Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện

Chương 386: Canh Thịt Dê




Mạnh lão thái thái lôi kéo tay anh, “Đúng vậy đúng vậy, đứa bé này được sinh ra tại trấn Tạ gia, lấy họ Tạ thì làm sao? Đều là con cháu của nhà họ Tạ chúng ta hết.”
“Sau này nhớ thường xuyên tới chơi với bà ngoại nhé.”
Cát Hương Ngọc chủ động mời hai người: “Đúng vậy, phải tới thăm bà ngoại các cháu nhiều vào! Hôm nào rảnh nhớ dẫn vợ cháu tới nhà chú út chơi nhé, thím thấy Thanh Nguyên nhà thím và Hiểu Mạn hợp nhau lắm đấy! Bên kia còn cả em họ Trình Trình của các cháu nữa.”
“Nhà chú thím náo nhiệt lắm.”
……
Ăn xong một bữa cơm, lúc Tạ Minh Đồ và Tô Hiểu Mạn định đi về thì Mạnh lão thái thái vẫn còn giữ bọn họ lại thêm một lúc lâu nữa. Cuối cùng, thấy bọn họ phải về ngay, bà còn bảo hai vợ chồng mang mười lăm cân thịt dê về ăn. Chỗ thịt dê đông lạnh này là do người nhà họ Mạnh mang tới biếu cho lão thái thái, mà bây giờ bà rất quý cháu ngoại út của mình nên đã đem một đống thịt dê ra cho hai vợ chồng họ.
Lúc Cao Mộng Nguyệt mang thịt dê đông lạnh ra cho hai vợ chồng Tô Hiểu Mạn thì đau lòng muốn chết. Vốn dĩ bà còn định lén cắt một nửa chỗ thịt này để nấu canh ăn, thế mà bây giờ lại phải đưa cho hai đứa này mang đi hết.
Lúc Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ ra về thì xách theo mười lăm cân thịt dê, còn có không ít xương dê bị đông lạnh. Nhìn màu sắc vẫn còn rất tươi, có vẻ như vừa mới giết lấy thịt không lâu. Nhiệt độ không khí hôm nay là âm độ, lạnh tới mức ngoài trời biến thành tủ lạnh thiên nhiên luôn.
Về nhà thử nấu canh thịt dê xem sao.
Được cho tận mười lăm cân thịt dê nên hai người bọn họ sẽ ăn được rất lâu, hơn nữa còn có thể làm thành nhiều món khác nhau nữa.
Trời lạnh ăn thịt dê đúng là cực kỳ thích hợp. Bao giờ về đến nhà phải nghiên cứu về các cách làm thịt dê mới được.
Tô Hiểu Mạn nắm tay người đàn ông bên cạnh, nhớ tới một màn nhìn thấy vừa nãy liền cảm thấy cực kỳ thú vị. Cô nhìn chằm chằm sườn mặt đẹp trai của Tạ Minh Đồ rồi cười lớn một trận, cười đến mức Tạ Minh Đồ không hiểu gì mà cất tiếng hỏi. “Mạn Mạn, làm sao thế em?”
Tô Hiểu Mạn lắc lắc đầu, “Không có gì, chỉ là em vừa phát hiện ra một chuyện thú vị mà thôi.”
Cẩu Tử nhà cô từng là vai phản diện trong tiểu thuyết ngôn tình, đồng thời cũng cầm kịch bản nam chính luôn, không thu hút cái gì khác mà chỉ thu hút sự yêu thích của các ông bà lão lớn tuổi.
Sau này phải bảo anh thử lúc đi chợ mua đồ ăn mới được.
Có khi còn gặp phải niềm vui ngoài ý muốn nào đó nữa ấy chứ.
Hai người xách theo thịt dê về nhà. Tô Hiểu Mạn bảo Tạ Minh Đồ đi mua dầu muối tương dấm và hương liệu rồi tới chợ bán rau dạo một vòng, mua nhiều rau dưa một chút.
Tiếc là không có tủ lạnh……
Lúc nghĩ tới đây, Tô Hiểu Mạn bỗng nhiên nhận ra thực sự là chẳng cần đến tủ lạnh làm gì. Thời tiết lúc này đang rất lạnh, bên ngoài chính là tủ lạnh thiên nhiên mà.
Vậy là có thể muốn mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu rồi! Trong tay cô còn có ít tiền trợ cấp, cô đưa hết cho Tạ Minh Đồ để anh đi mua nguyên liệu nấu ăn. Tuy hai vợ chồng bọn họ cũng chẳng giàu có gì nhưng ăn uống là trên hết mà, đã được ăn thì phải ăn cho ngon.
Còn có cả mười lăm cân thịt dê nữa mà.
Tô Hiểu Mạn bốc một ít kẹo cứng đút vào túi Tạ Minh Đồ, bảo anh bao giờ đói bụng thì ăn một viên. Tạ Minh Đồ gật gật đầu, hôn một cái lên mặt cô rồi xoay người chạy ra ngoài. Tô Hiểu Mạn đóng cổng lớn ngoài sân lại, tiếp tục sắp xếp lại những thứ mà họ vừa mang về.
Không lâu sau, Tạ Minh Đồ mang các loại dầu muối, tương dấm, hương liệu, hành gừng tỏi hương diệp, bát giác, cẩu kỷ, táo đỏ Hoài Sơn và vài cây mía về nhà trước. Sau khi Tô Hiểu Mạn nhận lấy đồ trong tay anh thì Tạ Minh Đồ quay đầu, lại tiếp tục ra khỏi nhà để tới chợ rau mua rau dưa.
Tô Hiểu Mạn bắt đầu nấu canh thịt dê.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.