Ba ngày trôi qua nhanh tựa thoáng chốc.
Lần này gặp lại Cửu Nhan, dáng vẻ chàng vẫn tuấn mỹ, vân đạm phong khinh như trước, nhưng lòng ta lại chẳng thể dậy sóng. Ta sờ sờ lồng ngực mình, thì ra tình xương bị loại bỏ chính là như vậy! Ta bắt đầu cảm thấy bản thân trước kia thực nực cười, vì tình cảm mà khóc sướt mướt như thế đúng là chuốc phiền vào thân!
- Sư phụ. - Ta đưa viên Hồ châu vừa kết thành không lâu trước đó cho chàng. Viên Hồ châu được ta đặt cẩn thận trong một cái bình màu tím khảm hoa, quang ảnh đỏ tươi như màu lông của ta bao quanh mình nó.
Nghe cách xưng hô như thế, gương mặt Cửu Nhan thoáng hiện vẻ kinh ngạc. Chàng tự tay nhận lấy chiếc bình, thản nhiên nhìn ta:
- Chuyện đã đáp ứng con, ta chắc chắn sẽ làm.
Chuyện đã đáp ứng ta? Lúc này, ta mới giật mình nhớ tới mong muốn của A Ly ngốc nghếch trước kia. Ta khoát tay lia lịa:
- Sư phụ nói đùa gì vậy, đó chẳng qua là A Ly tiện miệng nói đùa mà thôi. Dù sao Tuyết Lạc cũng là tỷ tỷ của ta, ta cứu nàng là chuyện nên làm. Khoảng thời gian này phải phiền sư phụ rồi.
Nghe được lời này của ta, chân mày Cửu Nhan nhíu chặt lại.
- Thân thể sư muội không tốt, A Ly không quấy rầy nữa. - Ta đưa Hồ châu cho Cửu Nhan xong, rất thức thời rời đi.
Con tim ta giờ đây đã không còn loạn nhịp vì chàng nữa. A Ly như hiện tại, ta rất hài lòng.
...
Mấy ngày gần đây, Bạch phu nhân của Long tộc rất chăm chỉ đến Thanh Khâu. Bà ấy lấy lý do Thanh Khâu nhiều cảnh đẹp, nhưng tất cả mọi người đều nói, Bạch phu nhân tới đây là muốn "cuỗm" ta về làm con dâu của mình.
- Nguyệt Dao à, nếu như con có thể làm con dâu của ta thì thật tốt quá! - Đang nói chuyện phiếm, Bạch phu nhân lại một lần nữa nhắc tới vấn đê fnayf.
Ta nhìn bà ấy, nói:
- Được ạ. Có điều con chỉ cưới phu quân, không gả chồng.
Bạch phu nhân hẳn là giật mình vì lời này của ta, bà chớp chớp mắt, bộ dạng không dám tin, sau đó kéo mạnh cánh tay ta, vẻ mặt vui mừng khôn xiết:
- Tốt lắm! Tốt lắm! Tiểu nhị tử nhà ta sẽ gả tới Thanh Khâu của con.
- Vậy thì tốt quá rồi! - Ta cười đáp.
Bên cạnh, Thanh Di kinh ngạc tới nỗi nửa ngày không nói nên lời.
Vậy là hôn sự của ta cứ được quyết định như vậy, thoáng cái, tin tức Thanh Khâu muốn kết thân cùng Long tộc, hơn nữa còn là Nhị công tử Long tộc sẽ tới ở rể đã truyền khắp tam sơn ngũ nhạc lẫn các tiên gia.
Ngày cưới được định sau ngày Bạch Vũ thành niên, tính ra còn khoảng trăm năm nữa. Khoảng thời gian này đối với chúng ta mà nói thì chẳng phải quá dài.
Bởi vì đã có "danh phận", Bạch Vũ thường hay quang minh chính đại tới tìm vị hôn thê là ta.
Thời điểm ta nói cho hắn biết ta chính là A Ly, gương mặt Bạch Vũ đỏ bừng cả lên. Ta thầm nghĩ, hắn đúng là một đứa nhỏ đáng yêu, có thể sống cùng hắn đến hết đời, âu cũng là một chuyện tốt.
Bạch Vũ đối xử với ta rất tốt. Mặc dù ta hơn hắn tới cả trăm tuổi, nhưng hắn vẫn cứ như một người lớn ân cần chăm sóc, chiều chuộng ta. Bây giờ hắn còn chưa thành niên, vậy mà đã cao hơn ta nửa cái đầu, thế nên chờ khi hắn trưởng thành, chắc chắn sẽ trở thành một người đàn ông vô cùng anh tuấn cao lớn.