Thẳng Nam Đáng Khinh Sa Đoạ Thành Đồ Chơi Của Kí Túc Xá

Chương 4: Bắn vào miệng/ bắn vào trong / bị kiểm tra, xoa bướm móc lồn/




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Charon_1332
__________
"A…a… ưm… ahhh —— đừng, đừng *** nữa mà… Tôi sắp… sắp chết rồi…"
Vương Trác Nhiên vùi mặt vào gối, đứt quãng rên rỉ theo từng cú *** như trời giáng của người đàn ông, Phong Vinh bắt cậu quỳ bò ra tạo thành tư thế doggy, hắn nắm chặt lấy tay cậu, con *** thô to điên cuồng nắc ** lỗ *** nóng ướt, thúc tận vào nơi sâu nhất trong *** cậu, Vương Trác Nhiên bị *** đến nỗi run lẩy bẩy. Mỗi lần Phong Vinh đâm vào, *** non đều bị kéo căng thành một cái động tròn lớn, hỗn hợp tinh dịch, nước dâm từ nơi giao hợp cứ thế chảy ra như thác.
"*** chết cậu, đĩ dâm, đĩ dâm thiếu ***…"
Phong Vinh thấy cậu định bỏ chạy, bèn rướn người ra trước, bàn tay to rộng nắm lấy cần cổ mảnh khảnh của cậu, tay kia thì nắm lấy đôi vú nảy nở mềm mại vương đầy vết đỏ của Vương Trác Nhiên mà xoa mà nắn. Hắn giữ nguyên tư thế như vậy tiếp tục ra sức dập hông, cảm nhận từng phản ứng nhỏ của người đang nằm dưới thân mình.
Dáng vẻ Vương Trác Nhiên dính tinh đầy mặt, khóc lóc cầu xin thật sự quá kích thích, Phong Vinh chẳng nhớ mình đã bắn bao nhiêu lần, chỉ nhớ cuối cùng Vương Trác Nhiên đã bị hắn vần cho mềm nhũn, chả còn tý sức nào để phản kháng hay cự cãi với hắn, cậu lúc ấy chỉ có thể đong đưa đôi vú mềm, ngúng nguẩy hừ hừ mấy tiếng.
Lúc người đàn ông chuẩn bị xả đợt con cháu cuối cùng, hắn nắm lấy cằm cậu ép cậu hé môi rồi nhét *** vào miệng cậu. Trên mặt Vương Trác Nhiên còn vương ít tinh trắng vừa bị hắn bắn lên, cậu hoảng hồn vươn lưỡi yếu ớt đẩy cái thứ trong miệng mình hai cái, kích thích bất ngờ ập đến khiến Phong Vinh lập tức nhả cò súng.
Hắn duỗi ngón tay khuấy đảo tinh dịch trong miệng cậu, nhìn dáng vẻ thê thảm của cậu, trong miệng còn ngập ngụa tinh dịch trắng đục, chỉ cảm thấy hả hê gần chết.
Sau khi Vương Trác Nhiên chống mép giường gọi "huệ" hai tiếng, liền chìm vào trạng thái nửa hôn mê.
Phong Vinh đi vào nhà tắm tắm rửa sạch sẽ, mặc quần áo xong xuôi liếc nhìn Vương Trác Nhiên đang nằm chết ngất trên giường, hắn chau mày kiểm tra hô hấp của cậu, sau khi xác định cậu không sao cả thì cười khẩy: "Yếu như sên."
*Câu gốc là "真不耐操" mà "耐操" ở đây có hai nghĩa vừa sáng vừa tục. Nghĩa sáng ý chỉ "độ bền, sức chịu đựng" theo người Đài Loan. Nghĩa tục là "** dai" đấy. Tui chỉ nhặt ý thôi, còn ai muốn biết thêm thì tự tìm nha.
Vương Trác Nhiên trần như nhộng, lộ ra phân nửa bộ ngực trắng nõn cùng sống lưng mượt mà, bộ dạng cậu lúc ngủ trông vừa ngoan vừa thiếu ***. Phong Vinh không nhịn được xốc chăn lên móc điện thoại ra, banh chân cậu rồi chụp choẹt các thứ.
Bé sò non mơn mởn ấy bị hắn giày vò đến nỗi sưng phồng sung huyết, dường như bé biết mình đang bị người ta chụp trộm nên nhẹ nhàng co rút làm cho một dòng tinh đặc sềt chảy ra ngoài, trông dâm trông chịu được.
Phong Vinh đổi từ góc này sang góc kia chụp hơn chục tấm mới cất máy đi về.
Lúc Vương Trác Nhiên tỉnh lại vừa kịp thời gian trả phòng, khi ấy trong phòng nghỉ chỉ còn lại mình cậu.
Cậu chỉ thấy lưng mỏi eo đau, đến cả cánh tay giờ cũng dùng lực được nữa vì hôm qua bị Phong Vinh kéo. Vương Trác Nhiên chửi thầm trong lòng, thằng oắt Phong Vinh này bắn nhiều lần thế, còn bắn vào miệng cậu hai lần, thu nó có 2000 tệ đúng là *** mẹ lời cho nó vãi ***.
Trong những lúc như vậy, cậu lại càng nhớ đến Trọng Tinh Minh tốt với mình ra sao. Anh còn đi mua cơm cho cậu, lại còn thương lượng…
Liếc thấy sắp đến 12 giờ rồi, Vương Trác Nhiên bụm eo, đường từ nhà nghỉ về kí túc xá vô cùng gian nan. Cậu cảm nhận rõ bên dưới của mình sưng ghê gớm lắm, mỗi khi cất bước đều sẽ ma sát vào vải quần làm cậu đau đến nhũn người.
Cậu vừa về kí túc là liền trông thấy Trọng Tinh Minh đang quay lưng về phía cậu, giống như là không nghe thấy tiếng cậu bước vào.
Vương Trác Nhiên mở điện thoại lên, trong nhóm lớp có người tag cậu, bảo cậu nộp bài tập chia sẻ kinh nghiệm.
Vương Trác Nhiên quen thói vung vãi bạ đâu vứt đó, lúc trước toàn là Trọng Tinh Minh nhắc cậu, nhưng dạo gần đây Trọng Tinh Minh lại đang "chiến tranh lạnh" với cậu.
Cậu thở dài, lướt lên trên lục tìm tài liệu về bài tập kia, quá hạn rồi. Cái này vừa vặn là một cái cớ tốt để làm lành.
Vương Trác Nhiên giả bộ không có chuyện gì hết, quay đầu hỏi Trọng Tinh Minh: "Trưởng phòng ơi, anh có thể gửi lại cái tài liệu về bài chia sẻ kinh nghiệm cho em được không? Em quá hạn mất rồi."
Cậu vừa cất lời, mới bừng tỉnh phát hiện giọng mình vừa nghẹn vừa khàn.
Trọng Tinh Minh không đáp, nhưng Vương Trác Nhiên rất nhanh đã nhận được tài liệu mà anh chuyển tiếp cho.
Vậy xem ra là không tức giận rồi, cậu khẽ thở phào: "Cảm ơn trưởng phòng!"
Sau lưng cậu vang lên tiếng bước chân, Vương Trác Nhiên ngẩng đầu, Trọng Tinh Minh mặt mày lạnh tanh đã đứng bên cạnh cậu tự lúc nào, anh hỏi: "Đêm qua em đi đâu?"
Vương Trác Nhiên đã sớm chuẩn bị xong lý do để thoái thác, nhẹ nhàng đáp: "À… em ngại mạng trường chậm nên qua ra net chơi game ấy mà."
Trọng Tinh Minh như đang suy tư gì đó, nói: "Phải không?"
Còn chưa đợi Vương Trác Nhiên kịp phản ứng, anh đã túm lấy cổ áo cậu kéo xuống, nịt ngực căn bản chẳng thể che hết tất cả vết tích của cuộc yêu hôm qua, những dấu hôn xanh tím trải dài bên dưới xương quai xanh lập tức lộ ra.
Vương Trác Nhiên giật cổ áo về, mặt đỏ phừng phừng quát: "Anh làm gì đấy?"
Người đàn ông cao lớn trước mặt hơi nheo mắt, hỏi tiếp: "Là Phong Vinh à? Đêm qua hai người ở cùng nhau?"
"Ai thèm ở cùng hắn chứ? Không phải, Trọng Tinh Minh, *** mẹ anh buông tôi ra!"
Sức lực đối phương khoẻ như kìm sắt, Vương Trác Nhiên vốn đã oải hết cả người giờ đây hai tay lại bị người ta bắt chéo ra sau lưng một lần nữa, bị anh vật mạnh đè xuống bàn, cậu giãy giụa mấy cái, máy tính bảo bối bị cậu va vào lắc lư chao đảo mấy bận, Vương Trác Nhiên tức khắc không dám lộn xộn nữa.
Trọng Tinh Minh ung dung nhàn nhã chế trụ cậu bằng một tay, tay kia lột quần cậu xuống, bàn tay lạnh lạnh chậm rãi lần mò khe hẹp giữa hai chân cậu.
Tư thế này làm cho *** non giữa hai chân cậu bị kẹp đến lòi cả thịt môi, hai cánh môi lớn sưng tấy kề sát nhau nhô ra từ khe ***, bên trên còn óng ánh ánh nước. Ngón tay Trọng Tinh Minh ấn ấn xoa xoa hai cái, Vương Trác Nhiên đau đến nỗi vặn mông muốn trốn.
"Em bị nó ** sưng rồi."
"***, đau, đau muốn chết. Trưởng phòng, anh à, daddy, ba!! Đừng có sờ mà…" Vương Trác Nhiên thảm thiết xin tha.
"Là Phong Vinh đúng không?"
Trong khoảng khắc Trọng Tinh Minh hỏi, ngón giữa của anh chọc mạnh vào lỗ *** chặt khít, móc lấy thịt non mềm mại mà trêu đùa, nơi đó đã yếu ớt giờ còn phải vất vả nuốt thêm một ngón tay nữa, môi *** bị anh cọ đến nỗi cuộn hết vào.
"A… đúng… đúng vậy… Ưm.. mẹ bên dưới của em chắc chắn bị trầy da rồi.. ***… đau vãi…" Vương Trác Nhiên khàn giọng thở dốc nói.
Cậu cảm nhận được Trọng Tinh Minh đang tách *** cậu ra, trái phải chơi đùa, còn nghiêm túc ngắm *** cậu một lúc nữa. Dù cậu không nhìn thấy ánh mắt ấy nhưng cũng chẳng thể nào thờ ơ với nó, càng gay go hơn là, dưới cái nhìn chăm chú của anh, cậu thấy người mình càng ngày càng nóng, nước *** chầm rãi chảy ra, thấm ướt ***.
"Không trầy da." Trọng Tinh Minh kết luận ngắn gọn.
Vương Trác Nhiên cảm thấy bây giờ không phải là lúc để thảo luận chuyện có trầy da hay không.
Ngay sau đó, Trọng Tinh Minh mở tay bao hết lấy gò mu của cậu, vừa phủ vừa xoa mấy cái. Động tác của anh quá đỗi dịu dàng, khiến cho cơn ngứa dần lấn át cơn đau.
Khe *** lại rỉ ra một ít nước dâm, tẩm ướt lòng bàn tay anh. Trọng Tinh Minh cong ngón giữa, thô bạo giày vò *** dâm của cậu, khiến hột le n*ng sưng cứng lên như hạt đậu.
"A… a… ưm a… Trọng, Trọng Tinh Minh, đừng xoa nữa…"
Vương Trác Nhiên ỉ ôi xin tha trong vô vọng, thịt *** bị chà vừa tê vừa ngứa, nhưng *** dâm* lại sướng gần chết, cậu dường như đang bị kẹt giữa băng và lửa**, cậu thanh niên lên đỉnh trong trạng thái đau đớn tột cùng, Vương Trác Nhiên lắc mông cố gắng thoát khỏi trói buộc của Trọng Tinh Minh.
*Gốc là 蒂头 mình tìm thì nó bảo là cái cuống của trái cây, còn dùng để chỉ những người có địa vị thấp kém, yếu ớt dễ bị người khác bắt nạt. (Hình minh hoạ cuối chương)
**Gốc là 冰火两重天 tra baidu thì nó kiu là đề cập đến việc phải chấp nhận hai tình huống tương phải khác nhau trong một thời gian ngắn.
Dưới sự tra tấn hành hạ như vậy, hết thảy những cảm giác kỳ lạ đều được chuyển thành cơn buồn tiểu, Vương Trác Nhiên cắn răng khẩn cầu:
"Trưởng phòng ơi, em muốn đi tè, anh thả em ra đi… em muốn đi tè… anh mà không thả ra là em tè lên tay anh luôn đấy…"
Trọng Tinh Minh nhìn con cu đang sưng lên của cậu, anh thả tay cậu ra, Vương Trác Nhiên mới lảo đảo chạy vào phòng tắm, chuẩn bị xách chim xả lũ thì người đàn ông sau lưng cậu lại tàn nhẫn nắm lấy dương v*t của cậu, bịt lỗ tiểu trên đầu cu lại.
Bụng nhỏ của Vương Trác Nhiên quặn lại, gần như không đứng vững được nữa, cậu dựa vào người Trọng Tinh Minh, nỉ non:
"Xin anh đấy… đệt mợ em sắp chết rồi… sắp chết rồi a.."
Ngón tay Trọng Tinh Minh chuẩn xác mò tới lỗ đái trên *** cậu, chậm chạp nắn bóp nó, thấp giọng nói:
"Tè bằng chỗ này.."
"Aaaa! Không được đâu, chỗ đó không tè được đâu! Trưởng phòng, em cho anh ***, cho anh *** mỗi ngày luôn.. để em đi tè đi mà…"
Khoái cảm mạnh liệt lại lần nữa đánh úp, Trọng Tinh Minh bóp càng ngày càng hăng như thể muốn bóp mở lỗ đái của cậu luôn. Bỗng, Vương Trác Nhiên rùng mình một cái, nước tiểu chậm rãi rỉ, chảy dọc theo ngón tay đẹp đẽ của Trọng Tinh Minh, trong cảm giác đau xót còn cuốn theo đôi chút khoái cảm sung sướng hơn cả bắn tinh gấp bội lần.
Vương Trác Nhiên đái rất lâu, cậu vừa chơi thú nhún với ngón tay của Trọng Tinh Minh vừa "đái dắt", mỗi lần tè đều sướng đến nỗi ngón chân ngón tay co quắp hết lại.
Chờ đến lúc cậu tè xong, Trọng Tinh Minh đặt ngón tay ướt đẫm nước của mình lên môi cậu, để cậu nếm thử hương vị của bản thân, anh nói: "Đây không phải là đái."
【 tác giả có lời muốn nói: 】
Lái la lái la ~~~
_________
Bỏ edit xong h làm ngượng tay kinh khủng luôn, có gì mấy bà cứ góp ý để tui sửa nha.
Tui thấy mấy bà góp ý về vụ chú thích khá nhiều, kiểu mấy pà 0 thích tui để raw dí mấy câu tui chém bla bla dưới dòng vì tụt mood.
Cái đó tui xin lỗi mí bà nhiều, nhưng tình tui nó hơi hèn, đoạn nào tui 0 hiểu tui sẽ kiu ở dưới là tui 0 hiểu tui chém chứ 0 sau lỡ tui bị phốt là edit đá bay raw ra chuồng gà thì chết tui luôn huhu. Còn mấy cái kia tui sẽ cố gắng sửa dần.
À hình minh hoạ 蒂头:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.