Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện

Chương 320: Báo Danh




Cộng thêm Tô Hiểu Mạn, năm cô gái trẻ tuổi ngồi cùng nhau trông rất thích mắt. Dương Mỹ Hạnh thấy thế liền cười cười, nói đùa: “Bốn người già chúng ta đúng là đang được vây quanh bởi năm đóa hoa kiều diễm mà.”
“Ngồi, ngồi đi nào. Hiểu Mạn, làm quen với mấy chị em gái đi nào cháu.”
“Cứ để cho mấy cô gái trẻ tuổi tự nhiên trò chuyện đi.”
Tô Hiểu Mạn ngồi xuống bên cạnh bốn cô gái kia. Cô vẫn chưa quen biết gì với mấy cô gái này. Cháu gái cả nhà họ Vương thấy cô thì vô cùng ngại ngùng, Vương Huyên Huyên nhỏ tuổi nhất vừa thấy cô liền nhiệt tình mở miệng: “Chị Hiểu Mạn, trông chị xinh đẹp thật đấy!”
Chị gái của Vương Phỉ Phỉ ngồi bên cạnh nhìn về phía Tô Hiểu Mạn cười cười. Tuy rằng tuổi của bọn họ xấp xỉ nhau, cô còn lớn hơn một hai tuổi so với Tô Hiểu Mạn nhưng dù gì thì Tô Hiểu Mạn trước mặt đã kết hôn rồi. Cô ấy là cháu dâu của nhà họ Khương bên cạnh, mà cô vẫn là một cô gái chưa lập gia đình nên cũng không biết phải nói chuyện thế nào nữa.
Tô Hiểu Mạn trước mặt xinh đẹp thì đúng là xinh đẹp thật, nghe nói cô ấy đến từ nông thôn, đã kết hôn từ sớm.
Sau khi làm quen với nhau xong thì cũng coi như là có quen biết. Vương Phỉ Phỉ lớn tuổi nhất yên tĩnh ngồi một bên uống trà nghe các cô trò chuyện, thi thoảng đứng dậy bưng trà rót nước. Tô Hiểu Mạn cùng Vương Huyên Huyên hàn huyên vài câu, mà Hà Tình Mỹ thì ngồi nói chuyện với Tần Xuân Tú.
Các cô đang nói đến chuyện một đoàn văn công ở khu vực nào đó đang tuyển người.
“Chị Tú Tú muốn thi vào đoàn văn công, chị ấy còn đang sợ là thi không đỗ kìa.”
“Chị Tú Tú tỷ xinh đẹp như vậy, nhảy cũng đẹp nữa.”
“Nhất định là có thể thi đỗ.”
Tần Xuân Tú khiêm tốn cười, “Còn có nhiều cô gái trẻ xinh đẹp hơn chị nhiều, chị cũng chẳng phải là người nhảy giỏi nhất.”
Tô Hiểu Mạn tò mò: “Đoàn văn công sao?”
Trước đó cô còn đang nghĩ ngợi tới chuyện của đoàn văn công, cũng không biết rõ ràng lắm. Hiện tại nghe các cô nói về việc đoàn văn công đang tuyển người nên cô không nhịn được tò mò, lập tức mở miệng hỏi. Vương Huyên Huyên ôm cánh tay cô tùy ý mở miệng đáp: “Chị Hiểu Mạn, chị vẫn chưa có việc làm đúng không? Trông chị xinh đẹp như vậy, chị có biết ca hát hay nhảy múa không? Chị có muốn thi vào đoàn văn công luôn không ạ?”
“Đúng vậy, Hiểu Mạn, chị có thể thử xem sao. Nếu chị thi đỗ thì sau này chúng ta cũng có thể làm bạn ở đó luôn.” Tần Xuân Tú đang ngồi một bên tiếp lời.
Tuy nói ngoài miệng như vậy nhưng Tần Xuân Tú tự tin rằng chính mình có thể thi đậu, mà cô gái Tô Hiểu Mạn xinh đẹp ngồi trước mặt thì chưa chắc.
Một người phụ nữ thôn quê đã lập gia đình chắc gì đã từng được học về ca hát nhảy múa.
“Đúng vậy, Hiểu Mạn, em có muốn đi theo làm bạn với Tú Tú không?” Hà Tình Mỹ cũng cười hỏi.
Vương Phỉ Phỉ: “Báo danh cũng không mất gì mà.”
“Còn tận mấy ngày nữa mới thi cơ, có thể tranh thủ học chút ít đó.”
……
Các cô gái trái một câu phải một câu, Tô Hiểu Mạn cũng nghiêm túc suy xét về chuyện này. Cô ngẫm nghĩ xem liệu đoàn văn công muốn tuyển chọn loại hình gì, không phải ca hát khiêu vũ thì cũng là chơi nhạc cụ, chắc sẽ không tuyển người làm trang phục đâu.
Nhảy múa à……
Tim Tô Hiểu Mạn dường như ngừng đập trong chớp mắt. Cô đã từng lén học qua vũ đạo nhưng vẫn chưa từng chính thức lên sân khấu lần nào, có nên thử một chút không? Bây giờ là năm 1975, vẫn cách thời điểm khôi phục thi đại học hai năm, cô có nên lựa chọn đi làm nữ binh văn nghệ hai năm không?
Tô Hiểu Mạn tự nhận mình không có được thành tựu lớn ở lĩnh vực vũ đạo, cũng không có chấp niệm sâu sắc với việc nhảy múa. Thế nhưng việc được lên sân khấu biểu diễn này đã từng là một ước mơ nho nhỏ khi còn bé của Tô Hiểu Mạn.
Cô nên thử cảm giác được nhảy múa trên sân khấu không? . Kiếm Hiệp Hay
Đã có cơ hội thì cứ thử xem sao.
Tô Hiểu Mạn bèn hỏi thăm kỹ càng tỉ mỉ về những hạng mục tuyển chọn cụ thể của đoàn văn công. Những người khác vừa nghe thì phát hiện hình như cô đã thật sự bị thuyết phục nên tất cả đều rất là ngoài ý muốn, bao gồm cả Vương Huyên Huyên, cô chỉ thuận miệng nói đùa mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.