Thanh Gươm Hổ Phách

Chương 15: Một mình chọi trăm




Burlando rút Trạm Quang Thứ, bảo kiếm tinh linh hình chiếc lá chỉ phía chiến trường xa xa, lệnh cho kỵ sĩ của hắn chuẩn bị vào trận. Khoảng cách ngoài bảy mươi mét, không xung phong thẳng tới như tưởng tượng, các kỵ binh ghìm chặt dây cương, cho chiến mã duy trì bước nhỏ đều đặn đi tới. Hơn năm mươi kỵ binh lướt qua rừng cây, xuất hiện trong tầm nhìn ở phía khác của binh lính khô lâu.
Kỵ sĩ đen Sasar lập tức cảm thấy khó giải quyết. Nó thúc dục ngựa chiến chạy chậm, vung trường kiếm bằng thép tinh luyện màu đen kịt, cao giọng đốc thúc sau lưng hàng loạt bộ xương màu trắng: "Chuyển hướng, chuyển hướng, lũ ngu xuẩn này!"
"Hàng thứ ba, hàng thứ tư, phóng ngang trường mâu, mau! Lũ giòi bọ!"
Nó mắng chửi độc ác bằng giọng nói vô hồn, khàn khàn, chia quân đội khô lâu thành hai phần. Một phần nghênh đón đoàn tự vệ của Freya, một phần chuẩn bị kiềm chế đội kỵ binh nhân loại bỗng nhiên xuất hiện ở bên sườn núi khác.
Trường mâu dựng thẳng, sau đó rào rào phi ra. Hàng thứ nhất tà tà xiên về phía trước, hàng thứ hai lướt qua xương vai hàng thứ nhất lao lên, hình thành một khu rừng bằng thép cứng.
Burlando nhìn những thanh mâu nhọn lạnh lẽo, mặt không đổi sắc — dường như hắn đã quen với sự căng thẳng trước chiến đấu, trên khuôn mặt căng thẳng không tìm ra được chút sợ hãi. Chàng trai chỉ điều chỉnh nhịp hô hấp của mình, để bản thân thích ứng với trận đại chiến sắp tới.
Hắn nhìn đám xương kia, cảm thấy hình ảnh này không khác gì trong trò chơi— tiêu diệt một trung đội Madala, quan chỉ huy là loại quái vật tinh anh du đãng cấp đồng. Trước kia, mỗi lần diễn ra sự kiện loại này đều có thu hoạch rất phong phú. Đa số trung đội trưởng trong quân đội Madala có thực lực Hắc Thiết bậc trung hoặc bậc cao, ước chừng tương đương với cấp 20 đến 30, nếu như thiết lập không thay đổi — có lẽ hắn sẽ nhìn thấy trang bị phép thuật trên cấp 20.
Bảo kiếm tinh linh trong tay Burlando vẫn luôn chỉ hướng Sasar, giống như một sự ràng buộc, lệnh cho các kỵ sĩ của hắn luôn duy trì bước đi thong thả, chậm rãi chuyển hướng về phía tiền tuyến, không ngừng tiếp cận trận hình lính khô lâu.
Sự trầm tĩnh của hắn khiến Sasar cảm thấy đau đầu. Vị kỵ sĩ đen này vừa nhìn đã hiểu đối phương là một kỵ binh lão luyện và cũng là một quan chỉ huy kỵ binh có kinh nghiệm — kỵ binh thuần thục phối hợp với bộ binh giành lấy thắng lợi — bằng cách không ngừng bức ép đối thủ thay đổi trận hình, điều chỉnh phương hướng, tìm kiếm khoảng cách hữu hiệu để một chiêu tất sát. Tay mơ chỉ biết buông tay xung phong không biết e ngại, cuối cùng sẽ va đầu vào tường mà đầu rơi máu chảy.
Sasar đã lệnh cho lính khô lâu thủ hạ đi chếch hướng so với hướng tới của Burlando 120 độ, đội lính khô lâu bị chuyển hướng lập tức dại ra. Thay đổi trận hình ở mức độ lớn là cực kỳ phiền phức, cần phải đưa vào đó gần như toàn bộ mười một Lich trong cả trung đội của nó. Có đôi khi, vị kỵ sĩ đen này lo lắng, không biết phòng tuyến mỏng manh sau lưng mình có thể ngăn cản đoàn tự vệ của Freya đang đánh sâu vào hay không.
Sau khi cung thủ khô lâu bắn ra làn mưa tên thứ tư thì bắt đầu bắn tự do — dân binh từ trên núi đi xuống đã tiến vào khoảng cách mười mét. Hàng đầu tiên của đội ngũ pha trộn từ dân thành thị, bộ binh giáp nhẹ quân đoàn Bờm trắng và lính đánh thuê tạo thành bởi các gương mặt từ khác khu vực khác nhau — phần lớn là người Bucce, thêm nữa là người Alric và dân miền núi. Trên mặt những thanh niên hoặc trung niên kia đều biểu hiện thần sắc hỗn hợp bởi sợ hãi và căng thẳng.
Họ thở ra sương trắng trong màn đêm lạnh lẽo, hình thành một bức tường trắng. Cảnh sắc sau lưng dường như đều trở nên mờ ảo.
Họ cần trường mâu bằng gỗ hoặc trường kiếm bằng thép đen của Madala, bàn tay không hẹn mà cùng nắm chặt cứng đến biến dạng, hô hấp hỗn loạn, lại bị người đằng sau đẩy chen về phía trước — đi tới theo bản năng.
Phía trước họ là một rừng khô lâu trắng hếu. Vong linh vĩnh viễn không biết sợ hãi, chúng cũng sẽ không hưng phấn. Từng bộ xương khô vẫn duy trì tư thế cầm mâu không hề nhúc nhích, không có vui mừng, không có buồn đau, không suy nghĩ, bình tĩnh tập trung, chỉ còn lại ngọn lửa linh hồn màu đỏ bập bùng trong hốc mắt rỗng tuếch.
Nhưng chính kẻ địch như vậy mới làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Thiếu nữ với mái tóc đuôi ngựa thật dài ngồi trên lưng ngựa nhìn sự đối lập giữa địch ta mà lòng nóng như lửa đốt. Vị Nữ võ thần tương lai biết, nếu tiếp tục đi xuống thì chắc chắn phe mình sẽ hỏng đầu tiên. Nàng cắn chặt răng, quay đầu ngựa một cái ngay tại chỗ — sau đó giơ cao trường kiếm, như một tia chớp xanh đâm thẳng vào khoảng cách giữa song phương.
Đó hoàn toàn là sự lột xác từ một dân binh trở thành một nữ kỵ sĩ. Khoảnh khắc đó, đầu óc Freya trống trải, không hề nghĩ gì cả, chỉ biết nàng muốn giành thắng lợi, muốn giúp Burlando, còn muốn cùng mọi người đi tiếp, hoàn toàn con đường rất dài rất dài này.
Trường mâu xếp thành rừng gai ập vào mắt, nhiều chi chít —
"Freya!"
Tiểu thư thương nhân một mình dè dặt tránh trên đỉnh núi, đương nhiên mọi người không biết nàng lén chạy tới. Nàng liếc mắt một cái đã thấy được hành động mạo hiểm của Freya, nhịn không được trợn to mắt, hoảng sợ.
Sau đó nàng chợt nghe thấy có tiếng tranh chấp phía sau, Roman sợ hãi giật mình. Quay đầu lại, nàng nhìn thấy cô bé dường như tên là Shu đang cướp lấy một con ngựa rồi leo lên, sau đó xông thẳng xuống chiến trường.
Thì ra em ấy cũng biết cưỡi ngựa — Roman dựa vào tảng đá ngơ ngác nghĩ, cưỡi ngựa dường như cũng rất thú vị.
Freya cắn răng vung trường kiếm bằng thép tinh luyện lên, đánh văng mỗi cây trường mâu chĩa về phía nàng. Nàng cưỡi ngựa chạy ngang một lượt dọc theo trận tuyến của Madala. Lính khô lâu Madala ào ạt lùi về sau.
Nhưng dù sao nàng chỉ có thể ứng phó số ít. Một thanh trường mâu xuyên qua tuyến phòng thủ, Lông chim gió sáng ngời, vờn quanh bộ giáp nửa người của thiếu nữ. Nó tương đương với một tấm giáp mặt nghiêng dày 7 mm, đủ để hất văng phần lớn công kích.
Chẳng qua là vẫn có cá lọt lưới. Hai thanh trường mâu từ trong rừng gai bùng nổ, đâm trúng giáp ngực của Freya gây nên vệt trắng, cây mâu khác cắm xuyên vào hông nàng. Máu tươi đỏ thẫm thoáng cái phun ra ào ào như suối.
Freya thét lớn một tiếng, vung kiếm chém xuống chặt đứt cây mâu, sau đó cắn chặt răng xoay người, thoát ly khỏi chiến trường. Sau lưng nàng, đoàn tự vệ và quân đội vong linh Madala đã đụng vào nhau. Trường mâu của đám xương khô đã bị Freya hất văng, liên tục lùi về sau, lại vừa vặn đón nhận công kích chính diện của đoàn tự vệ. Nhất thời chúng không cản được lực xung kích khổng lồ, bị đẩy dạt về sau — Sasar cảm thấy trận tuyến sau lưng sắp tan vỡ, vô cùng chấn động. Nó vốn cho rằng vong linh bộ hạ của mình thế nào cũng có thể ngăn cản được một lúc, tranh chủ cho nó một chút thời gian, lại không thể đoán được là chúng dễ dàng sụp đổ như thế. Nó quay đầu, nhìn thấy nữ kỵ sĩ mặc bộ giáp trụ màu xanh da trời kia đang chuyên chú ủng hộ những người dân thành thị, bộ binh Bờm Trắng và lính đánh thuê tạo thành dòng nước lũ không ngừng xô về phía trước, không ngừng tấn công về phía trước, không ngừng mở ra cục diện chiến thắng.
Kỵ sĩ đen hít một hơi lạnh, nếu trên tay nó còn đủ Lich thì còn có thể chấn chỉnh đội hình, đó cũng là một trong các đặc điểm lớn của quân đội vong linh, nhưng hiện giờ nó đã đặt toàn bộ trọng tâm ở bên kia, Burlando và kỵ sĩ của hắn đang như hổ rình mồi.
Nghĩ đến điều gì, nó đột nhiên cả kinh, quay đầu nhìn lại, đám kỵ binh nhân loại quả nhiên đã điều chỉnh tốt phương hướng, xông thẳng chính diện tới trận địa của nó. Các kỵ binh tới gần, ngựa chiến bắt đầu chạy nước kiệu.
Burlando giơ kiếm.
Năm mươi kỵ sĩ sau lưng hắn cùng giơ kiếm lên.
"Giết!"
"Erewhon tất thắng —!"
Mặt đất nổ vang, kỵ binh rít gào vang vọng núi rừng. Sỏi đá rung chuyển như đang khiêu vũ, nham thạch cuồn cuộn như sóng cồn.
Thế nhưng, đám khô lâu đang dần lui về sau lại làm loạn trận hình của Sasar. Hơn mười Lich bị vây trong đó mà bó tay không có biện pháp. Sasar chém một nhát hất nnó lăn linh khô lâu của mình, dùng giọng khàn khàn la lớn:
"Phóng ngang trường mâu!"
Burlando lao tới nhanh như một ngôi sao băng màu đen. Hắn nằm rạp mình trên lưng ngựa, vạch ngang bảo kiếm tinh linh về phía trước. Kiếm thuật Nanh Trắng gây ra trận gió ép tới như một chiếc liềm phạt ngang — bốn năm khô lâu hai hàng đầu đồng loạt bị thổi văng về phía sau. Sau đó hắn nới lỏng dây cương, hai tay giơ lên cao, trên bao tay da dày phóng ra hai luồng sáng màu lam dìu dịu, "Viu" một tiếng hất văng hai hàng trường mâu chĩa về hắn.
Sau đó một người một ngựa ầm ầm húc vào đống xương trắng. Mấy bộ xương bị ngựa chiến cao lớn hất lên trời.
Thoạt nhìn cảnh này vô cùng nguy hiểm, nhưng thực tế, linh xảo của Burlando cao tới 4.3 năng cấp, gấp mấy lần người thường. Động tác của lính khô lâu trong mắt hắn chẳng khác nào chậm chạp như ốc sên. Khoảng cách thời gian chỉ mấy phần mười hơi thở đối với hắn chính là một sơ hở vĩ đại, có thể dễ dàng lợi dụng.
"Bảo vệ tốt ngựa!"
Burlando hét lớn một tiếng, hàng thứ nhất đội kỵ binh uỳnh một cái tông thẳng vào rừng trường mâu của quân đội vong linh. Sau tiếng nổ trầm vang, hai hàng khô lâu nnó rạp. Binh lính khô lâu ở phía sau cũng ào ào dạt về phía sau, chen chúc cùng với Lich đốc chiến.
Lính đánh thuê cực kì thuần thục, thi nhau đẩy ra trường mâu của vong linh Madala, cắt xuyên vào trận hình của đối phương, nhờ vào lực húc của ngựa chiến đâm thẳng vào ba hàng xương khô phía sau — sau đó bọn họ tận lực tránh sang bên, nhường cho đồng đội hàng thứ hai ầm ầm đụng vào. Trận tuyến Madala nhất thời lui lại lần nữa, sát với biên giới sụp đổ.
Trong lần xung kích đầu tiên, kỵ sĩ ngã ngựa chỉ có hai, ba người, mà đa số là ngựa chiến của họ bị thương, còn bản thân dựa vào thực lực trên Hắc Thiết đã có thể mở đường máu trong loạn quân.
Có thể nói như vậy, Burlando lãnh đạo cả một đội sĩ quan trưởng của Erewhon tập thể xung phong, lực đánh vào thậm chí vượt ngoài dự đoán của hắn.
Tuy rằng một kích không đâm xuyên quân đội vong linh quy mô hai trăm này, nhưng cũng đã ép đối phương tới cực hạn, sắp tán loạn.
Ngay cả Sasar cũng thể tin rằng bản thân lại thất bại nhanh như vậy. Vị kỵ sĩ đen này nhìn thấy hai Lich sử dụng tấm màn đen trước mặt Burlando đang một người một ngựa xông vào trung tâm quân đội của nó, nhưng đối phương giống như không nhìn thấy, chỉ dùng một kiếm kéo chúng ra khỏi trạng thái ẩn nấp. Nửa thân thể rơi xuống trước mặt nó, ngọn lửa thánh màu trắng hừng hực thiêu đốt.
Một Lich khác có ý đồ tránh ra xa một chút để sử dụng thuật ăn mòn, nhưng bị người thanh niên kia chém ngược một kiếm ra xa bảy, tám mét lột bỏ nửa thân mình, ngửa đầu ngã xuống.
Burlando xoay mình trong bầy ma quỷ, ra sức vung kiếm. Bảo kiếm tinh linh phạt ngang, bầy xương khô chung quanh "Rắc rắc" rệu rã, tan vỡ khung xương, sau đó ngọn lửa màu trắng bùng lên trên những chiếc xương cốt không trọn vẹn. Ngọn lửa trắng thánh khiến bập bùng, giống như ánh sáng từ Thiên đường vờn quanh người kỵ sĩ trẻ tuổi, sau khoảnh khắc bầy ma nhảy múa lại hóa thành tro bụi bay lả tả.
Dường như nơi hắn đi qua, trong vạn quân như giẫm trên đất bằng.
Tất cả mọi người đều há hốc miệng, hô hấp đình trệ.
Burlando lại ngẩng đầu, ánh mắt tập trung vào kỵ sĩ đen Sasar…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.