Cơn buồn ngủ của Tần Mục cũng không cánh mà bay, nghĩ nghĩ, thay quần áo dặn dò Đan Lan một tiếng, lái xe đến Tần gia. Hiện tại hắn làm việc có chút hồ đồ, trong chốc lát muốn đi nơi này, khi thì đi nơi khác, hận không thể báo cho toàn bộ thế giới đều biết, hắn sắp thăng chức làm cha.
Tần Mục đi tới Tần gia đại viện, lão gia tử đang ngủ trưa, Tần Mục hỏi thăm bác sĩ lão gia tử có thể thừa nhận kích thích quá lớn hay không, sau khi nghe xong câu trả lời khẳng định liền cân nhắc làm sao báo với lão gia tử. Rất rõ ràng bên Hàn gia còn chưa báo tin cho ông, bằng không ông đã sớm gọi hắn đến hỏi chuyện.
Mấy bác sĩ nghe nói Tần Mục sắp làm cha, liền chúc mừng, khiến cho hắn lại phát ra một loạt lì xì. Hắn cũng quá vui sướng, hoàn toàn không còn chút bộ dạng lão luyện thành thục thường ngày, khiến mấy bác sĩ không ngừng mỉm cười. Bọn họ chuẩn bị thuốc, dặn Tần Mục cho lão gia tử dùng xong là có thể đề phòng bị kích thích lớn mà không đến nỗi gây ra phiền toái không cần thiết.
Tần Mục xoa xoa hai tay không ngừng đi qua lại trong sân, hoàn toàn mang theo bộ dáng của toàn bộ người chồng khi lần đầu tiên biết vợ mình mang thai. Ở kiếp trước hắn không có nhi đồng, đời này đợi mãi thời gian dài như vậy, cảm thụ thế nào cũng chỉ có riêng hắn hiểu được.
Hắn đang liên tục xoay chuyển, có người gọi điện thoại tới. Tần Mục đón nghe, phi thường ngoài ý muốn, bởi vì là Mộ Băng Đồng. Nàng nói với hắn muốn cảm ơn, nhưng lại bị công ty hàng không phái ra nước ngoài, hiện tại mới có ba ngày nghỉ phép, cho nên muốn cùng Mạnh Khiết gặp mặt cảm ơn Tần Mục.
Tâm tình hiện tại của Tần Mục thật tốt, dặn nàng không cần để trong lòng, hỏi thăm tình huống của Mạnh Khiết. Mạnh Khiết khôi phục thật tốt, nhưng đã bị công ty hàng không cho nghỉ việc, không biết là vì nguyên nhân gì. Cho nên dự tính đến phía nam một chuyến, dù sao trong tay còn có tiền bán nhà, hơn cả trăm vạn, xem như thành tiểu phú bà. Tần Mục không muốn đến cuộc hẹn, nhưng Mộ Băng Đồng khăng khăng mời hắn, Tần Mục ngẫm nghĩ người ta chỉ là có ý tốt, đành phải đáp ứng, hẹn tối mai gặp mặt.
Sau khi cúp điện thoại, Tần Mục chợt nghe được tiếng ho khan của lão gia tử, hắn vội vàng đi vào nhà, phát hiện lão gia tử đang cau chặt mày. Vừa tỉnh dậy trên khuôn mặt đã tràn đầy lo lắng, Tần Mục suy đoán chỉ sợ chuyện bên Cao Phái đã trồi lên mặt nước. Trận chiến tranh này Tần hệ nhất định phải nhận thiệt thòi, nguyên nhân chủ yếu là vì Tần Mục khơi mào cuộc chiến trước tiên. Ước nguyện ban đầu của Tần Mục ai cũng biết, nhưng bên Giang Bắc bị gãy mặt mũi, nhất định muốn đòi lại, nếu không thanh danh của bọn hắn sẽ không bằng ngày trước. Một nhi đồng trong Tần hệ chạy tới địa bàn của người ta khoa tay múa chân, còn vặn ngã nhiều nhân vật có sức nặng, người ta không đánh trở về quả thật chẳng khác gì biến thành con cừu nhỏ.
- Ai.
Lão gia tử quả nhiên thở dài, nhìn Tần Mục nói:
- Thằng nhóc, lần này thật nguy hiểm, khoan hãy nói chuyện dượng ba của cháu, lần này cháu thiếu chút nữa bị người vuốt tới cùng, biết không?
Lão gia tử rất ít dùng loại giọng điệu thấm thía kiểu này nói chuyện, nói rõ chuyện lần này thật sự hiểm đến cực điểm. Nếu không nhờ có Vân Băng báo tin, Tần Mục chết thế nào cũng không biết rõ ràng.
Tần Mục gật đầu nói:
- Ông nội, là cháu lo lắng không được chu đáo, không cẩn thận xử lý, làm lão nhân gia lo lắng.
- Thằng nhóc, có kiểu nói chuyện như cháu sao?
Lão gia tử ha ha cười, chân mãy thoáng giãn ra, điểm vào trán Tần Mục nói:
- Người một nhà sao lại nói chuyện kiểu như thế.
Lúc này bác sĩ đi tới, giúp lão gia tử uống thuốc, sau đó ra dấu bằng mắt cho Tần Mục mới đi ra ngoài. Tần Mục nghĩ một chút, quyết định trước tiên nhắc tới chuyện Cao Phái, liền hỏi:
- Ông nội, bên chỗ dượng ba như thế nào?
- Khó khăn.
Lão gia tử đưa ra lời đánh giá ngắn gọn, nâng chén trà nói:
- Những tiểu tử như các cháu đi, thật sự làm cho ông lo lắng, kỳ thật tới tuổi của ông, nếu có một đứa chắt mỗi ngày vây quanh chuyển, ông thật lười đi quản những chuyện rắc rối đau đầu kia.
Tần Mục thiếu chút nữa bật cười thành tiếng, nếu thật có đứa chắt, chỉ sợ lão gia tử càng thêm bận rộn hơn đi.
Lão gia tử uống ngụm trà, tiếp tục nói:
- Tiểu Mục, cháu đã ở trong Bộ tin tức nửa năm, có muốn đổi công tác hay không?
Tần Mục ân một tiếng, nói:
- Không tốt lắm đâu, có chút không hợp quy củ.
Hắn vì sao đi Bộ tin tức, đó hoàn toàn là hướng về Hạ Chân, hiện tại nếu nói đổi hoàn cảnh, hắn xem như có cũng như không. Nhưng thứ nhất hắn còn trẻ tuổi, thứ hai mới ở Bộ tin tức được nửa năm, nếu hắn đi rồi chỉ sợ khoa nghiên cứu phải lay động một phen, đây không phải kết quả mà hắn muốn nhìn thấy.
Lão gia tử cười nói:
- Quy củ quy củ, có quy có củ mới gọi là quy củ.
Ông đưa ra lời bình, liền thay đổi đề tài, hỏi:
- Hiện tại lẽ ra cháu nên đi làm đi, tại sao lại chạy tới nơi đây?
Tần Mục đem ý nghĩ đã chuẩn bị nói ra:
- Ông nội, lần này cháu tới đây là vì muốn nhờ ông nội giúp cháu nhìn xem, xem trong thủ đô có một khu nhà tứ hợp viện nào thích hợp, cháu muốn mua cho ông nội cùng ông nội của Tuyết Lăng ở lại.
Tần lão gia tử trừng mắt, cả giận nói:
- Nhiều tiền không chỗ xài có phải hay không, có tiền nhàn rỗi sao cháu không cùng nhị tiểu tử của Trương gia học tập một chút, quyên chút tiền ra cống hiến cho xã hội đi.
Chuyện Trương Tử Bình quyên góp hai trăm triệu đã được đưa lên ti vi, Trương Tử Bình xem như lộ mặt trước mặt các vị đại lão trong thủ đô, bằng không việc phê duyệt game online phải phí thật nhiều công phu, sao có thể nói tuyên bố liền tuyên bố, đây là làm các đại lão cao hứng, nên khi làm việc luôn được bật đèn xanh.
Tần Mục cười khổ nói:
- Ông nội, lời này của ông nói sai rồi, cháu mua tứ hợp viện là vì suy nghĩ cho đời sau đâu. Hiện tại Tuyết Lăng có thai lại phải ở nhà mẹ đẻ, chúng ta chẳng lẽ cứ phải chạy qua bên kia hay sao? Mẹ của cháu sắp về nước, Tần gia chúng ta lại chạy qua đó, thật sự là kỳ cục vô cùng.
Tần Mục nói chuyện thật nhẹ nhàng, biểu tình của lão gia tử lại thay đổi. Đợi sau khi Tần Mục nói xong, lão gia tử đã không còn ngồi yên, chụp lấy cổ tay hắn, run rẩy thanh âm hỏi:
- Thằng nhóc, cháu nói cái gì, nói…lại cho lão tử nghe một lần!
Những lời này nói ra mâu thuẫn đến cực điểm, cũng do lão gia tử quá mức vui sướng, Tần Mục cười ngây ngốc nói:
- Cháu nói ah, cháu mua nhà là vì suy nghĩ cho đời sau, là đời tiếp theo của Tần gia chúng ta.
- Thằng nhóc!
Tần lão gia tử nhất thời cười ha hả, khiến mấy bác sĩ vội vàng chạy vào, chỉ sợ lão gia tử vì kích động mà xảy ra chuyện. Lão gia tử ha hả đứng lên, đưa tay vỗ lên đầu Tần Mục, vui sướng vạn phần nói:
- Khi nào lại học xong một bộ này, còn dám thừa nước đục thả câu với ông.