Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện

Chương 441: Ly Hôn




Lời này khiến người nhà họ Trần tức giận đến nỗi muốn động tay, mọi người xung quanh đều chạy tới ngăn cản. Cuối cùng, thím Trương đành nói, “Mấy người không đi tới bệnh viện kiểm tra cũng được thôi. Nhà bên cạnh có một đại phu đang ở, nhờ ông ấy qua đây kiểm tra hộ là được rồi chứ gì?”
Người nhà họ Trần hai mặt nhìn nhau, Tiết Đình Đình cảm thấy chẳng sao cả, Trần Hưng Vĩ ở bên cạnh thì im lặng không nói gì. Không lâu sau, có người đã đi mời Quan Chấn Nhạc tới.
Quan Chấn Nhạc kiểm tra cho Tiết Đình Đình, thân thể của cô ấy không có vấn đề gì. Hai vợ chồng không thể sinh được chắc hẳn là do vấn đề ở Trần Hưng Vĩ rồi.
“Là do vấn đề của chồng cô ấy.”
Sau khi người nhà Trần biết được kết quả này sau thì không một ai có thể chấp nhận được, ầm ĩ nói Quan Chấn Nhạc đã thông đồng với Tiết Đình Đình từ trước. Quan Chấn Nhạc khó thở: “Mấy người có đổi bao nhiêu đại phu đi chăng nữa thì cũng vẫn là kết quả này mà thôi!”
Vốn dĩ ông còn định chữa bệnh cho tên nhóc họ Trần này, thế nhưng bây giờ thì mơ đi. Quan Chấn Nhạc trực tiếp vung tay áo rời đi.
Sau đó người nhà họ Tiết đã tới nơi, người hai nhà cùng đi tới bệnh viện để kiểm tra. Kết quả kiểm tra được chính là Trần Hưng Vĩ không thể sinh được.
Người náo loạn muốn ly hôn lập tức biến thành người nhà họ Tiết.
Cuối cùng thì Tiết Đình Đình và Trần Hưng Vĩ vẫn ly hôn. Vài ngày sau, Trần Hưng Vĩ dọn ra khỏi đại viện ở bên cạnh, chỉ còn có Tiết Đình Đình vẫn ở lại đó.
Lúc nhắc tới người đàn ông này, ngay cả thím Trương cũng phải nói: “Không có bản lĩnh.”
“Một người đàn ông ngay cả chút bản lĩnh cũng chẳng có.”
“Lúc người nhà của cậu ta mắng Đình Đình thì cậu ta còn chẳng đứng về phía con bé nữa cơ.”
“Đừng nói nữa, không phải trước đây cậu ta còn nói vợ mình mua nhiều đồ như vậy lãng phí tiền hay sao? Tôi thấy bản thân Trần Hưng Vĩ cũng mua không ít đồ đâu, thế nhưng chỉ cần mấy bà hỏi cậu ta thì cậu ta sẽ nói đó là những vật dụng cần thiết. Tôi cũng chẳng tin cậu ta mua mấy thứ kia đều là do cần thiết đâu.” “Chắc cậu ta cảm thấy sau khi kết hôn thì vợ mình đã thuộc về mình hoàn toàn rồi nên mới tiếc không muốn tiêu tiền cho vợ đấy.”
……
Sau khi Tiết Đình Đình xong việc liền tới tặng ít đồ cho Quan Chấn Nhạc. Tô Hiểu Mạn thấy sau khi cô ấy ly hôn thì trông có tinh thần hơn so với lúc trước nhiều.
“Cũng chẳng buồn bã cho lắm, mấy người thím Trương còn bảo là muốn giới thiệu đối tượng mới cho tôi nữa.”
Tiết Đình Đình cười cười vén tóc ra sau tai, “Bây giờ tôi vẫn chưa có hứng thú tìm đối tượng mới, bây giờ cứ làm tốt công việc của mình trước đã.”
Kết cục của hai vợ chồng Tiết Đình Đình và Trần Hưng Vĩ khiến hàng xóm láng giềng bốn phía đều thổn thức không thôi. Vợ chồng son cãi nhau hơn nửa năm, thật vất vả mới khiến tình cảm tốt hơn được mấy ngày, vậy mà bây giờ lại trực tiếp ly hôn rồi.
Cũng có người cho rằng hai người tách nhau ra cũng tốt, ly hôn sớm một chút kẻo lại làm chậm trễ lẫn nhau.
Sau khi Tiết Đình Đình ly hôn thì cả người trưởng thành hơn so với lúc trước rất nhiều, cũng không đặt quá nhiều tâm tư vào chuyện tình cảm nữa. Cô một lòng nhào vào công việc, cách ăn mặc và trang điểm trông càng ngày càng giỏi giang, nghe nói cô ấy còn sắp được thăng chức nữa.
Còn về Trần Hưng Vĩ, sau khi anh ta ly hôn thì người nhà họ Trần lại thương lượng cùng tìm cho anh ta một đối tượng mới, suýt chút nữa đã lừa đã lừa được một cô gái nhà nghèo. Trước khi đính hôn, có người đã kể hết ra những chuyện trước đó của nhà họ Trần nên thanh danh của nhà bọn họ trong ngõ nhỏ cũng chẳng còn gì nữa.
Mùa hè đã tới, trên ngọn cây rậm rạp vang lên từng đợt tiếng kêu của côn trùng cũng như tiếng hót của chim muông. Giữa trưa nắng nóng, trên vai những người đang gánh nước trong ngõ nhỏ đều vắt một chiếc khăn lông màu trắng, đi được vài bước lại phải lau mồ hôi trên trán một lần.
Bụng Tô Hiểu Mạn của cũng càng ngày càng lớn, ngày hôm qua còn có lần máy thai đầu tiên nữa.
Khi đó là buổi tối, lúc nhà bọn họ đang ngồi ăn thịt.
Tô Hiểu Mạn vừa mới cắn một miếng xương sườn thì cảm giác được trong bụng truyền tới một chút động tĩnh. Cô thở ra một hơi, theo bản năng ôm lấy bụng mình, đôi đũa đang gắp xương sườn trong tay rơi vào trong bát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.