy cánh tay Trọng Tinh Minh.
"Trưởng phòng! Anh ** em luôn đi, đừng sờ nữa.."
Một thằng trai thẳng bị bạn cùng phòng sờ bướm thì còn ra thể thống gì nữa.
Trọng Tinh Minh nghe vậy thì tốt tính thu tay về, nhanh gọn lẹ tụt quần mình xuống, một căn *** vừa thô vừa to lập tức bật ra ngoài.
Vương Trác Nhiên từng xem một clip hài hước về sự tương phản, đầu tiên những diễn viên nữ* phim AV đó sẽ nhìn chim của diễn viên nam khi họ cởi quần, bị chiều dài của đối phương làm cho kinh ngạc, vẻ mặt cực kì khoa trương, sau đó lại nhìn mấy thanh niên chim bằng đầu tăm** cởi quần, phì cười trào phúng người kia.
*Nguyên văn là 女优 là mấy bà diễn viên phim AV thì phải, tương tự 男优 là mấy ông diễn viên phim AV. Mà hình như nó có hai nghĩa.
**Nguyên văn là 唇膏男 (son môi nam) chỉ mấy thanh niên chim bé bằng thỏi son 🤡🤡.
Lúc ấy cậu xem vui dữ lắm, hơn nữa còn comment ở dưới là cu mình chắc chắn là người trước.
Giờ đây nhìn thấy con cá chà bặc cương cứng của Trọng Tinh Minh, Vương Trác Nhiên mới biết mặc cảm tự ti là như thế nào.
Cậu ngẩn nhơ nhìn chày *** đang kiêu hãnh ngẩng cao đầu kia, lắp bắp: "...... Trưởng phòng, vốn liếng của anh ghê gớm đấy."
Trọng Tinh Minh im lặng không nói mà kéo ghế của cậu, tỏ vẻ muốn đâm vào.
Cái thứ này mà chọc vào *** cậu, thảo nào cũng toanh hoác cho coi.
Vương Trác Nhiên vội che *** xin tha: "Không được, trưởng phòng... anh... của anh bự quá."
Trọng Tinh Minh nhéo vú cậu một cái. "Không phải em nói nhất định phải bắn vào bên trong à?"
Đầu Vương Trác Nhiên nhanh chóng nhảy số: "Nếu không thì, anh cọ ở ngoài thôi, không cắm vào nữa? Lúc sắp bắn thì dí vào lỗ *** là được?"
Cậu thấy mình thông minh quá thể, làm thế không những không rách bướm, còn có thể cứu vớt được cậu em của mình nói.
Đối với một thằng đàn ông mà nói, cái câu "chỉ cọ chứ không đút vào" chẳng khác nào một lời nói dối, thế nhưng Vương Trác Nhiên tin Trọng Tinh Minh có thể kiềm chế được.
Thế là cậu gạt hết đống đồ linh tinh lặt vặt trên bàn mình ra, sau đó ngồi lên trên bàn, banh *** kẹp lấy con *** siêu bự của Trọng Tinh Minh.
Trọng Tinh Minh rũ mắt, thịt *** nóng ấm bọc lấy căn *** của anh, anh không nhịn được chống cạnh bàn bắt đầu đẩy đưa, kết quả mới cọ hai phát Vương Trác Nhiên đã không chịu nổi, đỏ hoe mắt dạng chân ra.
"Ưm... *** mẹ....."
Trên thân người anh em của Trọng Tinh Minh nổi đầy gân xanh, đầu khấc cùng gân xanh nghiền ép tách mở môi ***, cũng không khác ** bướm là mấy, hột le dâm đãng của Vương Trác Nhiên bị ma sát đến sưng tấy đỏ rực, *** dâm không ngừng phun nước tồ tồ.
Sao lại dâm như thế! Cậu đâu phải gái đâu!
Vương Trác Nhiên nhìn vẻ mặt nôn nóng sốt ruột vì dục vọng bị cắt ngang của Trọng Tinh Minh, lại mở chân kẹp lấy *** anh, lần này Trọng Tinh Minh không kìm nổi nữa mà thở hổn hển, nương theo nước dâm bôi trơn dùng sức đâm chọc. Vương Trác Nhiên bị anh đâm đến nỗi cả người lắc lư lay động, hai bầu vú xinh đu đưa liền hồi, trĩu xuống khó chịu vô cùng.
Thấy thế, Trọng Tinh Minh bèn dùng một tay chống bàn, một tay xoa nắn ngực cậu, anh dùng ngón tay kẹp lấy đầu v*, sau đó lại dùng năm ngón tay bao lấy vú cậu mà nắn mà xoa.
"Trác Nhiên, sướng à?"
"A... ưm.... Sướng lắm... Trưởng... trưởng phòng... thọc nhanh lên đi anh..."
Nước dâm của Vương Trác Nhiên dường như bị mất khống chế, cứ phun ra liên hồi. Trong mắt cậu giờ đây chỉ có cơ bụng săn chắc đang đong đưa không ngừng của Trọng Tinh Minh, nhìn anh đè mình dưới thân đâm thọc từng cái như đang ** ***, căn *** bự thụi liên tọi vào lỗ *** non nớt, mỗi lần chọc chọc là như muốn ** thẳng vào *** vậy. Anh không chỉ ma sát hột le của cậu mà còn cọ cọ cái lỗ tiểu vô dụng bên dưới le *** mà cậu chưa bao giờ dùng tới. *** nhỏ của cậu vừa nóng vừa ngứa, đàn ông đều suy nghĩ bằng nửa thân dưới, huống chi bị chơi *** sướng hơn tự thủ dâm nhiều, Vương Trác Nhiên ném luôn hành vi thẳng nam chính trực thường ngày của mình ra sau đầu, lắp bắp cầu xin Trọng Tinh Minh nện cậu mạnh hơn.
Cặn bự cọ càng lúc càng nhanh, tầm mắt Vương Trác Nhiên bỗng trở nên trắng xoá, bắp đùi nối liền với *** non co giật không ngừng, không kẹp nổi *** Trọng Tinh Minh nữa, cậu bỗng dang rộng chân, *** dâm ọc ra mấy bãi nước dâm tanh ngọt.
Vương Trác Nhiên sướng đến nỗi xểu cả dãi, cậu còn chưa tỉnh lại từ cơn chếnh choáng thì Trọng Tinh Minh đã giữ chặt eo cậu, thô bạo nắc *** vào lỗ *** non nớt, *** sâu vào bên trong.
"Ưm ---- ***... anh cút ra ngoài, không làm --"
Giống như từ trên thiên đường rơi xuống địa ngục, Vương Trác Nhiên cảm giác bé sò của mình như bị một que cời lửa nóng rẫy* đâm vào, cậu hoảng sợ nhìn Trọng Tinh Minh, chỉ thấy nụ cười dịu dàng thân thiện của anh đã biến mất, thậm chí anh còn dùng tay bịt cái miệng đang la oai oái của Vương Trác Nhiên lại, tay kia thì như cái kìm sắt ghì chặt lấy đôi tay của cậu, coi cậu như một cái bao *** mà nắc phành phạch.
*Nguyên văn là 烧火棍 là một dụng cụ để thêm củi vào bếp thường được sử dụng ở vùng nông thôn của Trung Quốc. Còn một nghĩa nữa là nói về mấy cây đàn guitar dỏm.
Anh nói: "Shhh -- cẩn thận bị phòng bên cạnh nghe thấy." Bên trong *** tràn đầy nước dâm, nếp uốn bị *** nong căng ra, thịt non bao bọc mút chặt thân ***, co bóp liên hồi. Trọng Tinh Minh bị hút đến nỗi da đầu tê dại, anh ghì chặt tay của Vương Trác Nhiên hơn, hung hăng ** mạnh vào trong.
Vương Trác Nhiên bị anh ** đến khóc tutu, đau xong thì sướng, bị con *** vừa to vừa khoẻ chà ***, cậu như được thoả mãn đến tận nơi sâu nhất trong cơ thể. Trọng Tinh Minh thấy cậu bắt đầu n*ng ***, bèn thả tay ra, ôm lấy mông Vương Trác Nhiên, bế cậu ngồi trên ghế.
"Ưm... **... ** sâu quá..."
Nương theo sức nặng của cơ thể, *** dâm tham lam nuốt hết căn *** thô dài. Vương Trác Nhiên không thể nào diễn tả nổi khoái cảm dâm loạn đang làm bậy trong người mình, cậu thấy *** mình như vòi nước hỏng không ngừng phun nước tồ tồ. Cậu bị Trọng Tinh Minh ôm chặt lấy, thô bạo phang *** phầm phập². Một lúc sau, Vương Trác Nhiên dần quen với tiết tấu của anh, lắc lắc mông phối hợp với động tác ** *** của Trọng Tinh Minh, còn co *** bú *** anh.
Trọng Tinh Minh đưa tay sờ sờ xương bướm của cậu, lại cúi đầu tớp lấy cái vú sữa của Vương Trác Nhiên, vừa xoa vú vừa ** ***, cứ thế ** hơn trăm cái, anh mới chịu bắn ra đợi tinh đầu tiên.
Vương Trác Nhiên bị ** cho mất não, không còn biết trời trăng mây gió gì. Thế nhưng Trọng Tinh Minh còn sung dữ lắm, anh lật người cậu lại để cậu trai quỳ bò trên ghế, từ phía sau ** cậu một nháy. Từ góc độ này, Trọng Tinh Minh có thể thấy rõ mông thịt tròn lẳng đẫy đà cùng vòng eo thon nhỏ của Vương Trác Nhiên.
Khi Vương Trác Nhiên tỉnh lại đã thấy mình nằm trên giường Trọng Tinh Minh. Cậu còn đang ảo tưởng hai hòn dái của mình có thể bay về bèn thò tay xuống sờ, sờ hoài lại sờ đến cái môi *** sưng to, cái *** nóng rẫy nhễu nước như sắp bị ** hỏng đến nơi.
Vương - không muốn tin vào hiện thực tàn khốc này - Trác Nhiên lại lăn ra ngủ như chết.
【 tác gia có lời muốn nói: 】
Chương sau Phong Vinh lên sàn!
________
Chương này có vài chỗ mình 0 ưng lắm, cứ thấy nó sao sao ấy. Nghe bảo sắp bão rồi, lại chuẩn bị tránh bão thôi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.