Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện

Chương 121: Hạnh Phúc




Khác với cách trang điểm của cô dâu trong quá khứ, cô mặc một thân váy áo bằng lụa đỏ được chế tác tinh mỹ, lúc bước đi vạt áo bay bay, giống như hoa mẫu đơn trong gió lay động, mặt lụa tinh mịn ở dưới ánh sáng hình như có lóe sáng, hình thêu hoa mỹ trên vạt áo và cổ tay áo càng khiến người ta chú ý hơn.
Không chỉ có là quần áo xinh đẹp, còn có người mặc quần áo, trên mặt trắng như tuyết, như là men gốm ngọc bạch sứ, đôi mắt đen linh động, như nho dại biết nói, đôi môi đỏ bừng như cánh hoa tươi non, khiến người muốn âu yếm.
Mọi người đều nói mặt người đẹp như hoa đào xinh đẹp, cô dâu mỹ lệ và bộ quần áo đỏ trên người như tôn nhau lên, khiến cho khách khứa bên ngoài kinh diễm, khiến cho bọn họ không tự giác phát ra tiếng kinh ngạc cảm thán.
“Ai u! cô dâu của Chúng ta cũng quá xinh đẹp đi!”
“Mẹ, trên đầu cô dâu cài hoa.”
“cô dâu xinh đẹp nhất!”
……
So sánh với thân hôn phục khiến người kinh diễm này, một người mặc bộ hồng khác nhất thời mất đi màu sắc, hai người cùng đứng chung một chỗ, cũng chỉ có từ “Thua chị kém em” có thể miêu tả trường hợp lúc này.
Chu Hiểu Hồng cười không nổi nữa, cô ta vốn cho rằng phải người tự biết xấu hổ hẳn là đối phương, lại không nghĩ rằng người đó lại là chính mình.
“Hôm nay người gả chồng là Hiểu Phượng?”
“Đúng vậy, Hiểu Phượng nhà Hạ Cường, xinh đẹp đúng không, hôm nay trang điểm thật là đẹp mắt, xong rồi xong rồi, nhà này gả chồng trang điểm xinh đẹp như vậy, về sau những cô gái trẻ trong thôn nhất định sẽ làm theo.”
“Không phải nói Chu Hiểu Hồng xinh đẹp nhất thôn các người sao? Người nào là Chu Hiểu Hồng? sao tôi cảm thấy cô ta còn chẳng đẹp bằng cô dâu.”
“Chiếc váy trên người cô ta không được đẹp lắm, tới để làm nền cho cô dâu hả, thật đúng là người chị tốt.”
……
Ngay giây phút Chu Hiểu Phượng đi ra, còn không có tìm được Dương Trường Quế, lại bị Chu Hiểu Hồng Trong đám người hấp dẫn ánh mắt, nhìn bộ váy cô ta mặc trên người, nhất thời bị đờ tại chỗ. Nhưng mà khi nghe được tiếng nghị luận xung quanh, Chu Hiểu Phượng nhấp môi giấu cười, chút cứng đờ tan biến trong nháy mắt.
cô không bao giờ quan tâm tới Chu Hiểu Hồng, mà là chậm rãi thâm tình tiến về phía chú rể đang bị mọi người vây quanh.
Hôm nay chỉ là hôn lễ của hai người bọn họ.
Diễn tấu sáo và trống náo nhiệt vang lên, cô dâu ra cửa, đám người đi theo, giống như một đám cá con, trẻ con sung sướng mà bốc kẹo mừng, tới nhà họ Dương, các món ăn đã chuẩn bị xong được đưa lên, chật kín cả sân viện.
Đồ ăn đã xong, nhà họ Dương hôm nay hào phóng vô cùng, một bàn mười món ăn, càng là có và món có thịt, bọn nhỏ trước đó còn vì kẹo mừng mà vui vẻ đã bị thịt ba chỉ ánh dầu kia hấp dẫn, nuốt nước miếng.
Đàn ông thì bị rượu và t.h.u.ố.c lá trên bàn bắt làm tù binh, chia thuốc cho từng người một, “Là thuốc tốt đấy, mỗi người một điếu, rót rượu đi.”
Tô Hiểu Mạn Triệu Thanh Thanh mấy người bên ngoài bọn họ cùng mấy người khác trong thôn ngồi một cái bàn lớn,thuốc lá không chia tới mấy cô gái như họ, trong tay Tạ Minh Đồ bị nhét một điếu, anh sẽ không hút thuốc, đưa thuốc cho Đường Kiến Cường.
“Cảm ơn.”
Đường Kiến Cường cười ha ha châm lửa điếu thuốc lên, có điếu thuốc ngậm trên miệng ở thời này rất là mới lạ.
Triệu Thanh Thanh cầm chén đũa đứng lên đi đến cạnh Tô Hiểu Mạn, “Nghe nói bộ áo cưới trên người cô dâu là cô làm giúp? Cô thật khéo tay.”
“Chờ tới lúc tôi kết hôn, cô cũng giúp tôi làm một bộ nhé.”
Tô Hiểu Mạn cười: “nếu cô tới nhờ tôi, khẳng định là tôi sẽ không từ chối.”
Khương Yến Đường châm điếu thuốc trong tay, ngày thường hắn rất ít hút thuốc, hôm nay lại không cố kỵ chút nào, tâm tình hơi nặng nề mà hút hết điếu thuốc.
Hắn nghe thấy được cuộc đối thoại của Tô Hiểu Mạn và Triệu Thanh Thanh, nhớ tới mới vừa rồi nhìn thấy bộ áo cưới đỏ rực mỹ lệ kia, quần áo xinh đẹp như vậy, thế mà là do Tô Hiểu Mạn khéo tay làm ra.
Trước kia hắn cảm thấy Tô Hiểu Mạn lớn mật thô tục không có văn hóa, hiện tại lại càng ngày càng phát hiện cô tốt, xinh đẹp, nói chuyện nhẹ nhàng ngọt, tay nghề nấu ăn rất ngon, còn có thể khéo tay làm quần áo, tuy rằng không có văn hóa, lại là một người tích cực hiếu học.
Nhớ tới mối hôn sự vớ vẩn lại qua loa của cô và Tạ Minh Đồ, hắn cảm thấy khổ sở thay cho cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.