Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện

Chương 64: Hạt giống nghi ngờ




<font><font>Nhà họ Tạ.</font></font>
<font><font>Bà Trương có quan hệ tốt với Tôn Mai đến nhà họ Tạ chơi.</font></font>
<font><font>“ Bây giờ Tạ lão ngũ nhà bà rất có triển vọng, được chọn vào cái nhóm đi học tập? </font><font>Sau khi học về sẽ vô cùng vẻ vang, nghe nói đi đến bên trong đó có thể được học lái xe, là cái loại xe bốn bánh đấy….. Bà thật biết chọn cho nó một cô vợ hiền.”</font></font>
<font><font>Giọng điệu của bà Trương có chút chua ngoa, trước đây bà ta còn ở sau lưng âm thầm mỉm cười Tôn Mai không có kiến ​​thức, chỉ vì muốn tiết kiệm tiền mà không nghĩ đến Tô Hiểu Mạn là đứa trẻ con dâu không yên phận.</font></font>
<font><font>Vốn dĩ Bà Trương còn đang chờ xem chuyện cười của nhà họ Tạ, lại không ngờ rằng Tô Hiểu Mạn không biết xảy ra chuyện gì, nên thay đổi, muốn sống một cuộc sống ổn định với Tạ Minh Đồ.</font></font>
<font><font>Phía trên của Tô Hiểu Mạn có ba người anh trai yêu thương cô ấy, còn có một người chú thích là đội trưởng đội sản xuất, mẹ lại là chủ nhiệm hội phụ nữ……</font></font>
<font><font>Nghĩ đến nhà họ Tạ nhân cơ hội mà cưới được cô dâu như vậy, hiện giờ Tạ lão ngũ còn gặp được chuyện tốt, bình dấm trong lòng bà Trương mấy lần bị đánh đập, cả người đều bốc ra mùi chanh chua, ghen hỗ trợ Tôn Mai.</font></font>
<font><font>Tôn Mai tản mùi ghen tị đang bốc ra từ người bà Trương thì trong lòng cảm thấy vô cùng vui vẻ, nhưng bà ấy muốn vui lại vui không nổi.</font></font>
<font><font>Chỉ những người trong gia đình họ mới biết chuyện xảy ra trong nhà như thế nào, cô con dâu Tô Hiểu Mạn có thể hình dung bằng hai từ - "Phiền lòng".</font></font>
<font><font>Đến nỗi Tạ Minh Đồ gặp chuyện tốt, Tôn Mai lại không thấy vui lắm.</font></font>
<font><font>“Cái gì mà ngoài học tập, liệu có thể học được cái gì chứ? </font><font>Tôi thấy là do tên họ Liễu kia lắm chuyện, tạo cho mọi người làm chuyện không đâu, mọi thứ cứ để như trước không tốt sao?”</font></font>
<font><font>Tôn Mai có ý kiến ​​​​tiêu cực với chuyện lần này, liên tục mở khẩu ngữ, cảm mai.</font></font>
<font><font>“Nếu là anh thứ hai của nhà tôi có chuyện tốt thì tôi sẽ thấy vui hơn.”</font></font> <font><font>“Nhắc đến thằng thứ hai nhà bà….” </font><font>Bà Trương thoáng mắt, bà ta gần nhất hay chú ý Tô Hiểu Mạn, vì vậy ngay cả người liên quan đến cô ấy bà ta cũng tỉ tỉ quan sát một chút, “Thật trùng hợp, tôi cảm thấy bạn hai nhà bà có chút Tương tự với thanh niên học thức Khương.”</font></font>
<font><font>Tất nhiên, thanh niên trí thức Khương đẹp trai hơn nhiều so với con thứ hai mà Tô Mai yêu thương.</font></font>
<font><font>Vì vậy, cô Trương mới cố gắng giải quyết vấn đề này, trong lòng cô ta không được thoải mái nên cũng muốn cho phương pháp khó chịu theo.</font></font>
<font><font>Chương 18</font></font>
<font><font>Khi Tôn Mai nghe được chuyện Tạ lão nhị và Khương Yến Đường lớn lên giống nhau, kết quả rất không vui, bởi vì vậy ra thì Ta già phụ hậu Khương Yến Đường, hai người lớn lên nhìn giống nhau, con của bà ta chính được so sánh thấp hơn.</font></font>
<font><font>Hương chi Tôn Mai cũng cảm thấy hai đứa trẻ hoàn toàn không giống nhau, hỏi ngược lại: “Giống nhau chỗ nào cơ?”</font></font>
<font><font>“Bà là mẹ cưỡi nhìn không thấy giống, nhưng người ngoài như tôi thì đôi mắt sáng như tuyết, hai người bọn họ đúng là rất giống nhau.” </font><font>Nhìn thấy Tôn Mai không vui vẻ, vậy thì trong lòng bà Trương càng dễ chịu, bà sốt thầm, càng nói nhiều rằng sợ là “thanh niên trí thức Khương” tới để giải quyết đối phương.</font></font>
<font><font>Vòng mắt bà Trương chuyển vừa, trong chốc lát sáng lên như phát hiện cái gì trừng hợp, vỗ tay một cái” Tôn Mai, tôi phát hiện điều trùng hợp, thanh niên mô thức Khương và ngũ sắc nhà bà bằng tuổi nhau.”</font></font>
<font><font>' Nói không nhẹ còn sinh ra cùng tháng.”</font></font>
<font><font>“Anh ấy lớn lên còn lão già sau nhà bà” Bà Trương âm thầm bồi hồi thêm một câu ở trong lòng: Con dâu của bà lúc trước còn si mê người ta.</font></font>
<font><font>Bà Trương nỗ lực hạ nụ cười trên khóe miệng: “Bà nói xem cậu ta có phải rất có duyên với nhà bà hay không?”</font></font>
<font><font>Vốn dĩ trong lòng Tôn Mai còn cảm thấy khó chịu thì đã lộ ra một chút, như là đột nhiên bỏ đi một tầng sương mù, họ Khương, bằng tuổi với lão ngũ, lại còn lớn lên giống như cũ Lão già sau…</font></font>
<font><font>Tiếng Mai Tôn đập vang bình bình, tức giải quyết xin hãy xuất hiện một cái suy dự đoán đáng sợ, người nhà lúc trước kia hình như họ Khương, sẽ không phải… sẽ không phải,....</font></font>

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.