Tần Mục báo cáo khái quát những chỗ khó khăn cần khắc phục một năm tới của mình với phòng nghiên cứu, còn cả những hạng mục bắt đầu khởi công sau tết, khiến Hạ Chân tạm thời yên lòng. Suy nghĩ của Tần Mục vào lúc này vô cùng hưng phấn, hắn từng nói qua với Hạ Chân, được Hạ Chân báo cáo lên trên, nhận được sự coi trọng rất lớn của quân đội, điều này cũng làm cho địa vị của Hạ Chân tăng lên một chút. Mặc dù chỉ là phó bộ trưởng bộ Tin tức, nhưng nếu được bên quân đội để ý thì rất được xem trọng.
Tần Mục cũng thoáng nhắc đến yêu cầu trang bị hai bộ thiết bị dự đoán cho phòng Hậu cần, quyền lực của Hạ Chân không đủ, chỉ có thể an ủi Tần Mục, cố gắng dùng một bộ thiết bị lập nên thành tích, hắn sẽ báo cáo đề nghị của Tần Mục lên cấp trên nghiên cứu, nhưng từ khẩu khí của hắn, Tần Mục biết chuyện này nhất định không phải nói đùa, vừa vặn là điều Tần Mục hi vọng.
Cứ như vậy mấy ngày nữa lại trôi qua, không khí cuối năm càng ngày càng rộn ràng, Tần Mục không nghe thấy chuyện liên quan đến mình, tiểu tử Dương Ngọc Hải này nằm im không hành động, chứng tỏ hắn cũng đang tìm kiếm cơ hội đánh Tần Mục một gậy chết luôn, cho nên hắn không gấp gáp. Hắn bất động, Tần Mục lại càng không nóng nảy, thời gian càng nhiều, hắn chuẩn bị lại càng đầy đủ.
Lưỡng hổ tranh nhau, tất có một con bị thương, huống chi là loại lão hổ đang kìm sức này.
Trương Tử Bình cũng liên hệ với Tần Mục một lần, cũng là về chuyện của Dương Ngọc Hải, hình như hắn đã tới Giang Bắc chuẩn bị lễ mừng năm mới. Hắn là chi thứ của Dương gia, đương nhiên phải trở về thật sớm để nịnh bợ trực hệ, bị Tần Mục nhéo một cái, phun ra hai trăm vạn, hắn đã tương đối nhức mỏi gân cốt rồi.
Đối với chuyện này Tần Mục không tỏ rõ ý kiến, Dương Ngọc Hải chỉ là một nhân vật nhỏ bé, hắn không quá để ý. Tất cả mọi chuyện tạm thời đều ở thế đi xuống, trong lòng hắn ngược lại nhớ đến một chuyện, liền trực tiếp gọi điện thoại đi Mĩ.
Cú điện thoại này vốn là gọi cho Lộ Ti, nhưng Chu Tiểu Mai lại bắt máy, khiến Tần Mục há hốc mồm cứng lưỡi, không biết nên làm sao nói chuyện với Chu tiểu muội. Nói cho cùng, hai người đã đến mức hiểu lòng nhau, nhưng lại không phá vỡ lớp rào cản cuối cùng, Chu Tiểu Mai cũng từng nói với Tần Mục, cho dù hai người không phát sinh quan hệ, nhưng nàng vẫn nguyện ý chờ hắn suốt đời. Một cô gái xuất thân ở vùng sơn cước như nàng, có sự bướng bỉnh và trung trinh khiến người khác khó lòng lý giải, nàng thậm chí còn nói với Tần Mục, vào ngày nàng kết hôn, nếu như người đàn ông kia dám động đến nàng, nàng sẽ dùng cái kéo giấu dưới góc giường cắt đi "giống nòi" của hắn.
- Tần Mục, sao hôm nay lại có thời gian gọi điện tới đây?
Thấy đầu dây bên kia im lặng, Chu Tiểu Mai mỉm cười, dịu dàng hỏi.
Đây là điện thoại của Lộ Ti, trong đầu Tần Mục thoáng hiện lên hình ảnh không tốt, Chu Tiểu Mai và Lộ Ti, chẳng lẽ. . . Hắn vội vàng lắc đầu, ném ý nghĩ này sang một bên, nghi ngờ hỏi:
- Tiểu Mai, làm sao cô lại dùng điện thoại của Lộ Ti?
- À? Anh còn chưa biết sao? Tháng sau Lộ Ti sẽ kết hôn, tôi đang đi chọn áo cưới cùng cô ấy.
Chu Tiểu Mai cười khúc khích:
- Một trợ lý tổng giám đốc xinh đẹp như vậy sắp trở thành vợ của người khác, có phải anh cũng cảm thấy đáng tiếc hay không?
- Cái gì? Lộ Ti sắp kết hôn, cô ấy không phải Les hay sao?
Tin tức này quả thật có chút chấn động, đối với Tần Mục mà nói, chuyện này hoàn toàn phá vỡ ấn tượng của hắn đối với Lộ Ti, không tự chủ được bật thốt lên.
- Anh. . . Trong đầu anh chứa cái gì vậy?
Khuôn mặt Chu Tiểu Mai thoáng chốc ửng đỏ, gắt lên:
- Chớ nói nhảm, Lộ Ti rất yêu bạn trai cô ấy, giống như....giống như tôi anh vậy.
Chu Tiểu Mai thở hổn hển, sau khi nói xong những lời này cũng cảm giác cả người không còn sức lực, từ từ dựa vào giá áo bên cạnh ngồi xuống ghế.
Tần Mục trầm mặc, lời biểu lộ bất ngờ của Chu Tiểu Mai khiến lồng ngực hắn như muốn nổ tung, đôi môi run rẩy, nhưng không thể nào thốt ra lời hắn cũng yêu nàng.
Chu Tiểu Mai liên tục lấy tay vuốt ve bộ ngực, mới làm cho trái tim đang đập cuồng loạn của mình bình yên trở lại. Cả hai như nghe thấy tiếng thở của nhau trong điện thoại, trong khoảnh khắc đều không thể nào lên tiếng.
Cho đến Lộ Ti mặc áo cưới đi ra, Chu Tiểu Mai mới như bừng tỉnh, kêu lên một tiếng hỏi:
- Anh gọi điện có chuyện gì không, hiện giờ Lộ Ti đang bận, lát nữa tôi sẽ chuyển lời cho cô ấy.
Tần Mục xoa xoa mặt, lại vỗ mấy cái, lúc này mới nhớ tới mục đích gọi điện thoại của mình. Hắn tự giễu cười mình, rồi mới lên tiếng:
- Tiểu Mai tỷ, không biết đường đi của mọi người bây giờ ở Mĩ có thể đi tới cấp nào?
- Anh cần cấp nào?
Chu Tiểu Mai lập tức dùng khẩu khí giải quyết việc chung hỏi. Tần Mục hỏi như thế, nhất định đã có đại sự phát sinh.
- Ví dụ như CIA?
Tần Mục suy tính hồi lâu, vẫn quyết định nói ra.
- Sao. . .
Chu Tiểu Mai hít một hơi lãnh khí, Tần Mục nói vậy là có ý gì? Nàng suy nghĩ một lát rồi mới nói:
- Tần Mục, chúng tôi là thương nhân, nếu không có gì đặc biệt, chúng tôi cũng không thể đến chỗ đó.
Tần Mục cười khổ một tiếng, giải thích:
- Nếu không có chuyện gì ai muốn qua lại với nơi đó, nhưng gần đây tôi đọc được một tin tức, hình như có một cô gái gốc Hoa bị bắt vào đó, là mạng lưới gì đó.
Chu Tiểu Mai bừng tỉnh nói:
- Anh muốn nói tới Máu Trắng? Có phải là cô bé Lam Vân không?
- Máu Trắng?
Tần Mục thoáng ngơ ngác, hắn chưa nghe nói tới biệt danh này, nhưng cái tên Lam Vân thì đã nghe rồi, hắn liền thuận theo nói:
- Đúng vậy, nước ta rất cần kỹ thuật của người đấy, không biết tập đoàn tài chính Hoa Hạ có thể nghĩ cách đưa cô ta ra không, cho dù chỉ mấy năm cũng được.
Chu Tiểu Mai trầm mặc một hồi nói:
- Chuyện này rất khó, anh nên đi tìm Đạo Cách Lạp, ở phương diện này thủ pháp của hắn mạnh hơn chúng tôi rất nhiều.
Tần Mục cảm thấy nhức đầu nói:
- Đạo Cách Lạp cũng không phải là bằng hữu của chúng ta, nhiều lắm chỉ có thể lợi dụng lẫn nhau mà thôi. Chuyện này nếu tôi ra tay sẽ rất phiền toái, cho nên tôi không thể lộ diện.
Chu Tiểu Mai trầm ngâm trong chốc lát, nói:
- Nếu như anh không muốn giao thiệp với Đạo Cách Lạp, như vậy chuyện này tựa hồ không làm được rồi, trừ phi anh có thể liên lạc với cô ấy.
- Cô ấy?
Tần Mục kỳ quái hỏi:
- Cô ấy là ai?
Chu Tiểu Mai mỉm cười, lấy ra cuốn sổ tay, mở một tờ trong đó, thấp giọng nói:
- Mã Cách Lệ, thiên tài của giới máy tính, lấy sáng tạo vi-rút máy tính không thể phá giải là mơ ước suốt đời, là đối thủ chủ yếu của Lam Vân trong giới Internet. Nếu như anh có thể tìm được cô ấy, làm cho cô ấy thiết kế một vi-rút máy tính có thể cuốn sạch nước Mĩ, tôi nghĩ CIA có thể vì vậy mà thả Lam Vân.
Tần Mục bất giác nuốt một ngụm nước bọt, lá gan của Chu Tiểu Mai càng lúc càng lớn, không ngờ nàng lại nghĩ ra chủ ý như vậy. Hắn vuốt vuốt trán, hỏi:
- Làm sao cô biết thân phận của cô ta?