Thánh Đường

Chương 292: Đẹp tới phát điên




Qua Mãng đối với trận chiến đấu này hiển nhiên là vô cùng coi trọng, hắn dự định lưu lại thời gian đầy đủ để cho người ta nghiên cứu chính mình, nhưng đối với Vương Mãnh mà nói, đánh ngay chứ, một cái túi thức ăn làm sao đủ no.”
Tùy cơ hội chiến.
Bởi vì loại thực lực như Qua Mãng chân chính được “Chân nhân” coi trọng, thoáng cái đề cao danh tiếng của chân nhân, lại làm cho thanh danh của hắn lan truyền rất lớn ở phía dưới ba mươi tầng. Nhất là hắn có thể làm cho Qua Mãng đối với pháp thuật khống chế của hắn cảm thấy hứng thú, lại càng hấp dẫn một ít trận doanh, đồn đãi tóm lại là đồn đãi, truyền đi có hợp thói thường không cũng cần phải tự mình cân nhắc.
Trong khoảng từ tầng 20 tới tầng 30 cũng có không nhân vật nổi danh, ví dụ như gần đây có Yên Vũ Nguyệt, Mã Điềm Nhi, Đỗ Tử Vũ, Cung Vân Lạc mỗi trận chiến đều có không ít {Tu Chân giả} chú ý.
Mà tình huống trước kia của Qua Mãnh cũng tương đương vơi Yên Vũ Nguyệt hiện nay, chỉ có điều thiên phú của Yên Vũ Nguyệt cơ bản cũng giống như bọn hắn, cơ bản trong vòng năm năm tất nhiên sẽ tiến quân tới tầng 30, lúc nắm giữ được pháp thuật tới trình độ nhất định, tấn chức là chuyện tất nhiên.
Lúc đối thủ xuất hiện, tất cả mọi người lắp bắp kinh hãi, Đỗ Tử Vũ!
Cho tới bây giờ, bốn đại cao thủ của lần này đều bảo trì toàn thắng, tương đối khoa trương, tương đối hoa lệ, chỉ là bốn người này cũng phát động tùy cơ hội chiến, cũng không có giao thủ với nhau. Trong bốn người, một thuộc về Long Vương trận doanh, một là nữ hoàng trận doanh, hai người thuộc về Thiên Vương trận doanh, thân phận thực lực là tương đương.
Mà bây giờ chuyện thú vị tới rồi, “Chân nhân” chống lại nhân vật phong vân chính thức Tiểu Ly Biệt Kiếm “Đỗ Tử Vũ”.
Đỗ Tử Vũ loại này xuất thân từ môn phái bài danh top 50 của Tinh Minh, trong mắt {Tu Chân giả} ở học viện này, thì phải là sư môn chính thức nổi danh, nhưng mà cho dù là danh môn có rất nhiều người tới tu chân học viện cũng sẽ thủy thổ không quen, nhưng chỉ cần ngươi biểu hiện ra năng lực thích ứng, ủng hộ tiếp sau đó tuyệt không phải là môn phái bình thường có thể tưởng tượng được.
Một trận chiến này, chính thức kiểm nghiệm “Chân nhân” thế nào rồi, là ngựa chết hay là lừa chết đây?
Cái gì mà vòng cung kiếm pháp, những vật này, chỉ sợ là không làm khó được cao thủ giống như Đỗ Tử Vũ vậy. Nhưng vấn đề là cao thủ tiền bối như Qua Mãng, lại không tuyển chọn bọn hắn, lại lựa chọn chân nhân, cái này có phải là nói chân nhân còn mạnh hơn so với bọn hắn chứ?
Lúc Đỗ Tử Vũ nhìn thấy đối thủ không nhịn được mà cười tươi, đạp phá thiết hài vô mịch xử (tìm hoài thì không thấy) chẳng tốn chút công phu nào thì lại tới. Nếu là hắn chiến thắng chân nhân, ngược lại rất có hứng thú chiến một trận cùng với Qua Mãng, một cuộc chiến đấu thắng thua căn bản không sao cả, mà cùng cao thủ quyết chiến mang đến kinh nghiệm mới là quý giá nhất.
Vòng cung kiếm pháp? Loại kiếm pháp cơ sở này cũng không biết xấu hổ mà lấy ra lừa mọi người, chẳng qua là khi dễ khi dễ những kẻ yếu ớt mà thôi.
{Tu Chân giả} là phân đẳng cấp càng lớn thì đến tu chân học viện sẽ trở nên càng lớn!
Đây là một trận chiến ngoài ý muốn.
Đỗ Tử Vũ khiêu khích đánh giá đối thủ không dám hiện ra thân phận thật trước mặt này, xuất thân danh môn như hắn đối loại đối thủ giả vờ giả vịt này rất không ưa, đối phó với đối thủ như vậy, phải công kích nghiền nát bẻ gãy mà giáo dục, giáo dục hắn một phen!
“Sát!”
Đỗ Tử Vũ hô lên một tiếng bạo vang, đấu pháp bắt đầu rồi, kiếm quyết ý niệm trong đầu, Đỗ Tử Vũ trường kiếm trong tay vẽ ra từng đạo kiếm khí oanh hướng Vương Mãnh.
Vương Mãnh thân hình di động bên trong kiếm khí, tìm kiếm lấy khe hở tồn tại.
Đỗ Tử Vũ nổi lên một tia cười lạnh, từng bước ép sát, kiếm thức rồi đột nhiên chuyển khác, trong kiếm khí đột nhiên lóe lên những đường vòng cung.
Vòng cung kiếm khí giết ra!
Hơn nữa khác với thuần vòng cung kiếm khí của chân nhân, kiếm khí của Đỗ Tử Vũ ẩn chứa kiếm khí thông thường, nói cách khác phương pháp chuyển đổi tổ hợp mệnh ngân của hắn phi thường tự nhiên.
“Qua Mãng, xem ra chân nhân huynh muốn tao ngộ một hồi ác chiến rồi, nếu hắn thua, ngươi có hứng thú với tiểu tử Đỗ Tử Vũ này không?”
Mạc Vô Tranh cười tủm tỉm nói.
Trong tu chân học viện này đại tướng tuyệt đối là sóng sau đè sóng trước, Đỗ Tử Vũ sử dụng kiếm quyết tinh xảo tới nhưu vậy, ngay cả bọn hắn cũng có thể cảm nhận được áp lực.
Một đường tu chân tuy rằng có thể chiếm chút tiện nghi trên phương diện thời gian, nhưng cuối cùng quyết định thắng bại nhất thì tuyệt đối không phải thời gian.
“Đỗ Tử Vũ này xuất thân Vân Tiêu Môn, trụ cột vững chắc, xuất thân môn phái Top 50 sau khi đến tu chân học viện năng lực thích ứng mạnh hơn những môn phái bình thường khác nhiều lắm, Đỗ Tử Vũ có biểu hiện như vậy cũng không thần kỳ.”
“Chân nhân lần này gặp được đối thủ.”
“Ta lại muốn biết chân nhân có phải là gia hỏa giả heo ăn thịt hổ, nguyên lực của hắn thật sự chỉ có tầng hai mươi thôi sao?”
Bên trong hư vô, đã có rất nhiều người đứng xem, đối với {Tu Chân giả}dưới ba mươi tầng nguyên lực mà nói, một trận chiến này hiển nhiên có lực hấp dẫn vô cùng. Đỗ Tử Vũ trong đám {Tu Chân giả} mới tới lần này tuyệt đối là một nhân vật phong vân nổi tiếng. Có một ít người từ khi tiến vào đã được chú định có tương lai huy hoàng rồi, hắn có thể không chú ý tới người khác, nhưng không có nghĩa là những người khác cũng sẽ không chú ý hắn.
Đỗ Tử Vũ kiếm pháp lăng lệ, phối hợp vòng cung kiếm khí với kiếm khí bình thường không ngừng tạo áp lực tới chân nhân tạo. Chân nhân đã phản kích bằng vòng cung kiếm khí, chỉ là vòng cung kiếm khí đơn thuần, đối với Đỗ Tử Vũ người đã lĩnh ngộ vòng cung kiếm khí mà nói, thật sự không phải là một việc rất khó.
Chân nhân phía đối mặt đã như trứng chọi đá rồi, nếu là có thể xuất ra hai đường vòng cung kiếm khí, ngược lại cũng là một đòn phản kích không tệ. Chỉ có điều loại phản kích này thường thường cũng ẩn chứa nguy cơ, hoặc là một kích tất trúng, một khi bị Đỗ Tử Vũ tránh thoát, có khả năng bắt được sơ hở chính là rất nhiều rồi, có thể dùng loại chiêu thức này để quyết thắng thua, hoặc là đối thủ chết, hoặc là chính mình chết.
“Xem ra Đỗ Tử Vũ là không có ý định cho chân nhân cơ hội, kiếm pháp này quá vững chắc rồi!”
Mạc Vô Tranh cười nói, “So sánh lại, chân nhân tuy rằng kiếm pháp lạnh thấu xương, nhưng mà cảm giác không đủ toàn diện à, Qua Mãng, người ta đúng là hướng về phía ngươi mà tới.”
Qua Mãng không có nhìn Mạc Vô Tranh, “Ta đối với Đỗ Tử Vũ không có hứng thú.”
Qua Mãng không phải nói Đỗ Tử Vũ không được, trên thực tế không sợ không nhìn được hàng, Đỗ Tử Vũ này nếu so sánh với chân nhân, rõ ràng là cao hơn ra một bậc. Hơn nữa Đỗ Tử Vũ cũng đạt tiêu chuẩn khống chế nguyên lực, đặt ở phía dưới hai mươi lăm tầng nguyên lực, có thể bảo đảm chính mình phát huy ra toàn diện tất cả bộ kỹ xảo của mình, tỉnh táo lại rất hiện thực.
Nhưng mà Qua Mãng đối với người này không có hứng thú, hắn muốn cùng chân nhân chiến đấu, là vì cảm giác chiến đấu cùng với chân nhân, loại tư vị này là hắn khát vọng, nếu không muốn tìm đối thủ, hắn cũng không có hứng thú lấy lớn hiếp nhỏ.
“Chân nhân liên tiếp bại lui rồi, hoặc là dùng hai đường vòng cung kiếm khí, hoặc là bị Đỗ Tử Vũ giết chết.”
“Người này gần đây vận khí thật tốt quá, cuối cùng có lúc gặp phải chữ xui.”
Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, bọn hắn nhìn thế cục thấy vô cùng tinh tường, chân nhân kỳ thật cũng không tồi rồi, chỉ là chỉ biết sử dụng một chiêu, gặp được cao thủ chân chính lập tức thua chị kém em.
Đỗ Tử Vũ kiếm khí khống chế được thế cục, cuối cùng đã tới thời điểm ra tay.
Trường kiếm trong tay vẽ ra từng vòng tròn nguyên lực, Đỗ Tử Vũ hai mắt bảo trì sát khí lành lạnh!
Rầm.
Một đạo kiếm khí đẹp mắt giết ra, kéo lê hai đường vòng cung duyên dáng đẹp mắt trên không trung, lập tức giết tới.
Quá trình này chỉ là trong một nháy mắt, mà lúc này chân nhân đang đứng ở hoàn cảnh hoàn toàn bị động, vừa mới né tránh được công kích hung ác phía trước thì hai đường vòng cung kiếm khí đã muốn giết tới.
Chính hắn cũng đã sử dụng qua rồi, cho nên đối với uy lực của hai đường vòng cung kiếm khí tự nhiên hiểu rất rõ.
Đỗ Tử Vũ dừng mũi kiếm, cảm nhận lấy khoái cảm khi phát ra một kiếm cường lực, trong nháy mắt tuôn ra hai đường vòng cung kiếm khí đối với bất kỳ một kiếm tu nào cũng có được một cảm giác thỏa mãn khó nói thành lời.
Đây là nghệ thuật đồng thời cũng là kiếm pháp.
Chấm dứt!
Hai đường vòng cung kiếm khí chặn ngang chém về phía chân nhân, lúc này nhìn chân nhân như đã muốn chỉ có một chút khả năng ít ỏi mà đã dùng hết không còn gì nữa vậy, nhưng ánh mắt kia lại lóe sáng thiêu đốt lên.
Thân thể đột nhiên xoáy động, trường kiếm trong tay tùy ý bay múa, kiếm khí mở ra, hai đường vòng cung kiếm khí của Đỗ Tử Vũ đánh ra vòng quanh thân thể chân nhân, chuyển động cùng một chỗ với thân thể hắn.
Tất cả mọi người trợn tròn mắt, chân nhân là muốn dẫn dắt kiếm khí của đối thủ sao?
Kiếm khí bình thường dẫn dắt cũng không phải quá khó, nhưng đây là hai đường vòng cung kiếm khí à.
Chân nhân thân thể giống như u linh vậy, đung đưa trường kiếm tung bay trên dưới, mang theo từng đạo tàn ảnh.
Ầm Ầm…
Trường kiếm chém ra...
Một đạo kiếm khí chói mắt oanh sát ra ngoài, Đỗ Tử Vũ trên mặt lộ ra ý cười, kỳ lạ rồi, vậy mà thật sự chặn hai đường vòng cung kiếm khí của hắn. Nhưng như vậy đã nghĩ chiến thắng hắn, quả thực chính là nói chuyện hoang đường viển vông.
Đỗ Tử Vũ đối với hai đường vòng cung kiếm khí hiểu rất sâu, dưới sự huấn luyện của sư tôn hắn rất rõ ràng làm thế nào để tránh thoát được hai đường vòng cung kiếm khí.
Trong lúc chân nhân vừa mới làm ra phản kích, Đỗ Tử Vũ lập tức chân đạp thất tinh bộ, hai đường vòng cung kiếm khí là có góc chết chỉ là nhất định phải dự phán sớm một chút, bản thân lại càng phải tinh tường hai đường vòng cung kiếm khí.
Người có thể làm được cũng không nhiều lắm, nhưng hắn chính là một người trong số đó!
Minh Nguyệt một mực giữ im lặng, đột nhiên khóe miệng lộ ra một tia vui vẻ lạnh như băng: “Qua Mãng, xem ra là phải lo lo lắng lắng thay ngươi rồi.”
“Qua Mãng người này ưa thích giày vò, tự nhiên tìm cái phiền toái này làm gì.”
Tất cả mọi người còn đang đắm chìm trong thất tinh bộ tinh diệu của Đỗ Tử Vũ thì lại phát hiện kiếm khí dị biến rồi, kiếm khí phát ra một đạo loang loáng khác với bình thường...
Thất Tinh Bộ rõ ràng cũng đã tránh được, nhưng mà trong nháy mắt một đạo loang loáng xuất hiện, giống như một đường vòng cung đoạt mệnh cắt qua cổ Đỗ Tử Vũ, Đỗ Tử Vũ thân hình lung lay đổ xuống.
Cùng lúc đó, bên trong hư vô tiếng nghị luận cũng đồng thời mắc kẹt.
Đây là cái gì???
Hai đường vòng cung kiếm khí đã là cực hạn, nhưng mà vừa rồi?
Đỗ Tử Vũ bụm lấy cổ, đau đớn cũng không thể ngăn cản được khiếp sợ trong lòng, trong khoảnh khắc đó... hai đường vòng cung chính là cực hạn rồi!
Ba đường vòng cung kiếm khí???
Tu chân học viện không có loại kiếm quyết này! Các môn các phái cũng chưa từng nghe nói qua!!!
Đỗ Tử Vũ rốt cuộc cũng thua, chân nhân chỉ là nhàn nhạt nhìn xem kiếm trong tay, giống như thường ngày, thân hình dần dần trở thành nhạt, cho đến khi toàn bộ biến mất.
Mạc Vô Tranh chậm rãi táp táp đầu lưỡi, “Minh Nguyệt, ánh mắt của ngươi là tốt nhất, cái này, con mẹ nó sẽ không phải thật là ba đường vòng cung kiếm khí chứ???”
Minh Nguyệt vốn chưa một lần sợ hãi, lần này đều có chút thần sắc khác thường, gật gật đầu, “Chuẩn xác mà nói, hắn là mượn lực của Đỗ Tử Vũ, lần này thật sự thú vị đây.”
Một kiếm này quả giống như làm người mù sáng mắt lại, những người lúc trước đối với chân nhân vẫn còn đủ loại phỏng đoán thì một kiếm này quả nhiên là phá vỡ tất cả suy đoán, đều là sai.
Người mạnh mẽ tới mấy cũng không thể siêu thoát khỏi phạm vi pháp thuật của tu chân học viện, ngươi có thể tại tu chân trong học viện tu hành pháp thuật cao siêu hơn cường đại hơn, phát huy đến mức tận cùng đi nữa, nhưng lại chưa từng có người nào có thể đánh vỡ điểm này, thế mà hiện tại đã xuất hiện.
Lần này người hi sinh là một {Tu Chân giả} nổi bật bên trong đám người mới, Đỗ Tử Vũ.
Trong một nơi ở tu chân học viện tuôn ra một tiếng rít gào, một hồi thanh âm lách cách vang lên, Đỗ Tử Vũ không thể tin được thất bại như vậy!
Làm sao có thể, có thể dẫn dắt được hai đường vòng cung kiếm khí đã là việc không thể tưởng tượng rồi, thậm chí có người có thể hoàn toàn mượn lực, đây là cái kiếm pháp gì, công pháp quỷ dị gì chứ???
Chân nhân lại “Bình bình đạm đạm” mà thắng, giống như năm ngoái hắn bình bình đạm đạm thua liên tục từng trận vậy.
Lúc thua, chỉ có một chân nhân, lúc thắng, có lẽ cũng chỉ có một mình chân nhân mà thôi, chính là làm cho người ta không thể lý giải được, như vậy...thật muốn phát điên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.