Thanh Quan

Chương 1220: Tỷ thí cuối cùng (4)




Nhưng cho dù không thể tiếp nhận thì có thể làm gì, hiện tại Tần Mục chính là lãnh đạo xếp thứ tư của thị ủy, hơn nữa còn chung một phe với bí thư thị ủy, hai người liên hiệp không thua gì Mộ Thiên Các và phó bí thư thứ nhất. Mặc dù Tần Mục là người đến từ bên ngoài, nhưng Mộ Thiên Các đồng dạng cũng không phải là cán bộ địa phương, hai người gõ chiêng trống đại chiến với nhau, khiến mấy cán bộ địa phương trong thường ủy nhìn thấy có hi vọng ngóc đầu lên.
Vốn bọn họ bắt đầu có xu hướng nghiêng về Mộ Thiên Các, dù sao Mộ Thiên Các cũng tương đối có thế lực ở bên trên, tính tình lại cường thế, biến Uy Bình thành nơi độc quyền của mình, nếu cán bộ địa phương không phối hợp, để phía trên thậm chí là kinh thành trực tiếp gây áp lực có thể sẽ chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa. Hiện tại Tần Mục có can đảm đứng ra khiêu chiến, khiến mấy quan viên lọc lõi địa phương thấy được sự thực hai người đối chọi gay gắt, nếu hai người lưỡng bại câu thương, vậy Uy Bình sẽ do cán bộ địa phương nắm giữ.
Vốn một số thường ủy phái trung gian do bộ trưởng võ trang cầm đầu bắt đầu nghiêng về hướng Tần Mục, mấy người này có chút dao động, ưu thế toàn thân của Mộ Thiên Các nhỏ đi rất nhiều. Chỉ có điều, những biến hóa tâm cơ này còn chưa hiển lộ trong tình huống thực tế, Mộ Thiên Các còn chưa cảm giác được hướng gió mà thôi.
Tần Mục xuống xe, Mộ Thiên Các cũng không cam chịu yếu thế, vỗ vỗ tay cười nói:
- Kêu chúng tôi nhìn tận mắt, cũng không uổng phí Tần phó thị trưởng một phen bố trí.
Những lời này nói xong mặc dù rất bình thản, nhưng Tần Mục vẫn nghe thấy mấy phần sát cơ bên trong. Từ miệng Chu Tiểu Mai, Tần Mục biết Mộ Thiên Các và lão đại Du lão lục có chút liên quan, hắn căn bản không cần biết nội dung chủ yếu liên quan giữa hai người, chỉ cần nhìn thân phận của hai người, cũng biết Du lão lục là một cây thương trong tay Mộ Thiên Các. Nhất là sau khi tiến vào thường ủy, đặc biệt tra xét thân phận của Du lão lục, còn là người có cống hiến xuất sắc với nền kinh tế của Uy Bình, được bầu chọn là đại biểu nhân dân toàn quốc. Tần Mục tin chắc, chỉ cần hạ bệ được Du lão lục, Mộ Thiên Các sẽ trở nên rất bị động, trong suốt một tháng, Tần Mục lợi dụng nhân mạch và tài chính trên tay, còn kiếm được một số chứng cứ mà bọn họ không muốn ai biết.
Người khác cho rằng, Tần Mục điều tra mấy tiệm cơm của Du lão lục là để tuyên dương thủ đoạn của mình, bày ra thái độ khiến Mộ Thiên Các không thể xem thường, thật ra không ai biết, lần này Tần Mục cũng không muốn làm chuyện đánh rắn động cỏ, dù sao từ khi hắn đến Uy Bình đã nói rõ, cuộc chiến tranh này hoặc là cá chết hoặc là lưới rách, hoàn toàn không có con đường thứ ba né tránh phong mang, cho nên, tất cả hành động Tần Mục làm hôm nay, chẳng qua chỉ qua bước đệm cho tất cả hành động mà thôi, điều hắn muốn là tận diệt món thập cẩm, đừng ai chạy thoát.
Không ai nghĩ rằng, Tần Mục mới đến Uy Bình hơn một tháng lại dám mạo hiểm quyết chiến đến cùng như vậy, chính loại chiến tranh không cần mồi dẫn lửa này mới khiến người ta ứng phó không kịp. Xem ra, hành động lần này của Tần Mục hoàn toàn có chút mùi vị trả thù, không có người nào có thể nhìn thấy sâu sắc như vậy.
Xuyên qua đại sảnh tráng lệ của nhà hàng, Tần Mục như quen dường, dẫn theo mấy thường ủy rẽ qua mấy vòng, chạm mặt với mấy nhân viên công an, đang nghiêm khắc cảnh cáo mấy đầu bếp. Trên mặt đất là mấy con dao phay, xem ra là bị tịch thu. Nội gián của Tần Mục sau khi Tần Mục lớn tiếng ho khan lặng lẽ ngẩng đầu lên, trao đổi ánh mắt với Tần Mục, sau đó lặng lẽ cúi thấp xuống, không lộ ra bao nhiêu dấu vết, còn Tần Mục bắt đầu bắt tay đội trưởng chịu trách nhiệm hành động lần này.
Đối mặt với nhân viên hành động của ba đội, cho dù trong lòng Mộ Thiên Các đang kìm nén lửa giận, cũng phải thể hiện phong độ đại tướng, rất thân thiết hỏi thăm khen ngợi bọn họ. Loại hành động thể diện này, Tần Mục cứ để mặc cho hắn làm, thông qua ánh mắt của nội gián hắn đã biết ai là nhân viên chịu trách nhiệm phòng bếp của nhà hàng này, tùy tiện chỉ vào một người trong đó, nói:
- Để chúng tôi xem cách anh làm thế nào tinh luyện dầu bẩn?
Người phụ trách đã sớm dựng thẳng lỗ tai, nghe thấy người ta gọi Bạch bí thư, Mộ thị trưởng, Mục phó thị trưởng, đã hiểu được tất cả đại nhân vật của Uy Bình đã tề tụ ở đây, tâm can tựa hồ đã sụp đổ, hiện tại Tần Mục tự mình điểm tướng, hắn run rẩy đứng dậy, bước chân không vững, lại té lăn trên đất.
Tần Mục vô cùng hòa ái đi tới, nói với người phụ trách:
- Không cần khẩn trương, chúng tôi chỉ tùy tiện đi thăm một chút.
Tựa hồ ánh mắt của mọi người đều thay đổi, những lời này của Tần Mục quả thực là trắng trợn bịa đặt. Tùy tiện đi thăm một chút, tạo ra một trận chiến lớn như vậy, toàn bộ gánh hát thị ủy cũng rãnh rỗi chạy tới đây tham gia, còn không có camera đi theo, quả thực quá khoa trương.
Đoàn người dưới sự hướng dẫn của người phụ trách, đi vào phòng bếp chuẩn bị. Hiện tại toàn bộ bếp lò đã dừng lại, bị nhân viên hành động khống chế.
Căn bếp vô cùng sạch sẽ, mặc dù không có một hạt bụi, nhưng khắp nơi lộ ra làn gió của mọi người. Sắc mặt Mộ Thiên Các không thay đổi, đôi môi khẽ run rẩy, nhưng không lên tiếng. Lúc này, một gã thường ủy của Mộ phái nói:
- Nhìn nơi này rất sạch sẽ, làm sao có thể có dầu bẩn, tình báo của chúng ta có phải có nhầm lẫn không?
Mộ Thiên Các như nổi gân xanh trên trán, tên này có phải bình thường quen ăn uống ở đây, lúc này ai nói là người đó chết, thật sự tưởng rằng Tần Mục không dám đối phó hắn sao? Hắn nói như vậy, là chuẩn bị nắm lửa dẫn tới người hắn hay người mình? Tiểu tử Tần Mục này rất sắc bén, ta cũng không dám nói, ngươi có thể sao? Hắn lạnh lùng ho khan một tiếng, nói:
- Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, không nên kết luận quá sớm, chúng ta phải tôn trọng sự thật.
Lời này chẳng khác nào mắng vị thường ủy kia không động não, người nọ nhất thời kinh ngạc, thần thái trong ánh mắt thiếu đi rất nhiều.
Dưới sự hướng dẫn của một gã nhân viên hành động, các thường ủy đi tới kho chứa đồ của nhà bếp. Là nhà hàng nổi tiếng của thành phố Uy Bình, kho chứ đồ tất nhiên không nhỏ, phía sau những bao gạo được xếp tầng tầng lớp lớp, mọi người phát hiện còn có một con đường thông đến căn phòng dưới đất.
Mộ Thiên Các âm thầm cắn răng, trong thời gian ngắn như vậy có thể khám phá được nơi bí mật như vậy, chứng tỏ Tần Mục sớm đã động thủ, an bài nội gián bên trong không chừng. Tên ngu ngốc Du Lão Lục này, bên cạnh mình mở một tiệm buôn bán, đặc biệt sản xuất không được sao, tại sao còn đặt trong nhà hàng của mình, đây không phải muốn cho người ta bắt tại trận, cho dù muốn ngụy biện cũng không có lựa chọn?
Đám thường ủy đi theo con đường dẫn xuống căn phòng dưới đất, mới vừa bước vào trong, một mùi vị khó nói liền bay tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.