Tháng Năm Đổi Dời

Chương 3:




Lăng Yên Dữ và Thẩm Thư Điềm một trước một sau bước vào cổng trường mẫu giáo và được giáo viên của họ đưa đến phòng học.
Họ đều học lớp lớn, nhưng Lăng Yên Dữ hộc ở lớp một, Thẩm Thư Điềm học lớp ở hai.
Nhà trẻ học cùng trường, tiểu học cũng ở cùng một chỗ, được giáo viên xếp vào cùng một bàn.
Năm lớp hai tiểu học, Thẩm Thư Điềm đã rất quen thuộc với Lăng Yên Dữ, ngày nào cũng nói chuyện với cậu, mặc dù lần nào cậu cũng đối xử lạnh nhạt với cô và không trả lời câu hỏi của cô.
"A Lăng, hôm nay ba mang cho tôi hai bình sữa, tôi chia cho cậu một bình." Thẩm Thư Điềm lấy từ trong cặp sách ra một bình sữa, đặt lên bàn Lăng Yên Dữ
Giây tiếp theo, Lăng Yên Dữ liền đem bình sữa trả lại cho cô.
Trong suốt thời tiểu học, Lăng Yên Dữ thành tích đều rất tốt, điểm mỗi bài kiểm tra của cậu gần như tuyệt đối, các giáo viên rất thích cậu.
Nhìn lại Thẩm Thư Điềm, ngồi cùng bàn với tiểu học bá, thành tích lại rối tinh rối mù.
Nhưng may mắn thay, Thẩm Thư Điềm tính tình sôi nổi và cái miệng ngọt ngào, cô giống như một kẻ dở hơi trong lớp, vì vậy các giáo viên đã bằng lòng gán kẻ dở hơi ngồi cùng bàn với cậu tiểu học bá ít nói.
Vào một buổi chiều, có tiểu bá vương bắt nạt Lăng Yên Dữ, nói rằng cậu là một đứa trẻ không có cha, bởi vì trong cuộc họp phụ huynh ba bọn họ đều đi dự, còn anh chỉ có mẹ đi.
Thẩm Thư Điềm giúp Lăng Yên Dữ cãi nhau, nhưng bị cậu đẩy ngã xuống đất, "Đừng giả mù sa mưa, thật dối trá".
Khi ở sơ trung, Lăng Yên Dữ đã vượt qua kỳ thi và vào trường tốt nhất trong vùng, cha Thẩm còn khuyến khích Lăng Yên Dữ, lừa cô đến một nơi khác.
Sau khi biết chuyện, cô nghĩ sẽ không được gặp lại anh nếu cô không học cùng trường với anh.
Trong thời gian đó, Thẩm Thư Điềm rất bám lấy Lăng Yên Dữ, cô nghe lời ba mình và cũng tham gia kỳ thi ở trường đó, may mắn thay, cô đã bắt được cái đuôi nhỏ. Thành công gặp lại.
Cô vui vẻ báo tin tức này cho A Lăng và dì Lăng biết khi đó trên mặt bọn họ đều không có chút hưng phấn nào, nhưng Thẩm Thư Điềm không để ý, đắm chìm chính mình trong vui sướng.
Ba mẹ rất hưng phấn, khen con gái bọn họ thật thông minh, Ba Thẩm giơ Thẩm Thư Điềm lên xoay một vòng, cô sợ tới mức hét lên: "A! Ba ba con sợ!".
Thẩm ba trêu chọc: "Đứa nhỏ này rất tiếc mạng".
Chính là đứa trẻ tiếc tính mạng này, sau này coi mạng của A Lăng còn quan trọng hơn mạng mình.
Điều khiến Thẩm Thư Điềm vui vẻ nhất chính là, cấp hai cô vẫn học cùng lớp với A Lăng! Tự chọn chỗ ngồi, nhưng Lăng không cho cô ngồi cùng bàn với anh.
Nhưng không sao, cô ngồi phía sau anh.
Ba ba nói phải đối tốt với A Lăng một chút, cho nên Thẩm Thư Điềm đối tốt với Lăng Yên Dữ.
Thẩm Thư Điềm ở đâu cũng đều là mặt trời, không nói gì, ở lớp rất nhanh đã quen thuộc, cô thảo luận cùng bàn trước và bàn sau đi nơi nào chơi.
Thấy điều gì đó kỳ lạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.