Thanh Gươm Hổ Phách

Chương 116: Quyết chiến (4)




Khi Burlando và Connord bắt đầu chiến đấu, Heukire đã xua đuổi thủ hạ của mình chia quân làm hai hướng vòng quanh trung ương chiến trường, đánh vào hai sườn của di tích.
Thế nhưng các tinh linh bạc đã chờ sẵn ở đó. Namenis chia chiến sĩ của mình thành hai đội, một đội tự mình dẫn dắt, một đội chuyển giao cho Hổ Tước chỉ huy. Hai bên canh gác cửa hông của di tích tinh linh, nhanh chóng hỗn chiến với chiến sĩ người thằn lằn từ trong rừng ra.
Đám sinh vật dã man, đầu óc đơn điệu gào rú lao từ trong rừng ra. Chúng rất nhanh nhẹn, chốc lát đã xong tới các kiến trúc đổ nát của tinh linh. Có điều, chờ đợi chúng thường là một tia sáng trắng. Chiến sĩ tinh linh từ trên cao nhìn xuống, kiếm hai đầu cắm phập vào cổ họng của lũ bò sát, sau đó huých nhẹ một cái đẩy ngã thi thể lạnh lẽo xuống phế tích. Bên cạnh di tích tinh linh — thủy triều màu xanh thẫm và dải sáng màu bạc va chạm với nhau. Có bảy, tám người thằn lằn bị hất tung lên cao, ngã vào đồng loại của chúng, đụng ngã không ít con.
Thế tấn công của người thằn lằn nhất thời bị đình trệ. Các lính đánh thuê Rubis và Sói Xám phía sau sao có thể để lỡ thời cơ này? Bọn họ lập tức thả dây cung, tên, tên nỏ băng băng vang dội. Từ phía sau phế tích có hàng loạt tia sáng trắng lóe lên. Nhưng tia sang này kéo dài tới đội hình người thằn lằn — khiến chúng như bị húc phải một vách tường vô hình.
Những chiến sĩ màu xanh thẫm, gầy gộc đồng loạt bị hất ngược ra sau.
Ở Wanze, một người bình thường đã trải qua huấn luyện dùng nỏ chính quy có thể bắn sáu phát trong một phút, chưa cần nói đến các lính đánh thuê lão luyện có linh xảo, lực lượng vượt quá người thường gấp mười lần. Cho dù nỏ bốn tay hạng nặng, họ cũng có thể trút ra mười lăm tới hai mươi mũi tên chỉ trong một phút.
Điều đó quả thực là tai nạn đối với người thằn lằn. Cơn mưa thép buông xuống đầu chúng giống như một tử thần khoác áo choàng đen, cầm đao lưỡi liềm âm trầm bay xẹt qua đầu chúng, vung cây đao vạch một nhát vào đội ngũ của chúng. Tử vong liên tiếp kéo tới.
Các đội trưởng, trung đội trưởng của người thằn lằn định triệu tập nỏ thủ phản kích, nhưng không nói nỏ thủ người thằn lằn đa phần chưa có thực lực Hắc Thiết (Trong các quái vật cùng loại, cấp bậc phổ biến của loại viễn trình thấp hơn loại cận chiến), hoặc vừa vặn đạt cấp độ này nhưng lại không được huấn luyện chính quy — huống chi, ngay từ đầu trận chiến, một phân đội nỏ gần chúng nhất đã bị Medisa tách ra.
Tuy công chúa tinh linh bạc xuất thân vương tộc, nhưng sinh ra trong thời đại chiến loạn lớn nhất Wanze, khả năng nắm bắt thế cục chiến trường đã sớm hình thành bản năng.
Thiếu công kích từ xa để đánh trả và yểm trợ, người thằn lằn bắt đầu đình trệ tiến lên, thậm chí tháo chạy.
Quan chỉ huy tinh linh đội mũ giáp vàng liếc mắt một cái, lập tức lấy kèn sừng rồng bên hông xuống, thổi lên u u. Giai điệu kèn ngân nga đã cắm rễ trong lòng các chiến sĩ suốt bảy thế kỳ nay — bởi vì nó chỉ đại biểu cho một ý nghĩa, xung phong! Các tinh linh bạc rào rào dựng thẳng thanh kiếm hai đầu sáng như tuyết cạnh ngực phải — "Chúng ta là ai!"
"Thanh kiếm Haalan!"
Namenis gật đầu, vung thanh kiếm chỉ huy xuống phía dưới. Các tinh linh bạc giận dữ hét lên, phát động xung phong. Giống như một cơn lũ thủy ngân cuồn cuộn, dòng chảy màu bạc kia trút xuống, người thằn lằn vô lực ngăn cản. Thứ mà chúng phải đối diện không chỉ một nhóm chiến sĩ thực lực Bạch Ngân, phối hợp kín kẽ, mà còn là mười một bậc thầy chiến đấu.
Công kích tầm xa của các lính đánh thuê bắt đầu chậm lại, chỉ một vòng bắn, họ đã làm hư hỏng bảy cây nỏ. Cây nỏ cuối cùng dùng làm dự phòng đã bị lấy đi, Sanvid phải thay bằng cung. Chẳng qua dù như vậy, cậu thanh niên vẫn cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Không tới bảy mươi bước phía trước chính là đội quân mênh mông màu xanh sẫm — hoặc có thể nói là biên giới kéo dài tới tận bìa rừng. Thế nhưng đám sinh vật dã man kia dù có làm thế nào cũng không thể vượt qua dòng chảy bạc kia. Không chỉ như thế, các tinh linh bạc còn chủ động xung phong.
Hơn mười cá nhân xung phong vào dòng lũ mấy trăm người thằn lằn.
Đây mới là chiến đấu chân chính. Sanvid nghe các tinh linh hát vang hành khúc cổ xưa của họ, cảm thấy máu trong người bốc cháy từ tận trong xương tủy. Một cơn run rẩy thổi quét toàn thân cậu ta, giống như về tới chiến trường cổ xưa, vì chống cự với thế lực hắc ám để tồn tại.
Đó là một cuộc chiến to lớn, hùng tráng, thực sự là mọi dân tộc, mọi chủng tộc đều dốc toàn lực vào trong đó, vì tự do và vinh quang mà chiến, cuộc chiến sử thi. Sanvid vừa dùng đoản cung bắn trả, vừa cảm thấy khó hiểu, dường như mình đã thích cảm giác này.
Không chỉ vì trở thành một lính đánh thuê mà thôi.

Khi tiếng kèn vang lên, giống như có một tiếng rồng gầm xa xưa vang dội khắp chiến trường. Bất kể ở xa hay gần, tất cả đều ngừng lại.
Đó là tiếng kèn chiến tranh của tinh linh bạc — sắc mặt Connord lại biến hóa. Ở vị trí này, gã không nhìn thấy hai bên sườn bị rừng rậm che khuất, tự nhiên không biết nơi đó phát sinh chuyện gì, thế nhưng tiếng kèn sừng rồng sẽ không nói dối. Sau khi ẩn thế gần ba trăm năm, tinh linh bạc — lại xuất hiện một lần nữa! Vị đoàn trưởng lính đánh thuê rất tin tưởng là gã thủ lĩnh thằn lằn vừa ngu xuẩn vừa tự đại, thẩm mĩ quan tồi tệ như một tên nhà giàu mới nổi Heukire lại làm hỏng chuyện. Tuy nhiên, điều gã nghĩ lại không phải là làm thế nào tìm được cái tên thành sự chưa đủ, bại sự có thừa kia để đánh cho một trận ác liệt.
Bởi vì con thằn lằn khốn kiếp kia cũng không có kết cục tốt, và hắn cũng không muốn bỏ mạng lại đây. Kèn lệnh sừng rồng chỉ có một ý nghĩa, một trong các đội quân mạnh nhất trong lịch sử của tinh linh bạc — vệ đội Phượng Hoàng xuất hiện trên chiến trường.
Chỉ không biết kỵ binh cao cấp và đoàn kỵ sĩ Thánh ca (Đoàn kỵ sĩ ngựa một sừng) có đến hay không, vì nếu vậy thì gã khóc không ra nước mắt. Đoàn kỵ sĩ Thánh ca chính là đội quân truyền kỳ mà năm xưa hát vang bài ca dao cổ xưa của Đế quốc tinh linh bạc, phát động xung phong về phía trận thế một trăm nghìn quân của người Miner.
Vừa nghĩ tới, gã liền không còn lòng chiến đấu, chỉ oán hận lườm Burlando cách đó không xa một cái rồi bứt ra, rút lui. Độ nhanh nhẹn của phù thủy thợ săn không thấp. Connord phiêu phiêu lao về sau như một chiếc lá khô sắp hòa nhập vào hoàn cảnh rừng rậm.
Burlando sửng sốt. Hắn sợ Connord vòng qua bọn hắn về phía sau gây rối. Giờ phút này các tinh linh bạc đói phó với người thằn lằn còn được, nếu đáp thêm một gã phù thủy thợ săn cấp Hoàng Kim vào thì không tốt. Hắn lập tức phóng nhanh về phía công chúa tinh linh bạc, hô lên:
"Medisa! Cản gã lại!"
Cũng không cần hắn nhắc, Medisa đã nghĩ tới điều này. Nàng đặt ngang trường thương, lập tức khởi động kỹ năng Xung phong — kỵ sĩ ngựa một sừng vốn có tốc độ cao dọa người, lúc này càng giống như một ngôi sao băng màu bạc. Ngôi sao băng xẹt ngang khu rừng tạo thành một đường cong tròn, ngay sau đó đã cản trước đường lui của Connord.
"Tiên sinh Connord, ngươi đã làm ác rất nhiều, hãy ở lại đi, cả đồng bạn của ngươi nữa; kẻ coi thường tôn nghiêm của sinh mạng, khinh nhờn giấc ngủ an bình ngàn thu của người chết sẽ phải trả giá —"
Medisa nâng ngang trường thương, ra hiệu cho người bạn ngựa một sừng đối mặt chính diện với gã đàn ông khoác áo choàng đen đỏ giao thoa, cất giọng nói.
Connord thầm cắn chặt răng. Gã căn bản không muốn nhiều lời với nữ kỵ sĩ tinh linh bạc. Mệnh lệnh của Burlando khiến gã vô cùng nghi ngờ — xem ra đối phương đã dự tính trước, hạ quyết tâm phải giữ bọn gã lại chỗ này. Đây là một cái bẫy. Tuy rằng không biết nhóm người này có quan hệ gì với đoàn lính đánh thuê Sói Xám và Erko, nhưng lòng cảnh giác của gã đã lên tới tột độ.
"Há, lũ kỵ sĩ Thánh ca thối tha!"
Gã chửi thầm, xoay người trốn sang hướng khác. Thế nhưng tốc độ của gã sao có thể so được với ngựa một sừng. Khi gã mới xoay người, công chúa tinh linh bạc đã lạnh lùng chờ trên đường của gã.
Connord thử ba lượt, ba lượt đều bị cản trở. Gã đã có phần hoảng sợ. Đối phương không sợ hãi dám cản trở gã, chắc chắn có chỗ dựa. Thứ duy nhất mà gã có thể nghĩ tới chỉ có thể là Đế quốc cổ xưa kia. Nhà nuôi trồng có thể chiến một trận với cái đám con trời cao ngạo kia mà không ngại, nhưng gã thì không được.
Gã lại không dám hi vọng bản thân cũng có thể lừa gạt thiếu nữ tinh linh bạc này như với thiếu nữ tóc đỏ Akane; phía trước gã chính là một trong những dân tộc am hiểu chiến đấu nhất trên đại lục, chỉ có thằng ngốc mới hi vọng đối thủ như vậy sẽ phạm sai lầm.
Nói như thế, dường như chỉ có một chiêu kia.

Đồng thời khi Medisa chặn Connord, Burlando vừa bắt lấy cánh tay Akane giật lùi về sau đã lập tức cảm thấy trước mắt tối sầm lại; hơi thở lạnh lẽo và nguy hiểm ập vào mặt. Chàng trai không cần nghĩ nhiều cũng đoán được là cái gì — Thần sứ Đại địa, Ekmen.
Chỉ nó mới có thể đuổi kịp tốc độ xung phong của hắn — con quái vật vĩ đại vung chi trước, thân thể cao gấp ba lần người trưởng thành che khuất cả mặt trời. Nó gào lên quật mạnh tới, không khí rít lên. Burlando cảm thấy mặt đất dưới chân chớp mắt trồi lên, sau đó vỡ tung.
Yếu tố, lực lượng nham thạch.
Hắn không hề nghĩ ngợi, cũng bất chấp lịch sự — xoay người ôm lấy Akane bổ nhào sang bên. Hai người đồng loạt lăn lộn mấy vòng trong rừng — mà lúc này Ekmen đã vỗ một chưởng xuống. Ầm ầm, bùn đất tung bay, những chiếc răng đá nhô lên từ dưới đất, kẹp tới, hình thành một cái lồng đá chung quanh bàn tay con Boss này.
Từ xa nhìn lại thật giống như con quái vật vĩ đại đập một chưởng xuống đất, ép nham thạch dưới đất hình thành năm cái móng vuốt bằng đá chụp lên. Khi nó rời tay ra, những chiếc móng vuốt đá lập tức rào rào sụp đố, hóa thành bùn xám quay về với rừng rậm… Burlando đứng dậy liền nhìn thấy cảnh này, không nhịn được phải hít một hơi lạnh; tuy rằng trên bản hướng dẫn kia cũng có đề cập tới thực lực đại khái và chiến thuật ưa dùng của Ekmen, nhưng khi đối đầu chính diện lại là một loại cảm thụ khác.
Hiện tại hắn có cảm giác giống như về tới lúc mới đạtcấp 40. Lúc đó Torrential Rain đã mở ra phiên bản "Kỵ sĩ Thánh Điện". Hắn và đàn chị đoàn trưởng, cùng những người khác lần đầu tham gia chinh phục bản đồ mới, con Boss khai hóa "Yếu tố" trong truyền thuyết kia đã để lại ấn tượng khắc sâu trong lòng họ — đó là lần đầu tiên người chơi hiểu biết về kỵ sĩ Thánh Điện và cảnh giới "Yếu tố" này.
Nhưng hiện giờ dường như hắn phải nhận thức lại cảnh giới này một lần nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.