Thẳng Nam Đáng Khinh Sa Đoạ Thành Đồ Chơi Của Kí Túc Xá

Chương 24: Xin được địt/ ngón tay địt lồn/ bú cu




Edit: Charon _1332
_____
Hai tuần nữa lại trôi qua, sáng ngày nọ Vương Trác Nhiên bỗng réo ầm lên bảo cơ bụng của mình biến mất tiêu rồi. Cậu đi chân trần chạy đến trước gương trong nhà vệ sinh rồi vén áo lên nhìn, eo thì không to lên nhưng bụng dưới lại hơi phồng phồng trông giống như ăn quá no.
Thật ra trong mắt ba người kia thì Vương Trác Nhiên làm gì có cơ bụng bao giờ, quá lắm thì xuất hiện vài đường cong do cậu gầy, song ba người cũng chả dại mà nói sự thật cho Vương Trác Nhiên biết.
Vì đang mang thai tức sữa nên Vương Trác Nhiên càng ngày càng lười ra ngoài, trừ phi phải đi học còn không thì cậu cứ ru rú ở nhà ngủ nghỉ.
Cậu còn có một chuyện hơi khó để nói ra đó là: ham muốn của cậu ngày càng mạnh mẽ hơn.
Mỗi khi hút sữa xong là đũng quần lót cậu lại ướt nhem, ban đêm thường xuyên nằm mơ thấy cảnh mình bị ba người kia hung hăng ** ***. Đôi lúc chỉ cần nhìn đám kia cởi trần đi tới đi lui trong nhà thôi là cậu cũng vô thức nuốt nước miếng rồi.
Ba người kia nhịn rất tốt, dù con *** đã cứng rắn chọc vào chân cậu mà vẫn có thể kiềm chế bản thân đi ra khỏi phòng cậu tự sục. Vương Trác Nhiên cũng thử tự sờ nhưng cậu thủ dâm đến tê cả tay mà vẫn không lên đỉnh được, rất nhiều lần cậu muốn chủ động gạ *** nhưng lại thấy xấu hổ, không nói được ra thành lời.
Bác sĩ bảo rồi: Không thể ứ ừ trong ba tháng đầu.
Hôm nay cậu lại mơ, mơ thấy người đàn ông xoa nắn vú cậu thật mạnh khiến nó vừa rát vừa tức, sữa tươi trào ra, y ngắt nhéo núm vú cậu, vú bị ngắt *** cũng trào nước tí tách, cơ thể co giật hùa theo động tác của người đàn ông.
Núm vú bị khoang miệng ấm áp ngậm vào, dòng sữa thơm ngọt rỉ ra khiến cậu sướng tê người, đầu lưỡi đá qua đá lại. Vương Trác Nhiên ôm chặt lấy y vuốt ve cơ bắp trên người y, hai chân quấn chặt eo người đàn ông khát cầu nhiều hơn nữa.
Ai dè người đàn ông lại chả hiểu ý gì hết đẩy chân cậu xuống, bắt nó duỗi thẳng ra rồi tiếp tục cúi đầu bú mút vú cậu.
Vương Trác Nhiên khó chịu đạp chân cọ ***, n*ng tới độ muốn đẩy người đàn ông xuống rồi cưỡi lên.
Cậu mơ màng nghĩ đàn ông đàn ang gì mà bú mỗi vú chớ không *** *** vậy!!!!
Người đàn ông bị cậu quấy nên chẳng bú được tử tế thế là bèn nhe răng cắn núm vú đỏ tươi như trừng phạt, Vương Trác Nhiên nỉ non rồi choàng mở mắt, trong mơ màng cậu trông thấy lưỡi Trọng Tinh Minh đang tì lên vú cậu.
Hóa ra đây không phải là mơ.
"Làm gì vậy.... Em đang ngủ mà." Vương Trác Nhiên hờn.
"Anh sắp phải ra ngoài nên hút sữa cho em trước."
Vương Trác Nhiên thấy được anh cứng rồi, con cu dưới háng anh nhỏng cao vừa to vừa dài khiến cậu có thể cảm nhận rõ ràng sức nóng của nó cách lớp quần áo.
Chỉ mới nhớ đến cảnh được ** lòi *** ngày trước thôi mà *** cậu đã ướt nhem, co thắt từng cơn.
Cậu kéo chăn che mặt chỉ để lộ đôi mắt sáng ngời, giơ chân cọ cọ *** Trọng Tinh Minh: "Đừng bú nữa, *** em đi."
Trọng Tinh Minh khựng lại, mắt tối sầm: "Bác sĩ bảo..."
"Em biết bác sĩ bảo không được làm trong ba tháng đầu, anh, anh *** nhẹ một chút thôi là được rồi, không sao đâu. Em hết nhịn nổi rồi." Vương Trác Nhiên dường như đang cố tình gây sự tiếp tục trêu chọc con *** anh.
Vương Trác Nhiên mê man chớp chớp mắt như thể đang cảm thấy xấu hổ, tay Trọng Tinh Minh vẫn đang nắm vú cậu, con *** cứng đau, lý trí thì như sắp sụp đổ.
Trọng Tinh Minh không muốn *** cậu, Vương Trác Nhiên vừa tức vừa tủi sờ sờ con *** anh, tủi thân nói: "Cứng như này rồi mà anh vẫn không muốn *** em, anh có phải đàn ông không? Lề mề* làm gì vậy?"
*Gốc là 磨磨唧唧 có nghĩa là chậm chạp, không nhanh nhẹn.
Chiêu khích tướng cấp thấp như vậy khiến Trọng Tinh Minh thấy hơi buồn cười, ý cười dịu dàng lộ ra trên khuôn mặt: "Anh muốn *** em hay không thì em phải tự rõ chứ? Bây giờ không được."
"Không chịu, em muốn anh *** em bây giờ cơ."
"Được, tự vạch *** ra xin anh đi."
Vương Trác Nhiên thầm chửi anh biến thái nhưng cậu n*ng quá rồi, thế là bèn co chân lên trước ngực thò tay xuống dưới tách môi *** ướt nhẹp ra để lộ lỗ *** hồng hồng, chiếu lệ nói: "*** em đi, mau lên."
Động tác cởi thắt lưng của Trọng Tinh Minh bỗng ngừng lại: "Hử?"
Tư thế cầu *** này càng khiến cậu n*ng hơn, Vương Trác Nhiên sắp khóc tới nơi rồi, nhắm mắt bảo: "Xin anh hãy *** em đi."
Ngón tay nhẹ nhàng thọc mở lỗ ***, ngón cái thì xoa nắn hột le nhạy cảm, Vương Trác Nhiên sướng run người, nước *** trào ra khiến vách *** càng thêm lầy lội cực lực bú mút ngón tay.
"Ứm... a... Anh... anh gạt em... cái này không tính.... A ha...a"
"Anh chưa bảo sẽ *** em bằng gì mà."
Dù mới cắm hai ngón tay vào thôi cũng đã khiến đầu óc Vương Trác Nhiên choáng váng, cậu rên rỉ dâm đãng nhưng vẫn lên án hàng của Trọng Tinh Minh không giống hình minh họa.
"A... ha... Trọng Tinh Minh.... áhhh... ưm..."
"Ngoan, đừng quấy."
Trọng Tinh Minh sờ eo cậu vỗ về rồi cúi đầu tớp lấy núm vú sưng cứng của cậu mút thật mạnh không chút kiêng dè, dòng sữa thơm ngọt lập tức trào vào miệng anh. Cùng lúc đó, ngón tay anh cũng moi móc đâm chọc cái *** dâm chặt khít một cách rất kiềm chế.
Khoái cảm từ cả hai nơi khiến Vương Trác Nhiên cong eo, hoàn toàn ngã gục trước hai ngón tay của anh, *** dâm bị moi móc cọ xát nóng bừng, hột le đáng thương sưng phình, vú dâm cũng hằn đầy vết gặm của người đàn ông.
Cậu bị chơi vài phút đã lên đỉnh, hai mắt nhìn đăm đăm cắn chặt góc chăn, lồ *** co rút mút chặt lấy ngón tay anh, sướng đến rơi nước mắt.
Trọng Tinh Minh nhẹ nhàng xoa nắn hột le thêm vài cái nữa, Vương Trác Nhiên run lẩy bẩy kẹp chặt chân không cho anh làm bậy.
"Rồi." Trọng Tinh Minh cúi đầu hôn cậu: "Anh chuẩn bị cơm nước xong hết rồi, tý tự lấy ăn nhé."
Anh đang tính về phòng tự giải quyết thì Vương Trác Nhiên gọi với lại, giọng mềm như bông.
"Em giúp anh cho."
Vương Trác Nhiên thấy phải có qua có lại mới toại lòng nhau, Trọng Tinh Minh đã giúp cậu xả n*ng rồi thì cậu cũng nên giúp anh em xíu.
Cậu duỗi tay vuốt ve *** anh, cảm nhận từng đường gân trên thân ***, cái thứ này còn dài hơn cả tay cậu, một tay cố mãi mới cầm được, đầu khấc to tròn như quả mận vừa chín tới, một ít chất lỏng trong suốt rỉ ra từ lỗ tiểu.
Trọng Tinh Minh được cậu sục cho hé môi thở dốc, vừa trầm vừa ẩn nhẫn. Âm thanh ấy lọt vào tay Vương Trác Nhiên khiến cậu ngứa từ tai đến người.
"Anh đừng có thở hổn hển nữa." Vương Trác Nhiên ngừng vuốt cu.
Trọng Tinh Minh cố kìm nén suy nghĩ đè cậu xuống giường ** cậu ná thở, cầm tay cậu nói: "Ừm, anh không phát ra tiếng nữa."
Vương Trác Nhiên nhắm mắt nhắm mũi quay tay cho anh tiếp rồi cúi đầu ngậm lấy con *** anh, bặm môi mút vào, liếm láp.
Thế mà cậu lại thấy mùi của Trọng Tinh Minh cũng khá dễ chịu.
Vương Trác Nhiên bú mỏi cả mồm mà Trọng Tinh Minh vẫn chưa chịu bắn, cậu đành nằm xuống nghiêng đầu để Trọng Tinh Minh cầm *** vừa thủ dâm vừa *** hờ vào miệng mình, sau đó anh bất ngờ xả tinh vào miệng cậu.
Trọng Tinh Minh sợ Vương Trác Nhiên lại buồn nôn khi ngửi mùi tinh, rút vài tờ giấy từ trên đầu giường để cậu nhè ra, ai ngờ quay đầu thì thấy Vương Trác Nhiên gần như đã nuốt sạch bách rồi.
"Em có buồn nôn không? Có khó chịu không?"
Vương Trác Nhiên vội vã "phì phì phì" mấy tiếng, ra sức lau miệng: "Đệt em muốn phun ra mà sao nuốt hết trơn rồi? Ớ? Anh cười cái gì?"
Anh vứt đống giấy trong tay cậu vào thùng rác: "Em có biết các cụ có câu gì không?"
"Câu gì?"
"Mang thai một lần khờ ba năm."
*Gốc là (一孕傻三年): Ý chỉ hiện tượng suy giảm trí nhớ, khả năng suy nghĩ ở phụ nữ mang thai sau khi sinh
Vương Trác Nhiên giơ ngón giữa với anh.
__________
Lời tác giả:
Xin hãy vote cho tui đi ( cúi người.gif)
Lần trước update xong hải đường bị khùng, đăng lặp của tui 5 chương luôn, hôm sau tui mới phát hiện, ngại quá ngại quá, tui sẽ đổi mấy chương lặp sau, cũng khum biết mấy bạn mua chương rồi có phải mua thêm lần nữa không nữa. ( tui hỏi bạn thì ngta bảo chắc là khum đâu.)
_______
Đang tính làm biếng thì thấy có bạn kiu dính bộ này quá phải bật dậy làm lẹ. Xíu qua bức thư tình nha chị em.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.