Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện

Chương 440: Làm Từ Cục Đá




Đám người Tiểu Đinh, Phí Thư Oánh và Tôn Y Y trong đoàn thỉnh thoảng sẽ tới tứ hợp viện thăm cô, Tô Hiểu Mạn thoải mái hào phóng mời các cô uống cháo dưỡng nhan, mấy người Tiểu Đinh ăn xong còn cảm thấy không tệ, muốn xin phương thuốc về để tự nấu, nhưng nấu ra hương vị không được như mong muốn.
“Vẫn là tới nhà chị Hiểu Mạn ăn đi, cũng không biết có phải do có nguyên liệu nào em xử lý không tốt hay không, cứ có mùi là lạ.”
“Em nấu bị đắng.”
“Tôi thì chua.”

Xem ra cháo này còn cần phải có đầu bếp có tay nghề thì mới ngon được, một bước làm hỏng thì hương vị cháo sẽ vô cùng kì quái.
Tiết Đình Đình ở cách vách cũng tới nhà cô ăn mấy lần, cô ta và chồng là Trần Hưng Vĩ cãi nhau vài lần liền, nhưng mấy ngày gần đây cũng coi như yên tĩnh rồi, nhưng một khi cảm tình của hai vợ chồng họ kiên cố hơn thì người bên nhà chồng lại giục sinh con.
“hai vợ chồng cách vách nhà hai đứa vừa chuyển tới đã có con, sao hai đứa kết hôn gần hai năm rồi, còn không thấy có tin tức gì?”
“Cũng nên sinh đứa con rồi.”
Tiết Đình Đình và chồng cô ấy đã rất tích cực làm đủ mọi cách, thế nhưng cô ấy vẫn không thể nào có thai được. Người bên nhà chồng Tiết Đình Đình bắt đầu nghi ngờ cô không thể sinh được, bèn bắt cô đi tới bệnh viện để kiểm tra.
Tiết Đình Đình không đồng ý.
Giờ thì hay rồi, từ ông bà cha mẹ của Trần Hưng Vĩ cho đến bạn bè thân thích của họ đều chạy tới khu đại viện bên kia để làm ầm ĩ lên.
“Tại sao cô lại không đồng ý tới bệnh viện kiểm tra chứ?”
“Nếu cô đã không thể sinh con được thì cũng đừng có mà làm chậm trễ Hưng Vĩ nhà tôi.”
“Con mà cũng không sinh được thì còn có thể làm được gì nữa hả?!!!”
……
Không ít người đều vây quanh đại viện để xem náo nhiệt, nhóm các bác gái và các thím bình thường hay đi hóng chuyện đều đứng bên cạnh khuyên nhủ.
“Đình Đình à, hay là hai cháu cứ đi tới bệnh viện kiểm tra thử cho chắc đi.” Tiết Đình Đình cực kỳ tức giận: “Muốn kiểm tra thì cả cháu và Trần Hưng Vĩ phải cùng đi, tại sao lại bắt cháu đi kiểm tra một mình chứ?”
Mẹ của Trần Hưng Vĩ nói: “Tôi mang thuốc về cho cô mà cô có thèm uống đâu! Nếu mà cô phối hợp uống thuốc ngay từ đầu thì làm gì có nhiều chuyện thế này.”
Tiết Đình Đình: “Mấy cái loại thuốc lung tung rối loạn đó, ai biết nó là thứ gì mà uống.”
Mấy thân thích nhà họ Trần cũng thi nhau nói: “Cô không sinh con được chính là lỗi của cô!! Cô, cái đồ yêu tinh hại người này! Từ sau khi Hưng Vĩ nhà chúng tôi cưới người phụ nữ như cô thì chẳng có chuyện gì tốt hết.”
Tiết Đình Đình cười lạnh vài tiếng: “Từ sau khi gả đến nhà mấy người thì tôi đây cũng chẳng có nổi chuyện gì tốt cả.”
“Ly hôn, hai người mau chóng ly hôn đi!”
“Căn bản là người đàn bà này không thể sinh con nổi!”
“Gà mái không biết đẻ trứng thì nuôi làm cái gì cho tốn cơm?”
Tiết Đình Đình khó thở: “Ly thì ly!”
Thím Trương đứng một bên khuyên nhủ: “Không thể sinh con cũng không phải là chuyện của một người, để hai vợ chồng son cùng đi tới bệnh viện kiểm tra đi. Tới đó khám thử xem thân thể của ai chưa tốt, nếu có vấn đề thì chữa trị cẩn thận là được rồi.”
“Trước đây tôi có quen nhà họ Chu, hai vợ chồng họ kết hôn tận bốn năm năm mới có con, cũng là nhờ chăm chỉ đi chữa bệnh vài năm đấy.”
“Tu mười năm mới được ngồi chung thuyền, tu trăm năm mới có thể cùng chăn gối. Một cặp vợ chồng đang tốt đẹp như vậy, đừng dễ dàng chia rẽ chứ.”
Tiết Đình Đình: “Để Trần Hưng Vĩ cùng đi tới bệnh viện kiểm tra với tôi đi, xem xem rốt cuộc thì ai là người không thể sinh được.”
Mẹ Trần mắng to: “Sao đàn ông có thể đi tới bệnh viện kiểm tra việc này được cơ chứ!”
Hai mắt Tiết Đình Đình trợn trắng: “Làm sao? Chẳng lẽ đàn ông thì không phải con người à?”
“Đàn ông nhà họ Trần mấy người đều làm từ cục đá, không có mạch m.á.u da thịt nên không dám tới bệnh viện kiểm tra hà?”
“Hay là bà sợ con trai bà đi kiểm tra lại phát hiện ra mình không phải đàn ông đích thực?”
Mấy đứa nhỏ đang hóng chuyện xung quanh vừa nghe được những lời này liền bật cười hì hì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.