Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện

Chương 342: Anh Hùng Khó Qua Ải Mỹ Nhân




Tại sao ba người bọn họ lại phải đi ra ngoài chơi cùng đôi vợ chồng này chứ? Một ngày tốt lành như vậy mà.
Trương Dũng: “Lão Chu, trong nhà cậu có em gái hay không, giới thiệu cho tôi làm quen đi?”
Chu Chí Phi: “Cậu chắc chứ? Trong nhà tôi thật ra có cô em họ……”
“Thôi vậy.” Trương Dũng nhìn Thẩm Minh Nhạc nói: “Vẫn là để Nhạc Nhạc giới thiệu cho tôi một người đi.”
Thẩm Minh Nhạc giả vờ “Ọe” một cái, nói: “Có thể đừng gọi tôi là Nhạc Nhạc được không, con mẹ nó, ai là Nhạc Nhạc hả, em gái thì không có, nhưng anh trai thật ra có mấy người có thể giới thiệu cho cậu làm quen.”
Tô Hiểu Mạn: “????!!!” Hử? Thời đại này còn có cả việc như vậy à?
Trương Dũng: “?”
Chu Chí Phi: “!”
Thẩm Minh Nhạc: “Nhà tôi có bốn anh em trai, Bình An Hỉ Nhạc.”
Anh cả là Thẩm Minh Bình, anh hai là Thẩm Minh An, anh ba là Thẩm Minh Hỷ, em út cũng chính là anh, tên là Thẩm Minh Nhạc.
Bốn anh em ghép lại thành Bình An Hỉ Nhạc.
Trương Dũng: “Phốc ——”
“Anh cả tôi là Trương Trí, tôi là Trương Dũng, nếu như tôi mà có thêm hai đứa em trai nữa, thì có đoán chừng sẽ là Trương Song và Trương Toàn, đủ Trí Dũng Song Toàn!”
Chu Chí Phi: “…… Tôi là Chu Chí Phi, trong nhà chỉ có mình đứa con trai là tôi.”
Ánh mắt của ba người họ đều quay sang nhìn Tạ Minh Đồ, đôi mắt của mỗi người đều lóe sáng rực rỡ, lão Tạ lớn lên trông đẹp trai như vậy, không biết trong nhà có chị em gái nào không?
Tô Hiểu Mạn cũng nhìn về phía Tạ Minh Đồ, cô cầm lấy tay Tạ Minh Đồ, mười ngón tay của hai người đan vào nhau.
Tạ Minh Đồ lạnh nhạt nói: “Tôi có hai anh trai, một chị gái.”
“Chị của cậu năm nay bao nhiêu tuổi, đã kết hôn chưa, cậu có thiếu anh rể không?”
Khuôn mặt của Tạ Minh Đồ khi nghe thấy vậy thì lạnh như băng. Ba người thấy vậy thì đành phải bỏ cuộc, quay đầu nhìn Tô Hiểu Mạn hỏi: “Chị dâu nhỏ, nhà chị thì sao? Có chị em gái nào không?”
Tô Hiểu Mạn lắc đầu, “Tôi chỉ có ba người anh trai.”
“Ồ, có ba anh trai à?”
“Mấy người anh trai của chị có ấn tượng như thế nào với lão Tạ?”
“Có ba người anh vợ đấy.”
Tạ Minh Đồ: “……”
Anh cả của vợ và bố vợ vẫn luôn nhìn anh không vừa mắt.
Khi hai người đi theo ba người kia ra khỏi công viên, bất ngờ gặp được huấn luyện viên Trần, người đã huấn luyện cho bọn họ thời gian vừa qua, huấn luyện viên Trần nhìn thấy Tô Hiểu Mạn đứng cạnh Tạ Minh Đồ, như hiểu ra điều gì mà gật đầu, trong lòng nghĩ trách không được.
Từ xưa đến nay anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Ở trước mặt cô gái mình yêu luôn lộ ra vẻ mặt ngây ngốc.
Mấy người Tạ Minh Đồ cũng cảm thấy bất ngờ khi gặp được vị huấn luyện viên Trần nghiêm túc của mấy người ở công viên, đồng thời còn thấy một cô gái trẻ đứng bên cạnh anh ta, tóc dài ngang vai, hình như là một cô giáo, huấn luyện viên Trần đối với cô ấy vô cùng nhiệt tình.
Thẩm Minh Nhạc: “Ý……”
Anh ta liếc nhìn Tạ Minh Đồ, lại quay sang nhìn huấn luyện viên Trần, trong lòng thầm nghĩ hai người này đều cùng một giuộc với nhau cả.
Trên đầu huấn luyện viên Trần lập tức lộ gân xanh: “Tên nhóc kia, cậu ‘Ý’ cái gì hả.”
Thẩm Minh Nhạc ha ha cười: “Đừng có dọa tôi, tôi bây giờ đã không phải cấp dưới của anh.”
Trần huấn luyện viên ha ha cười: “Ngu đi, các ngươi chiêu phi căn cứ huấn luyện ba tháng vẫn là ta.”
Hai người Trương Dũng cùng Chu Chí Phi đều vui sướng khi thấy người gặp xui xẻo.
Tô Hiểu Mạn không biết cô có nên lịch sự cười một chút hay không.
Đồng thời cô còn phát hiện ra rằng ngày nghỉ phép của bộ đội rất dễ dàng bị gặp gỡ đội của nhau, đặc biệt là dễ dàng gặp được nhau ở tại một địa điểm hẹn hò.
Buổi tối hai người trở lại nhà của ông bà nội, vừa lúc nhìn thấy huấn luyện viên Trần đến thăm ông nội Khương, trong lúc nói chuyện huấn luyện viên Trần có kể đến một việc xảy ra vào hai tháng trước, nghe xong lời anh ta nói cũng coi như đã giúp Tô Hiểu Mạn giải đáp được những nghi vấn về việc Tạ Cẩu Tử thật thà chất phác nhà bọn họ đã biến thành một thùng thuốc nổ như thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.