Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện

Chương 344: Người Chồng Ở Nông Thôn




Cuối cùng vẫn là bị tên đàn ông thối tha này gặm cắn vào trong bụng.
Đương nhiên hai người cũng đã áp dụng biện pháp tránh thai an toàn, bây giờ Tô Hiểu Mạn còn chưa có ý định sinh con, cho dù muốn sinh con cũng đợi có giấy đăng ký kết hôn rồi lại nói, cũng giống như lần trước cô lo lắng Tạ Cẩu Tử lái xe không có giấy phép, lần này cô lại lo lắng việc anh không có giấy đăng ký kết hôn đã có con.
*
Một hai ngày sau đó, Tô Hiểu Mạn muốn bận rộn xử lý việc trang phục biểu diễn ở đoàn văn công, dạo gần đây Tạ Minh Đồ được nghỉ vì vậy mà thường hay đưa đón cô đi làm, dần dần đoàn văn công cũng biết được anh tân binh đẹp trai này là chồng của Tô Hiểu Mạn, anh ấy không chỉ đẹp trai mà còn được chọn làm học viên lái máy bay của quân đội.
Trước đây người trong đoàn văn công cũng không phải không biết Tô Hiểu Mạn đã kết hôn, còn là lấy chồng ở quê, kết hôn với một tên nông dân, khi cô tham gia vào đoàn văn công, tên nông dân kia cũng trở thành quân nhân.
Lúc đó mọi người đều cảm thấy tiếc thay cho cô, cho rằng cô gái xinh đẹp như Tô Hiểu Mạn lại sớm đã là vợ người khác, thật là quá đáng tiếc.
Trước đó từng nghe Trương Dĩnh hoặc là ai đó ở trong kí túc xá của Tô Hiểu Mạn nói, phu nhân nhà họ Khương coi trọng Tô Hiểu Mạn, muốn Tô Hiểu Mạn làm con dâu của bà ấy đấy….
Nếu như Tô Hiểu Mạn không kết hôn ở nông thôn, nói không chừng sau này cô ấy có thể kết hôn với một quân nhân có tương lai đầy hứa hẹn ấy chứ.
“Người kia là chồng của Tô Hiểu Mạn sao?”
“Người mà cô ấy đã kết hôn ở nông thôn?”
“Chính là anh chàng tân binh đẹp trai đó, người ngồi ở hàng thứ năm! Rất dễ nhận ra, hôm đó tôi cũng để ý tới anh ta.”
“Nghe nói được chọn để trở thành một phi công, vô cùng giỏi! Vẫn là Hiểu Mạn biết nhìn người.”
……
Lúc này rất nhiều người trong đoàn văn công đã thấy Tạ Minh Đồ, sau khi thấy xong lại bắt đầu quay qua ghen tị với Tô Hiểu Mạn, mặc dù gia thế của người đàn ông này rất bình thường nhưng anh ta vừa cao ráo vừa đẹp trai, lại còn được tuyển chọn làm phi công, sau này nhất định có một tương lai rộng mở.
Quan trọng là vừa cao lớn vừa đẹp trai!! “Đứng chung một chỗ với Hiểu Mạn đứng thật sự vô cùng đẹp đôi!”
“Quả thực chính là tài tử giai nhân trong sách xưa đã miêu tả!”
……
Những người trong kí túc xá của Tô Hiểu Mạn cũng biết chồng cô đến đây, lớn tiếng nói muốn anh mời các cô ăn cơm tại nhà hàng quốc doanh, nói là muốn chúc mừng hôn nhân của hai người các kiểu.
Tạ Minh Tu đồng ý, định thời gian, mời bảy người khác ăn cơm trong ký túc xá.
Tạ Minh Đồ nghe vậy thì đồng ý, hẹn thời gian, mời bảy người trong kí túc xá đi ăn.
Vương Duyệt vốn cũng không muốn đi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cô ta vẫn đi theo, Trương Dĩnh thật ra thấy rất tò mò về chồng của Tô Hiểu Mạn, Đàm San San và mấy người còn lại thì vui vẻ vì được mời đi ăn.
Trương Dĩnh: “Sau này mọi người nếu có yêu đương, thì lại có thể ăn chùa được một bữa cơm rồi.”
Da mặt Trương Dĩnh rất dày, cô ta chính là một ngọn cỏ đầu tường, một lát phất về phía bên này, một lát lại phất về phía bên kia.
Vương Duyệt có đôi khi rất ghét tính cách này của Trương Dĩnh, nhưng bản lĩnh nịnh nọt, xum xoe của Trương Dĩnh rất giỏi, mỗi lần được Trương Dĩnh tâng bốc, Vương Duyệt đều không từ chối được sự nịnh bợ của Trương Dĩnh.
Vương Duyệt cảm thấy người như Trương Dĩnh không nên vào đoàn văn công, mà nên đi làm thư ký, cô ta nhất định có thể đem lãnh đạo phục vụ một cách thật chu đáo.
Cô ta rõ ràng cần phải cẩn thận với người như Trương Dĩnh, bởi vì tâm tư rất nặng, thỉnh thoảng còn dùng phép khích tướng với cô ta, nhưng mà cô ta cố tình bị Trương Dĩnh nịnh đến vui vẻ, ai…..
Thật là khiến cho người ta hoa mắt chóng mặt, luôn muốn khoe khoang trước mặt cô ta!
“Vương Duyệt, bạn có đi hay không? Đã nói mọi người trong kí túc xá đều đi, nếu bạn không đi thì không tốt cho lắm.”
“Đi chứ, sao lại không đi, tôi cũng muốn gặp người chồng ở nông thôn kia của Tô Hiểu Mạn!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.