Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện

Chương 330: Khác Biệt




Tranh thủ lúc nghỉ phép, Vương Duyệt về thăm nhà, bố mẹ cô ta muốn cô ta thường xuyên đến thăm nhà ông nội Vương một chút, họ Vương nhà cô ta và nhà họ Vương cũng không phải họ hàng thân thích gần gũi gì với nhau, chỉ có chút quan hệ họ hàng xa từ rất lâu rồi.
Người trong nhà bảo cô ta thường xuyên đến nhà họ Vương, chủ yếu là vì nhà họ Khương ở bên cạnh đấy, nhà họ Khương có hai đứa cháu trai ưu tú, đã đến tuổi lấy vợ, hai người họ bây giờ vẫn chưa kết hôn cũng chưa có người yêu, lại đều là những người đàn ông giỏi giang, đẹp trai, có tương lai đầy hứa hẹn, càng không phải nói bố của bọn họ là Khương Lập Dân.
Mặc dù Vương Duyệt không có ý nghĩ này hoặc có thể nói là trước đó cô ta đã từng có ý nghĩ như vậy nhưng đến đến nhà ông Vương và trò chuyện với ông Khương mấy lần đều không gặp được cháu trai của ông ấy, nhà người ta cũng không có ý định chọn cô ta làm cháu dâu…..Cô ta cũng biết việc này rất khó có thể xảy ra.
Nhưng điều này cũng không ngăn được việc cô ta khoe khoang trước mặt Trương Dĩnh, nói rằng người nhà cô ta có ý muốn cô ta kết hôn với cháu trai nhà họ Khương, nhà họ Khương có hai đứa cháu trai ưu tú, trông đẹp trai như thế nào, bây giờ đang giữ chức vụ gì trong quân đội, bố của bọn họ là nhân vật như thế nào…..
Sau khi khoe khoang xong, lại đổi giọng nói: “Nhưng tôi không để ý chuyện này lắm, tôi mới không muốn leo lên gia đình như vậy đâu.”
“Tôi vẫn là tìm một gia đình khác thì hơn.”
Lời trong lời ngoài ý là ai ya, tôi không giống mấy người, người trong nhà giới thiệu đối tượng kết hôn cho tôi đều là người như thế nào, có rất nhiều đàn ông ưu tú đang chờ tôi lựa chọn.
Nếu như tôi quan tâm đến chuyện này, tôi liền có cơ hội gả vào một gia đình như thế nào đó….
Trương Dĩnh nghe lại không cho rằng như vậy, trước đó Vương Duyệt ám chỉ giả với cô rằng cô ta là cháu gái nhà họ Vương, sau đó bị cô tìm hiểu được, nhà cô ta chỉ là họ hàng xa nào đó với nhà họ Vương, bây giờ lại khoe khoang trước mặt cô, cô tự nhiên không tin tưởng lời cô ta nói lắm.
“Vương Duyệt, thật vậy à? Bạn không phải đang lừa tôi đấy chứ?”
Vương Duyệt đặc biệt khó chịu trước giọng điệu nghi ngờ của Trương Dĩnh: “Bạn không tin à? Ngày mai tôi đưa bạn đến nhà ông nội Vương, ông Khương ở nhà bên cạnh đối xử rất tốt với tôi.”
Trương Dĩnh gật đầu đồng ý, đây mới là mục đích chính của cô ta. Ngày hôm sau hai người xin nghỉ phép với nhau, thay một bộ quần áo sạch sẽ xinh đẹp, hai người cũng đã trang đẹp qua, thời đại này chỉ có những cô gái trong đoàn văn công của họ mới biết cách ăn mặc đẹp hơn so với những cô gái bên ngoài.
Đi được nửa đường, hai người tình cờ gặp được Tạ Nhã Tri ở bên ngoài sân khu nhà nghỉ hưu của cán bộ.
Vương Duyệt nhận ra Tạ Nhã Tri, sau khi giới thiệu cho Trương Dĩnh thân phận của bà ấy thì kéo Trương Dĩnh đến trước mặt Tạ Nhã Tri ra vẻ tự nhiên chào hỏi.
Trong lòng Trương Dĩnh vô cùng khẩn trương.
Sau khi Tạ Nhã nhìn thấy hai cô gái nhỏ, cũng chỉ lạnh nhạt gật đầu, bà ấy đã từng vô tình gặp được cô gái Vương Duyệt này, chỉ là không nhớ rõ lắm, lúc này gặp được, cuối cùng cũng nhớ ra cô ta là ai.
Khi bà ấy nghe được hai người là người của đoàn văn công, đôi mắt đột nhiên sáng lên, giọng điệu cũng trở lên nhiệt tình hơn.
Trương Dĩnh phát hiện ra sự nhiệt tình trong giọng điệu của Tạ Nhã Tri với hai người bọn họ, trái tim cũng đập liên hồi, cô ta thầm nghĩ, chẳng lẽ Tạ Nhã Tri thật sự coi trong Vương Duyệt làm con dâu của bà ấy sao?”
Ý cười trên khóe miệng Vương Duyệt càng tươi hơn, cô ta cũng không ngờ được hôm nay tâm trạng của dì Tạ tốt như vậy, vậy mà lại nhiệt tình quan tâm cô ta như vậy.
Tạ Nhã Tri hỏi hai người vài câu về tình hình trong đoàn văn công, sau đó đột nhiên bắt đầu hỏi thăm tình hình của một người khác.
“Mấy đứa quen Tô Hiểu Mạn sao? Con bé vừa mới đến đoàn văn công của mấy đứa không lâu đấy.”
Vương Duyệt ngạc nhiên, cô ta không biết tại sao Tạ Nhã Tri lại hỏi về Tô Hiểu Mạn.
Trương Dĩnh không nghĩ ngợi nhiều, vừa nghe được cái tên quen thuộc thì trực tiếp trả lời: “Tô Hiểu Mạn sao? Chúng cháu có quen cô ta, cô ta là bạn cùng ký túc xá với bọn cháu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.