Thập Niên 70 Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện

Chương 89: Trời Sinh Một Đôi




Rõ ràng là TM biết Tạ Minh Đồ không phải con trai ruột của bà ta, mới ngần ấy năm dùng sự nhục mạ chèn ép anh, làm anh dưỡng thành cái thói quen cúi đầu giấu mình, cả người nhếch nhác không sửa soạn, là chú chó lớn lưu lạc chịu đánh chịu mắng.
Tô Hiểu Mạn mím môi, đau lòng vì chuyện anh gặp phải, trước kia Tô Hiểu Mạn cảm thấy ông trời đối xử với cô không tốt, nhưng mà so sánh với Tạ Minh Đồ, ông trời cũng đủ ưu ái cô rồi, hiện tại cũng đang đền bù cho cô, cho cô một cặp cha mẹ yêu thương mình, đó là thứ mà trước kia tới nghĩ cô cũng không dám nghĩ tới.
“ Mạn Mạn làm sao vậy?” Tạ Minh Đồ nhíu mày, bởi vì tay nghề Tô Hiểu Mạn không tốt, có chút râu rơi vướng ở cổ, vừa ngứa vừa đau làm Tạ Minh Đồ cảm thấy khó chịu.
Má phải anh bị cạo ra chút máu, hiện tại bỏng rát còn hơi đau.
“Khó coi như vậy sao?” So với những thứ khác thì Tạ Minh Đồ càng để ý chuyện này hơn, trong lòng anh vô cùng khẩn trương, sợ hãi sau khi cạo râu đi thì Mạn Mạn sẽ không thích nữa.
Dù sao thì như vậy cũng không có tư vị đàn ông.
Tô Hiểu Mạn lấy gương cho anh xem: “ANh xem đi.”
Tạ Minh Đồ nhìn chính bản thân mình trong gương, cũng không nhìn ra được cái gì cả.
Tô Hiểu Mạn tò mò hỏi anh: “Anh không cảm thấy ngạc nhiên sao?”
Cẩu Tử xấu xí biến thành Cẩu Tử đẹp trai.
Giá trị nhan sắc biến hoá nghiêng trời lệch đất, trong tiểu thuyết miêu tả thì đó là từ một người phụ nữ bị hủy dung xấu xí lập tức biến thành thiên hạ đệ nhất mỹ nhân.
Đương nhiên trên thực tế cũng không khoa trương như vậy....
Tạ Minh Đồ nghiêng đầu, lông mi vừa dài vừa đen như lông quạ phẩy phẩy, để lộ ra thần sắc mê man: "Ngạc nhiên?"
Tạ Minh Đồ không bỏ được sự lo lắng trong nội tâm: " Mạn Mạn, em không thích anh như vậy?"
Tô Hiểu Mạn nuốt nước bọt: "Tạ Minh Đồ, anh cảm thấy anh trở nên đẹp hơn hay xấu đi?"
Tạ Minh Đồ: "Anh trở lên đẹp hơn à?"
Tô Hiểu Mạn: " Đúng vậy."
Tên Cẩu Tử ngốc nghếch này.
" Mạn Mạn, em thích anh như thế này sao?" Đây mới là chuyện mà Tạ Minh Đồ quan tâm nhất, hai mắt anh nhìn Tô Hiểu Mạn đầy trông mong, chỉ muốn biết được đáp án từ trong miệng cô.
"Thích..." Tô Hiểu Mạn ho khan vài tiếng, mà Tạ Minh Đồ nghe được câu trả lời của cô thì gặt đầu cười ngây ngô. Thật sự khờ quá đi.
Tô Hiểu Mạn xoa nhẹ gương mặt anh, diện mạo của Tạ Minh Đồ không phải là loại ôn nhuận nhu hoà, giữa mày tinh xảo sắc bén, vậy nên Tô Hiểu Mạn mới cho rằng nếu anh xuôi gió xuôi nước lớn lên như đã định, nhất định sẽ là một thiếu niên anh đĩnh kiệt ngạo vô lễ.
Nhưng hiện tại lại hướng sang hướng khác rồi.
Ngờ nghệch.
Ngốc nghếch vui vẻ.
Cũng không biết anh đang vui vẻ vì chuyện gì. . Truyện Nữ Phụ
Tô Hiểu Mạn không cầm lòng được mà nở nụ cười, chắc là do cười ngây ngô sẽ lây bệnh cho nhau, thấy anh cười cô cũng cười theo.
Cô còn rất thích Tạ Minh Đồ như vậy, trước kia Tô Hiểu Mạn cũng gặp được không ít đàn ông đẹp trai, nhưng những người này khó tránh khỏi mang theo chút cảm giác dầu mỡ "tự cho mình là đẹp", khiến cô cảm thấy chán ngán.
Mà Tạ Cẩu Tử trước mắt hoàn toàn không có tự giác bản thân mình lớn lên đẹp, cũng không có chú ý hình tượng thần tượng.
Chỉ có một con ch.ó lớn đang mê mang, lúc ờ chung rất là vui vẻ.
*
"Cảm ơn cảm ơn, anh là.... Tạ lão ngũ???!!!"
"Tạ Minh Đồ??!!!"
Sau khi Đường Kiến Cường nhìn thấy Tạ Minh Đồ, không thể tin được vào hai mắt của mình, người đàn ông này thật sự là Tạ Cẩu Tử?
Ánh mắt hắt ta không ngừng liếc đầu tóc của Tạ Minh Đồ.
Tạ Minh Đồ cau mày, anh không quá thích cái cảm giác được mọi người chú ý này, hôm nay đi ra từ nhà họ Chu, người trong thôn trang đều không nhịn được mà đặt ánh mắt lên người anh, cứ như thể là nhìn thấy con hổ từ trong núi đi ra vậy, chỉ chỉ trỏ trỏ vào anh
Chẳng qua anh mới cạo râu mà thôi.
Ngày hôm qua tới lúc ăn cơm, người nhà họ Chu thấy anh lúc ngồi trên bàn cơm, người nào người nấy đều vô cùng kinh ngạc, đặc biệt là Chu Hạ Cường, ông dụi mắt liên tục, đầu ngón tay run rẩy chỉ vào anh: "Cậu, tiểu tử này, ai ôi, tên tiểu tử này..."
"Không nghĩ tới cậu đẹp trai tuấn tú tới như vậy."
"Mẹ tôi ơi, cậu và vợ cậu đúng là trời sinh một đôi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.