Thanh Quan

Chương 851: Christina




Khi Tần Mục đi tới dưới cửa cao ốc, bị hai bảo an da đen ngăn cản. Will cũng nói rõ nguyên do mình đến, nhưng vẫn bị bảo an cự tuyệt. Will bất đắc dĩ nhún nhún vai, nhìn Tần Mục lộ ra biểu tình bất đắc dĩ.
Tần Mục khẽ cười, lấy giấy bút viết một dòng chữ cùng số điện thoại của Will, hướng cameras ở cửa huy huy tờ giấy, sau đó đưa cho bảo an da đen, để họ đem giấy nhắn tin đưa cho Christina, hơn nữa còn nói sự tình thật khẩn cấp.
Sau đó Tần Mục dẫn Will cùng Vân Băng vào trong xe ngồi đợi. Đối với thái độ tự tin của Tần Mục, Vân Băng cùng Will đều khó hiểu, Vân Băng không nhịn được hỏi:
- Anh viết gì trên giấy vậy?
Tần Mục thần bí cười nói:
- Giữ bí mật.
Vân Băng lườm hắn định nói chuyện, di động của Will chợt vang lên.
- Nhanh như vậy?
Vân Băng nhất thời nghi hoặc. Will tiếp điện thoại, chỉ nói một câu sau đó mang theo ngữ khí bội phục đưa điện thoại cho Tần Mục, nói lời tự đáy lòng:
- Tần chủ tịch, ngài thật có biện pháp.
Tần Mục mỉm cười cầm điện thoại, dùng tiếng Anh thuần thục nói:
- Chào cô, tiểu thư Christina.
- Chết tiệt, anh làm sao biết bí mật của tôi, anh tốt nhất đừng chọc tôi nổi giận, nếu không tôi sẽ cho đạn hạt nhân rơi lên trên đầu của anh!
Trong điện thoại truyền ra tiếng quát nóng nảy, giống như một đầu mẫu sư tử phẫn nộ, nhưng thanh âm nghe qua vô cùng non nớt, ngược lại tăng thêm vài phần cảm giác thú vị.
Tần Mục khẽ cười nói:
- Tiểu thư Christina, không có bất kỳ người nào có thể đem bí mật bảo tồn vĩnh cửu, hoặc là chúng ta nên gặp mặt, tôi đối với vương quốc của cô luôn phi thường tò mò, nếu như có thể thân lâm bên trong, tôi nghĩ tôi sẽ phi thường vinh hạnh.
Khẩu âm London hoàn mỹ hơn nữa phương thức nói chuyện phi thường thân sĩ làm cô gái trong điện thoại trầm mặc. Qua mấy chục giây sau, cô gái dùng khẩu khí thâm trầm nói:
- Tốt lắm, ngoại trừ White Blood, đã không có ai có thể chọc giận tôi như vậy. Anh lên đây đi, chỗ này của tôi có thịt nướng cùng rượu đỏ mỹ vị, nhưng nhìn xem anh có ăn được hay không.
Cúp điện thoại, Tần Mục đi xuống xe, thoải mái duỗi lưng.
Cameras ở cửa cao ốc thay đổi vị trí, đem biểu hiện uể oải của Tần Mục thu vào, truyền vào trong ánh mắt tức giận của một cô gái. Mái tóc đỏ rực như lửa phối hợp cùng đôi mắt màu xanh đậm, tiếng cười như chuông bạc của cô gái vang lên. Nàng vươn ngón tay vuốt nhẹ lên hình ảnh Tần Mục trong màn hình, tự nhủ:
- Lại có thể mở miệng liền nói ra được mình đang nghiên cứu bệnh độc lây qua đường sinh dục, thậm chí còn đem tên của siêu vi trùng trong lòng mình nghĩ đến nói ra, người này, thật sự phi thường thú vị đâu.
Nói xong câu đó, nàng đem hình ảnh Tần Mục phóng lớn hơn một ít, xóa đi cảnh tượng mơ hồ, đột nhiên phát ra tiếng hô kinh ngạc:
- My God, người này thật sự phong nhã.
Tần Mục tự nhiên không biết mình biến thành mục tiêu tán thưởng của cô gái, mang theo Vân Băng đi vào trong cao ốc Đế Quốc. Đáng thương cho Will bị bảo an trực tiếp cự tuyệt ngoài cửa, thật tiếc nuối lẫn may mắn nhìn theo bóng lưng hai người Tần Mục.
Đi theo sự hướng dẫn của một gã bảo an, hai người Tần Mục đi vào thang máy. Vượt ngoài ý liệu của hắn, thang máy không đi lên phía trên mà là trực tiếp hạ xuống dưới. Nhìn vẻ mặt không chút thay đổi của bảo an, Tần Mục gật đầu, hacker thích nhất địa phương âm u, đem đại bản doanh xây dựng dưới đất thật ra có chút thú vị.
Sau khi thang máy mở ra, bảo an ý bảo hai người Tần Mục tự mình đi ra ngoài. Tần Mục đi thẳng về phía trước, Vân Băng cuống quýt nắm tay hắn, thấp giọng nói:
- Sao em có cảm giác là lạ vậy?
Tần Mục khoát tay nói:
- Không sao, cô gái nhỏ kia tuy rằng thích một ít trò đùa dai, nhưng chỉ đối với máy tính mà thôi, bản thân nàng còn là một cô bé ra đời chưa sâu, chúng ta không cần phải lo lắng như vậy.
Những lời này Tần Mục dùng tiếng Anh nói chuyện, Vân Băng nghe được đầy mờ mịt. Lúc này từ một góc bí mật vang lên tiếng cười như chuông bạc của Christina:
- Khách nhân đến từ quốc gia thần bí, nếu hai người tiếp tục đi về phía trước một trăm thước sau đo rẽ trái, lại đi tới một cửa phòng màu đỏ đậm, rượu ngon cùng thịt nướng đang chờ hai vị.
Hiện tại Vân Băng hoàn toàn mù mịt như vịt nghe sấm, quyết định sau này phải học tập tiếng Anh cho giỏi. Tần Mục khẽ cười vươn cánh tay, Vân Băng khó hiểu nhìn hắn, Tần Mục kéo tay nàng khoác vào tay mình. Vân Băng nhất thời đỏ mặt muốn lui ra sau, lại bị hắn nắm chặt lấy, cuối cùng bất đắc dĩ ôm cánh tay hắn.
Christina đang chờ trong phòng, mặc bộ lễ phục dạ hội màu tím đậm, nhìn ra có vài phần bộ dáng thành thục. Tần Mục không nói gì, nhưng Vân Băng vừa thấy Christina, ánh mắt liền phát sáng, kéo Tần Mục thấp giọng nói:
- Tần Mục, là cô gái mà anh nói sao? Thoạt nhìn nàng không lớn tuổi nha.
Tần Mục thấp giọng cười nói:
- Năm nay nàng mới mười sáu tuổi, em cho rằng nàng lớn bao nhiêu đây?
- Mười sáu tuổi?
Vân Băng không thể tin được nhìn hắn:
- Quá nhỏ đi? Anh có lầm hay không?
Những lời này của Vân Băng cũng dư thừa, chính nàng cũng hiểu là không thể nào.
Cuộc gặp này thật sự thú vị, Christina ngồi trên chủ vị, thật hứng thú nhìn chằm chằm Tần Mục, mở miệng nói:
- Anh bạn đến từ quốc gia thần bí, không biết anh đến tìm tôi có gì cần làm đây?
Tần Mục nhìn quanh bốn phía, toàn bộ căn phòng được bố trí thật thanh lịch, tràn ngập phong cách thế kỷ 18 Châu Âu. Hắn kéo Vân Băng ngồi xuống ghế, cười nói:
- Vì có thể giúp cho cô thật sự cảm nhận hạnh phúc chân chính dưới ánh mặt trời.
Vân Băng nghi hoặc nhìn Tần Mục, lại nhìn Christina, không biết nói gì. Nàng phát hiện vào thời điểm này còn không bằng đi thăm cảnh sắc Vatican, ít nhất nàng còn hiểu được chuyện gì xảy ra.
Mục đích lần này Tần Mục đến thứ nhất là xem có thể khuyên nhủ Christina giúp đỡ dùng thủ đoạn hacker giúp cứu ra Lam Uân hay không, hai là muốn thuyết phục nàng gia nhập quốc tịch Trung Hoa, hai mục đích này thật sự vô cùng khó khăn.
Cho nên hắn đem theo số liệu nghiên cứu đến đây, hi vọng đạt được sự trợ giúp của nàng.
Đương nhiên nàng sẽ không dễ dàng ra tay, tuy nàng được Thiên Chúa giáo bảo hộ, nhưng vẫn có chút điều kiện, nàng phải nhận được sự phê chuẩn của giáo hoàng mới có thể tiếp xúc internet. Không ai biết được một nữ hoàng hacker từng làm khiếp sợ thế giới hiện tại chỉ có thể chơi games bằng máy rời, hoặc là theo dõi màn hình giám thị trong cao ốc, ngay cả việc muốn sử dụng điện thoại cũng bị hạn chế.
- Tốt lắm, Tần tiên sinh, rượu cùng thịt nướng đã ăn xong, có phải ngài nên biểu hiện một chút phong độ của một người khách nên có, đem ý đồ ngài đến đây nói ra hay không?
Thân hình nhỏ xinh của Christina dựa vào ghế dựa đỏ thẫm, thật hứng thú nhìn Tần Mục. Tờ giấy của hắn khiến nàng động tâm, nhưng mục đích của người đàn ông này là gì, nàng phải thăm dò thật rõ ràng.
- Một người có được tài năng kinh thiên, tiếc nuối lớn nhất là không có đủ sân khấu để nàng biểu hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.