Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện

Chương 499: Không Cần




Khả năng người ta có son môi, chỉ muốn mua bút kẻ mắt với d.a.o cạo thì sao, kết quả lại phát hiện mua son sẽ được tặng combo đủ, còn có cả gương trang điểm xinh đẹp và nước tẩy trang, vậy chẳng lẽ lại không dứt khoát mua nhiều một chút?
Người có đầu óc kinh doanh sẽ càng cảm thấy, cho dù có dùng nhiều tiền mua hẳn một bộ, những thứ mình không cần cũng có thể bán lại cho người khác được.
Mọi người đều vui mừng.
Người duy nhất không vui chỉ có đối thủ cạnh tranh của các cô.
Chờ bán xong số son kem và bút kẻ mắt này, Tô Hiểu Mạn tính toán lập một cái phòng thí nghiệm đầu tiên để nghiên cứu, lại tới các trường học tuyển ít sinh viên giỏi ngành hóa học điều chế y dược tới để nghiên cứu phát mình các mỹ phẩm dưỡng da và đồ trang điểm.
Chờ về sau tài chính khấm khá lên, Tô Hiểu Mạn còn muốn nghiên cứu phát minh các loại thuốc chữa bệnh, nếu mà có thể nghiên cứu ra kết quả được, cũng là cống hiến cho xã hội một phần nào đó rồi.
Ngôi nhà tứ hợp viện của Tô Hiểu Mạn được sửa sang lại một lần nữa từ trong ra ngoài, khiến cho hàng xóm xung quanh chú ý, thím Trương cũng là một người có lòng hiếu kỳ của vô cùng lớn, luôn muốn sang nhà cô để xem tình hình như nào.
“Hiện giờ cháu làm xưởng sản xuất son môi, kiếm lời cũng không ít tiền nhỉ?”
“Nhất định là kiếm được tiền rồi, ở nhà bách hóa phía trước bày ra một đội ngũ lớn như vậy mà.”
“Trong nhà bọn họ ra ra vào vào thay đổi thật nhiều đồ vật.”
“Xe máy cũng đã mua, một chiếc phải tốn vài ngàn đấy.”
“Vài ngàn thì làm sao, nhà bọn họ đã sớm thành vạn nguyên hộ rồi.”
……
Trước giờ Tô Hiểu Mạn vẫn luôn không muốn để cho người ngoài tùy tiện vào trong nhà mình, cũng nuôi thêm mấy con ch.ó nữa, có người ngoài tới thì bọn chúng liền hung dữ mà sủa to, cho đến khi dọa người ở bên ngoài cổng viện đang nhìn trộm kia chạy mất mới ngừng.
“Khẳng định nhà bọn họ mua không ít đồ vật.”
“Đó là đương nhiên.” “Nếu tôi mà là cô ấy, nhất định mỗi ngày đều ngủ không được, chỉ sợ hấp dẫn ăn trộm đến……”
Ngoại trừ có mấy người tò mò giống thím Trương, còn có vài người cố ý muốn xem cô bị mất mặt, ngõ nhỏ bên cạnh, có một gia đình họ Chu, Chu Đông Anh, cô ta có người thân là người phụ trách của son môi Mỹ Lệ Bài, gần đây doanh số của son môi Uyển Hề trượt xuống, không ít người đi mua Son môi Mỹ Lệ Bài, cô ta cũng học theo, kiếm lời được không ít tiền.
“Ai bảo cô ta bán đắt như vậy, hiện giờ không bán được rồi đúng không.”
“Son môi Mỹ Lệ Bài của chúng ta cũng dùng khá tốt nha.”
“Còn có không ít người từ phía nam đến nhà máy của chúng ta nhập hàng đó.”
“Mỹ Lệ Bài của các cô vừa rẻ lại còn dùng tốt, nếu tôi mà tới phía bắc nhập hàng thì nhất định sẽ chọn loại mặt hàng này của các cô……”
……
Cái người nhà họ Chu này quá quá đáng rồi, lại còn cố ý tới đầu ngõ nhà bọn họ nói chuyện, trong tay còn cầm một hộp Son môi Mỹ Lệ Bài, chia hàng xóm láng giềng bốn phía.
“Đừng nghĩ hiện giờ các cô đã lớn tuổi nên không cần, phụ nữ cho dù có bao nhiêu tuổi, cũng đều có thể thoa son.”
“Còn cái gì mà nước tẩy trang, gương trang điểm, nhà máy của chúng tôi đã chuẩn bị hàng hóa xong xuôi hết rồi, chờ mấy ngày nữa sẽ mở bán.”
“Bảo đảm sẽ có tác dụng rất tốt, tôi cũng không phải không có lương tâm, cũng không kiếm lời quá nhiều tiền như vậy.” . đam mỹ hài
“Nào, cô tới thử màu son đỏ rực này xem sao.”
……
“Hiểu Mạn ơi, cô có muốn dùng thử son môi Mỹ Lệ Bài của chúng tôi hay không, hàng ngon giá rẻ.” Cái người phụ nữ họ Chu này còn cố ý chĩa son môi về phía cô.
Tô Hiểu Mạn cảm thấy rất buồn cười nhìn cô ta: “chị không bán được hàng cho nên mới tặng cho tôi sao?”
Chu Đông Anh cười đắc ý: “Còn không phải là muốn cho cô thử xem thứ tốt của nhà máy chúng tôi sao.”
“Thế ư? Cảm ơn, không cần.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.