Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện

Chương 531: Doanh Số Tăng Liên Tục




“Mạn Mạn Mạn Thảo, nhất có tính dẻo!” Liễu Phiên Nhiên làm cái thủ thế cố lên với cô.
“Chị Hiểu Mạn, chị phải giám sát anh Tạ giục anh ấy đưa bản thảo, em thấy cái bản thảo mấy vạn chữ này cũng đủ cho tháng sau của chúng ta.”
“Em cầm đi trước nhé.”
Tô Hiểu Mạn: “…… Chị lo lắng anh ấy sẽ hỏng đuôi.”
Liễu Phiên Nhiên: “Cái gì?”
“Đầu voi đuôi chuột.”
“Phải tin tưởng anh Tạ chứ chị Hiểu Mạn!”
Tô Hiểu Mạn nghĩ thầm đúng vậy, sao cô lại có thể không tin tên Tạ Cẩu Tử nhà cô được, rõ ràng hiện tại người Tạ Daoã quy hoạch hoàn hảo, mỗi ngày 3000 từ, trên đường tan tầm suy nghĩ xong tình tiết, trở về đánh chữ lạch cạch mười phút là xong, một tháng chín vạn ch, với anh mà nói cũng chẳng có áp lực gì.
Vậy như vậy đi, cũng không biết gia hỏa này có thể viết liên tục trong thời gian bao lâu?
Tô Hiểu Mạn còn đem bản thảo của Tạ Minh Đồ in ra mấy phần cho ông bà nội Khương và thầy Quan xem, gia hỏa này được, kết quả các trưởng bối cũng đọc tới nghiện luôn, thuyết minh đồng chí Tiểu Đồ viết cái gì nhiệt huyết thiếu niên lang bạt tinh tế thật sự thực hấp dẫn người đọc.
Đọc cho mấy đứa trẻ bọn Tạ Nghiên nghe, bọn nhỏ cũng rất thích câu chuyện này, ngoan ngoãn vây quanh lại nghe đọc truyện.
Toàn bộ già trẻ đều mong ngóng.
“Cha ơi, con cũng muốn lái phi thuyền vũ trụ!”

Bên chỗ Liễu Phiên Nhiên thật sự tính toán đem câu chuyện Tạ Minh Đồ viết này ra nhập vào kì tiếp theo của Mạn Thảo, còn nói kì tiếp theo phải in hai mươi trang, hỏi Tô Hiểu Mạn muốn biết bút danh của Tạ Minh Đồ.
“Là để chân dung? Hay là muốn để bút danh nào khác?”
“Để bút danh đi.”
Tô Hiểu Mạn chạy về hỏi Tạ Minh Đồ tính toán lấy bút danh gì cho mình, sau khi Tạ Minh Đồ lặng lẽ nhìn cô một lúc, nghiêm trang nói ra suy nghĩ của chính mình: — Con thỏ ăn cỏ.
Tô Hiểu Mạn từ chối kế hoạch của anh một cách tàn nhẫn.
Không thể gọi là “Con thỏ ăn cỏ” được, gọi gần giống là “Thỏ khôn không ăn cỏ gần hang”.
Tạ Minh Đồ mặc dù rất thất vọng, nhưng cũng không có biện pháp: “Vậy gọi là con thỏ chỉ ăn cỏ gần hang.”
“Anh phải lấy tên ăn cỏ mới được có phải hay không, không được lấy tên này!” Trên mặt Tô Hiểu Mạn đỏ bừng, những sở thích nho nhỏ của hai vợ chồng, chưa có riêng tư đã công khai ra ngoài, chờ về sau bị phát hiện ra cô thật sự không có mặt mũi đi ra ngoài.
“Vợ, vậy bây giờ gọi là gì?”
Tô Hiểu Mạn đành phải tùy tiện cho anh lấy bút danh đơn giản “Tiểu Thỏ”, Tạ Minh Đồ không đáp ứng, bắt buộc phải là “Tiểu Thỏ” nhiều hơn vài nét bút, biến thành “Tiểu Thố”.
“Vậy kêu Tiểu Thố.”
Tô Hiểu Mạn không có ý kiến, ít nhất cái tên hiện tại đơn giản hơn rất nhiều.
Tô Hiểu Mạn đem bút danh này nói cho Liễu Phiên Nhiên, và thu hoạch được những ánh mắt của người ăn dưa đầy ẩn ý, Thanh Thanh là chồn ăn dưa thì lại càng thích thú hơn.
Tô Hiểu Mạn: “……”
Tạ Minh Đồ viết tiểu thuyết khoa học viễn tưởng tinh tế 《 sao trời 》 đăng ở tạp chí《 Mạn Thảo 》, chỉ mới đăng mấy vạn từ mà đã trở nên nổi tiếng, ngay cả những người trong đơn vị Tạ Minh Đồ, có một ít người mua tạp chí này cho mọi người xem, còn thảo luận tác giả: “Có kiến thức chuyên môn khá vững chắc, có phải hay không là đồng nghiệp của chúng ta?”
“Cũng không rõ, nhưng nội dung viết thật hay.”
“Khi nào có số tiếp theo? Tôi cũng phải đi mua một quyển.”
……
Tạ Minh Đồ nghe thảo luận, anh chỉ yên lặng không nói lời nào, mỗi ngày về nhà viết xong 3000 từ, không ít cũng không nhiều, chỉ là vừa vặn ở trong phạm vi 3000 từ.
Cho nên Tô Hiểu Mạn vô cùng ngưỡng mộ anh, nghĩ thầm người này năng lực tự khống chế khiến người xem lau mắt mà nhìn.
Cuốn sách《 sao trời 》trở nên nổi tiếng và bút danh Tiểu Thố cũng trở nên nổi tiếng, nhiều người đang đoán xem tác giả là nam hay nữ. Kiến thức trong tác phẩm chính xác, viết vô cùng nhiệt huyết, cách hành văn giống như là nam nhân, chỉ là tên Tiểu Thố, nghe lại giống là nữ.
Rất nhiều người gửi thư đến ban biên tập, có một số khen ngợi, có bàn luận cốt truyện, cũng có tò mò thân phận của Tiểu Thố…… Hơn nửa người đọc gửi thư, nội dung đều nói về Tiểu Thố, 《 Mạn Thảo 》 doanh số liên tục tăng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.