Nhưng mà hắn cũng khổ, hắn cần chiến tích đi lên cao, Phổ Thượng chỉ là bậc thang đi lên mà thôi, bước qua thì qua, hắn chỉ quản được nhất thời, còn có thể quản được cả đời? Một lái xe tốt như vậy cứ thế được Tần Mục buông tha đi, trên mặt Lưu Đại Hữu đáng tiếc thấy rõ được. Tây Môn Nhạn dùng tương đối thuận tay, điểm này Tần Mục thừa nhận.
Lưu Đại Hữu lúc gần đi, Tần Mục bảo Lưu Đại Hữu đi tìm lái xe cho mình, một người lái xe cảm giác Tần Mục không quen.
Tìm lái xe cho lãnh đạo, nhìn qua thì không phải chuyện lớn, nhưng mà trong đó học vấn rất nhiều, Lưu Đại Hữu không dám tự quyết định, gọi điện thoại xin chỉ thị vợ là Trương Thúy. Trương Thúy cũng biết lái xe của Tần Mục sẽ biết không ít bí mật, nhất định phải thận trọng, suy nghĩ cả buổi cũng không có ý kiến gì, liền bảo Lưu Đại Hữu nên trước đặt xuống, nếu như không có quá nhiều chuyện, vài ngày sau nên tìm lái xe cho Tần Mục.
Lưu Đại Hữu nghe chỉ thị như thế chỉ có cười khổ mà thôi, một cục trưởng công an đi tìm lái xe cho bí thư, truyền đi còn bộ dáng gì nữa. Nhưng việc này vẫn không thể qua loa, hắn suy nghĩ cả buổi, cũng không có nghĩ ra sau đó thế nào.
Lưu Đại Hữu khó xử, Trương Thúy tự nhiên cũng làm chuyện quan trọng. Hôm nay Phổ Thượng là nơi mọi người nhìn vào, Tần Mục cho Trương Thúy dùng xe của mình được đưa lên báo, cả ngày dựa vào xe Tần Mục chạy trước chạy sau, thật sự không ra thể thống gì. Tuy nói quy định không dùng xe vào chuyện riêng, nhưng mà nói thế cũng không qua. Kể từ đó Trương Thúy đưa ra quyết định, chuẩn bị thông báo tuyển dụng ba lái xe, hơn nữa bài trừ mua xe đắt đỏ, mua sắm ba chiếc xe second-hand.
Tin tức này cũng bị Trương Thúy "Vô tình ý" lộ ra ngoài, những thương nhân đưa mắt nhìn chằm chằm vào Phổ Thượng thì chạy tới như vịt, hận không thể mang xe xa hoa của mình hiến cho khu trưởng Phổ Thượng. Nhưng mà có cơ hội hấp dẫn ánh mắt của Trương Thúy chỉ là thủ đoạn nhỏ mà thôi, chỉ làm cho người ta hiểu được, Phổ Thượng đang chuẩn bị làm lớn một hồi, hơn nữa động tĩnh khẳng định không nhỏ.
Vài ngày sau rốt cuộc Phổ Thượng long trọng được xí nghiệp Nhật Bản Lưu Đan chủ tịch quyên tặng xe, một chiếc xe Hồng Kỳ bóng loáng được đưa tới ký túc xá, cũng như Lưu Đan tặng xe, nữ thương nhân Mạnh Khiết và doanh nhân Quảng Châu Kim Bình Quốc cũng tặng hai chiếc Santana cho Phổ Thượng.
Nghi thức quyên tặng này do khu trưởng Trương Thúy của Phổ Thượng tuyên bố, tập đoàn Hoa Long ( Lưu Đan mở xí nghiệp con) quyết định đầu tư số tiền lớn, xây dựng khu biệt thự khổng lồ ở Phổ Thượng, làm trụ sở cho thương nhân tới từ bên ngoài ở lại. Hơn nữa từ tiến cảnh phát triển của Phổ Thượng thì chủ tịch Lưu Đan cũng tỏ vẻ sẽ xây dựng khu nhà cho người thân quân đội ở Phổ Thượng dừng chân, cung cấp nhà cho người thân của quân nhân, nói trắng ra chính là "Nhà biếu tặng quân đội", mà tất cả kiến trúc tiêu dùng của khu nhà này sẽ do tập đoàn Hoa Long bỏ vốn, hơn nữa không ràng buộc tặng cho quân đội, dùng tỏ vẻ tin tưởng quân đội. Tỏ vẻ này khiến Phương Chấn Bang rất hài lòng, cũng khiến quân đội cao hứng, sau đó còn mời Lưu Đan đi thăm ký túc xá quân nhân.
Quân đội thiếu tiền sao? Không thiếu, nhất là quân đội trọng điểm, nhưng thái độ của Lưu Đan có thể nói là trọng yếu phi thường, nhất là đang lúc cải cách, Hoa kiều có giác ngộ như thế rất tốt. Được chính phủ và quân đội ngầm đồng ý, một ngôi sao kinh doanh cứ thế mà bay lên.
Mà Kim Bình Quốc thủ bút cũng không nhỏ, quyết định dùng lợi nhuận kiến thiết con đường đi bộ trong Phổ Thượng, cũng xây dựng các khu nhà bán và cho thuê. Lợi nhuận trong đó chỉ là ngụy trang, nhưng con đường cho người đi bộ lọt vào mắt người có tâm. Quảng Châu có con số mua sắm đi bộ, có tên là "Ngân Quang đại đạo ", mà Phổ Thượng đưa ra "Hoàng kim đại đạo" này chính là áp khu phố hiện có, dã tâm của hắn vô cùng tinh tế. Tin tức này khiến bí thư đảng ủy và trưởng khu Ngân Quang đại đạo không hài lòng, trên mặt cũng có chút giận, nhưng không lâu sau Tần Mục mượn danh "Học tập kinh nghiệm" đi qua gặp bọn họ, sau đó hai vị này cũng đổi giận thành vui, bị Tần Mục dùng lợi ích ràng buộc vào chiến xa Phổ Thượng.
Mạnh Khiết bất hiện sơn bất lộ thủy, nhưng mà tiểu phú bà đột nhiên xuất hiện này khiến người có tâm biết rõ nàng có năng lực rất lớn. Mà Mạnh Khiết nói chuyện chính là nhắm vào tiêu phí của nữ nhân, thẩm mỹ viện, thời trang, nước hoa các và trang phụ hàng hiệu danh cho phụ nữ, rất hiển nhiên là chức nghiệp hóa chuyên nghiệp. Mà Lôi Dạ cũng ở bên ngoài cầm cameras quay phim lẫn chụp ảnh lọt vào mắt người khác, có người phát hiện người ngoại quốc chuyên mảng thời trang nổi danh đang quan tâm, nhìn bộ dáng chăm chỉ của hắn khiến nhiều người hiểu rõ ràng, nếu tên này đưa tin về nước Pháp, có thể tạo thành trào lưu mới hay không?
Nghĩ như vậy cũng coi trọng Lôi Dạ, nhưng mà người khác đã nhận định như vậy, nước ngoài đầu tư vào rất lớn, trong đầu của mọi người đây là suy nghĩ thâm canh cố đế, vì vậy Lôi Dạ thể hiện thái độ xem trọng tiểu phú bà Mạnh Khiết thần bí này cũng được quan tâm.
Thời điểm này người sáng suốt cũng nhìn ra, Phổ Thượng phát triển không tuân thủ theo đạo lý "Phát triển công nghiệp nặng", mà là theo lý niệm tiêu phí. Tại Quảng Châu vốn cũng tồn tại khu tiêu phí, nhưng mà chưa người nào chuyên môn đầu tư khu tiêu phí lớn như thế, bản chất có thể nói là tiên phong.
Những thương nhân rục rịt cũng phát hiện, Phổ Thượng là bánh ngọt lớn này bị người ta không một tiếng động gặm một mảng lớn, hơn nữa ba nhà này trừ Kim Bình Quốc tại Quảng Châu có danh khí ra, Lưu Đan cùng Mạnh Khiết hoàn toàn là tài chính từ bên ngoài, hơn nữa hai vị này đều là mỹ nữ, điều này càng khiến mọi người nghĩ tới yêu thích đặc thù của bí thư đảng ủy Phổ Thượng Tần Mục. Đương nhiên những điều này đều không bày ra ngoài sáng, mọi người ngầm hiểu lẫn nhau là tốt rồi.
Sau khi nghi thức hiến tặng chấm dứt, liên tục hơn mười ngày, Phổ Thượng bên này có nữ giám đóc, nữ quản lý xuất hiện tầng tầng lớp lớp, xuân lan thu cúc mỗi người một vẻ, hơn nữa tuổi trẻ tướng mạo đẹp. Nhưng mà tiếp đãi các nàng chính là gương mặt lạnh của phó khu trưởng Phổ Thượng Phương Thiên Nhu, bộ dáng giải quyết việc chung, so với giám khảo đại học còn nghiêm khắc hơn, khiến các nàng tay không quay về các nàng vốn định vút mị nhãn cho Tần Mục, kết quả đụng phải tảng đá, tự nhiên là chật vật mà về. Mỗi lần thấy bộ dáng các nàng hoảng hốt, Phương Thiên Nhu đều hiểu ý cười cười, cũng tăng thêm một tầng nhận thức về Tần Mục.
Mà sau khi nghi thức tặng xe chấm dứt, xe con được đưa tặng Phổ Thượng rất nhiều. Có ít người đã nghĩ ra biện pháp tìm đường cong quấn tặng quà. Lúc này cục trưởng công an và phó cục võ bị ra mặt, trực tiếp an bài bốn quân nhân xuất ngũ lái xe cũng giải quyết bộ dáng khó xử của Trương Thúy cùng Lưu Đại Hữu. Dù nói thế nào tố chất quân nhân vẫn tốt, cũng khiến người ta an tâm, tuy do quan viên thể chế đề cử nhưng không có gì cả.