Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia

Chương 157:




Sau khi câu nói của Ôn Dương kết thúc ai cũng im lặng suy ngẫm lại lời nói của cô, những người bên ngoài khán đài cũng đã ngừng xì xầm bàn tán.
Trong phòng thi này chỉ còn lại một khoảng không im lặng nó ngột ngạt đến khó thở nhưng Ôn Dương vẫn bình tĩnh đưa mắt nhìn chằm chằm Chó Săn,Chó Săn cười nhếch mép hướng Ôn Dương nói:
“Ngươi quả thật giống với cha của ngươi là một người thâm xâu khó đoán”
Húc Minh Yên cũng nhìn Ôn Dương cười cười rồi nghĩ “Quả nhiên không hổ là con gái của Ôn Tuyền”.
Chó Săn xoay người lại nói với giám khảo viên gì đó rồi hướng ra cửa rời đi, giọng giám khảo viên lúc này nhẹ nhàng vang lên:
“Được rồi bảng điểm đã có chúng tôi sẽ chiếu lên màn hình cho mọi người cùng xem”
Ôn Dương bình tĩnh ngồi xuống lúc này ai cũng đang căng và lo lắng với điểm số của bản thân,Ôn Dương thì ngược lại cô đã xé bài thi nhưng rất tự tin lúc này bảng điểm xuất hiện giọng của giám khảo viên vang lên:
"Xin chúc mừng,Hắc Bang Hội đạt được điểm tối đa 2000 điểm,Tu La hội đạt được 1000 điểm sếp thứ hai và Ẩn Bang đứng thứ ba 900 điểm,Hoa Bang đứng thứ tư 700 điểm, Xuyên Bang đứng thứ năm 400 điểm,tất cả các Bang hội còn lại 0 điểm "
Màn hình được chiếu lên ai cũng ngỡ ngàng,các Bang Chủ của các Bang khác phải tức giận đứng bật dậy,Ôn Tuyền cười bất đắc dĩ thở ra một hơi nhìn bảng xếp hạng,Hàn Lãng có chút bất ngờ nói:
“Không phải bài thi bị hủy rồi sao,sao lại có thể,…”
Lúc này màn hình trong phòng thi truyền đến giọng quát tháo của Hạ Long:
“Cái gì!!!Sao lại như vậy hả!!!Rõ ràng nói bỏ cuộc sẽ giữ được điểm sao”.
Lệ Hằng con trai của Lệ Bang cũng tức giận nói:
“Cái này là ý gì hả!!!”
Hướng Tư Lâm con trai của Hướng Bang nhìn nhóm của Ôn Dương:
“Không phải họ bị loại rồi à!!!”
Hoài Quyền con trau Hoài Bang chỉ vào Ôn Dương nói:
“Không phải con nhóc đó đã xé đề thi sao,tại sao lại đạt được điểm tối đa chứ”
Thời Thiếu Kiệt con trai Thời Bang lên tiếng:
“Bọn tôi không phục”
Giám khảo viên lúc này mới bình tĩnh giải thích:
“Thứ nhất các vị đã không giữ vững lập trường của bản thân mà đã bị uy hiếp bởi một lời nói mà sợ hãi phải quyết định đưa ra câu trả lời các vị không xứng đáng trở thành người thừa kế với cáu ý nghĩ không đủ tự tin và tâm lý yếu đuối đó đâu,…”
Những người trong phòng thi bị giám khảo viên nói cho á khẩu,giám khảo viên tiếp tục lên tiếng:
“Hơn nữa không phải ngài Chó Săn đã nói rất rõ ràng hay sao câu hỏi số mười quyết định cho cả bài thi là đúng nhưng mà nếu các vị giữ vững tinh thần không bị câu nói hủy bài thi làm lung lay,cho dù câu số mười các vị có trả lời sai chúng tôi vẫn sẽ cộng điểm dựa trên bài thi của mọi người,…”
“Là mọi người không có đủ tự tin cho bản thân mình,đến cả bản thân còn không tin tưởng thì ai sẽ tin tưởng các vị và công nhận các vị là người của thế giới ngầm”
Xuyên Quỳ con gái của Xuyên Bang nhìn bọn họ khinh bỉ nghĩ:
“Các người đều chủ động bỏ cuộc chứ đâu ai ép các người, muốn đổ lỗi thì đổ lỗi các người không có năng lực”
Hướng Tư Lâm quay sang nhìn Xuyên Quỳ một cách tức giận nói lớn:
“Xuyên Quỳ cô,…”
Xuyên Quỳ vẫn không đếm xỉa gì đến Hướng Tư Lâm lạnh lùng quay chỗ khác nhìn Ôn Dương rồi chau mày nghĩ “Trận đấu tiếp theo phải tuyệt đối cẩn thận với cô nhóc này”.
Sau khi bảng điểm kết quả được công bố thì vòng thi số một cũng đã kết thúc bọn họ bước ra khỏi phòng thi thì đã thấy có rất nhiều phụ huynh đang đứng đợi, có rất nhiều lời trách mắng nhưng cũng có lời động viên cả sảnh lớn của du thuyền đều rôm rả.
Hàn Lãng nhìn Ôn Dương nói:
"Nhóc cũng được lắm, không ngờ lại trả lời hay như vậy "
Nói rồi quay sang nhìn Hàn Diệt Phong:
“Con đã sớm biết cho dù có trả lời sai cũng sẽ không bị loại có đúng không”
Hàn Diệt Phong không cảm xúc đáp:
“Thật quá dễ đoán”
Hoàng Thiên lên tiếng trêu chọc Hàn Lãng:
“Ráng trận thứ hai nhớ kéo lên đó nha”
Hàn Lãng hừ lạnh nhìn gương mặt tự hào của Hoàng Thiên mà ghét bỏ vô cùng, Hoàng Băng và Hàn Tử Diên đang đứng cạnh nhau bất lực nhìn hai người cha đang đấu khẩu và mắt thì chú ý đến Ôn Dương,Cố Thanh và Hoàng Tuyết đang im lặng đứng một bên không nói gì.Hạ Kiêu cũng thấy bọn họ kỳ lạ liền lên tiếng:
“Nè Tiểu Thanh nhà tôi đoan trang nhã nhặn thường không làm ồn sao giờ đến hai cậu cũng im lặng rồi không phải bình thường nháo lắm sao”
Cố Thanh trong lòng đang có chút bực bội và lo lắng lại gặp Hạ Kiêu cứ suốt ngày trêu chọc liền không vui cốc mạnh vào đầu Hạ Kiêu nghiêm khắc nói:
“Anh nghiêm túc cho em”
Hạ Kiêu khóc ròng ngoan ngoãn đứng cạnh Cố Thanh mà không lên tiếng gì nữa,Ôn Tuyền cũng cảm thấy Ôn Dương rất lạ con gái y thường không bao giờ quá im lặng như vậy,y nhẹ nhàng lên tiếng hỏi:
“Anh Anh sao vậy con”
Ôn Dương liền mỉm cười như bình thường tỏ ra không có gì nói:
“Không có gì, không có gì con đang nghĩ trận đấu tiếp theo sẽ ra sao thôi ạ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.