Thật Muốn Làm Em

Chương 19: Động tình, tự an ủi




Edit: Rheni
Đào Nhuyễn ngẩn người, tâm trí không biết đã trôi về phương nào.
Không có bạn gái là sao?
Là đang ám chỉ cô sao?
Đây...
Coi như là đang giải thích với mình đúng không?
Vậy kế tiếp Cố Chi Châu sẽ làm gì? Thổ lộ? Giải thích những chuyện xảy ra trong mơ? Hay sẽ nói thích mình?
Cô nguyện ý nha.
Cô cũng rất thích anh.
Gương mặt vốn trắng nõn của Đào Nhuyễn đỏ ửng cả lên, hàng mi cong vút cũng chớp chớp, hoàn toàn là bộ dáng đang chờ đợi một câu tỏ tình. Ngay lúc này, cánh cửa phía sau đột nhiên mở ra.
"Cẩn thận."
Cố Chi Châu kéo Đào Nhuyễn tránh cánh cửa kia, đồng thời cũng ấn cả người cô vào sát lồng ngực mình. đầu v* Đào Nhuyễn vốn dĩ từ trước đã cương lên, hiện tại vì tư thế này khiến hai nụ hoa ép sát vào cơ thể Cố Chi Châu.
"A ~"
Tuy rằng thực sự cảm thấy xấu hổ, nhưng Đào Nhuyễn không thể không thừa nhận, lần va chạm này khiến cơ thể cô rất thỏa mãn, có chút sướng đến nhịn không được kêu lên một tiếng.
Cố Chi Châu ánh mắt buồn bã, bàn tay to dùng sức ôm chặt cả người Đào Nhuyễn.
"Học, học trưởng..."
Tay Cố Chi Châu như có như không vuốt ve eo Đào Nhuyễn. Nơi đó vốn dĩ chính là điểm mẫn cảm nhất trên cơ thể Đào Nhuyễn, hiện tại bị sờ như vậy khiển cả người cô tê rần, trực tiếp xụi lơ nửa thân trên tựa hẳn vào người trước mặt.
Thực kỳ quái...
Dưới huyệt vốn dĩ đã ướt đẫm d*m thủy, hiện tại giống như càng nhiều thêm...
Đào Nhuyễn nỗ lực kẹp chặt hai chân muốn ngăn d*m thủy chảy ra, nhưng cũng bởi vì hành động này, hoa hạch bị vuốt ve, tiểu huyệt bị đè ép, cô tức khắc liền cảm thấy càng không thích hợp...
Tay Cố Chi Châu lại vào lúc này rời khỏi eo Đào Nhuyễn, hướng dần lên phía trên.
"Đừng," Dưới động tác của Cố Chi Châu, hai nụ hoa của Đào Nhuyễn cứ vậy cọ xát lên cơ ngực anh, ngay tức khắc hoa huy*t phun ra một cổ d*m thủy. Cô thở hổn hển rên lên: "A ~"
Cố Chi Châu thanh âm cũng khản đặc lại, anh rũ mắt hỏi Đào Nhuyễn: "Đừng cái gì?"
Đào Nhuyễn trả lời không được.
Hai mắt cô lấp lánh toàn ánh nước, trên người vừa khó chịu lại vừa thoải mái.
Cô thậm chí không nói được nên lời.
Lúc này có một nam sinh đến dưới lầu có vẻ như đang chờ bạn gái, Cố Chi Châu liếc nhìn thoáng qua, buông Đào Nhuyễn ra, giúp cô mặc cẩn thận lại áo khoác, rồi mở cửa kí túc cho Đào Nhuyễn.
"Trước cứ vậy đã, một tiếng nữa gặp lại."
Rời khỏi cái ôm của anh, Đào Nhuyễn rốt cuộc thanh tỉnh. Cô nắm chặt áo khoác, cảm nhận được nụ hoa cùng tiểu huyệt truyền đến cảm giác kì dị, tức khắc muốn tìm một cái khe đất mà chui vào.
Cô vừa rồi đang làm cái gì?
Cô vậy mà lại làm trò động dục trước mặt Cố Chi Châu?
A a a a a!
Đào Nhuyễn không kịp tạm biệt đã vội vã chạy lên lầu, để Cố Tiếu cùng Liêu Đào Đào trợn mắt há mồn bên dưới.
Liêu Đào Đào không rõ nguyên do: "Đây là nữ sinh khi rơi vào tình yêu sao? Thật là không hiểu được. Không phải chỉ là ôm chút thôi à, có cần xấu hổ thành như vậy không?"
Đào Nhuyễn vừa trở về liền đem chính mình khóa vào trong phòng tắm.
Cô dựa vào trên vách tường thở dốc.
Trong đầu trong chốc lát là cảnh tượng ở cùng Cố Chi Châu ban nãy, chốc lát lại là hình ảnh đêm qua trong giấc mơ côn th*t của anh mạnh mẽ ra vào tiểu huyệt mình...
"Ư~"
Đào Nhuyễn nhịn không được xoắn chặt hai đùi, nửa ngày sau mới thả lỏng lại.
Cô run run rẩy rẩy mà đi đổi quần ngủ với quần lót, d*m thủy cứ vậy không chịu khống chế từ tiểu bức chảy xuống dưới.
Di động vang lên âm báo tin nhắn của WeChat, Đào Nhuyễn đưa lại nhìn, là của tên biến thái kia.
(Có thể các bạn sẽ để ý thấy đối với người xuất hiện trong mơ mình vẫn để là người đàn ông - hắn trong khi ngoài đời thực lại là học trưởng - anh. Đây là do hiện tại Đào Nhuyễn vẫn chưa lật được mặt của Cố Chi Châu, bên kia cũng không thừa nhận nên mình vẫn để vậy. Về sau sẽ tùy tình huống mà thay đổi giữa hai cách gọi hắn - anh)
Hắn liên tiếp gửi rất nhiều tin nhắn, từ trong câu chữ thôi Đào Nhuyễn cũng có thể cảm nhận được sự xao động cùng vội vàng của người kia.
"Tao hóa!"
"Tiểu bức của em lại ngứa rồi có phải không? Tao huyệt lại đang phun nước có phải không?"
"Đúng là thứ đĩ lãng không rời đi được gậy th*t của đàn ông. Có phải chỉ khi côn th*t lớn của tôi thời thời khắc khắc cắm vào tiểu dâm huyệt em mới có thể thỏa mãn đúng không?"
"Mẹ nó, Đào Nhuyễn, sao em có thể dâm đãng như vậy, tôi hiện tại thật mẹ nó muốn làm chết em!"
Đào Nhuyễn mặt đỏ lên.
Cô lúc này rõ ràng nên tức giận mới đúng, giống như thời điểm lần đầu nhận được những tin nhắn này, cô giận đến mức mặt mũi trắng bệch.
Chỉ là... Tưởng tượng đến người này chính là Cố Chi Châu, Đào Nhuyễn thật sự có chút giận không được.
Đào Nhuyễn dựa vào vách tường, dùng đôi tay bưng kín mặt.
Chuyện quái gì vậy?
Người kia vừa rồi ở trước mặt cô vẫn còn rất ôn nhu phong độ, còn đẩy cô ra nhắc nhở quay trở về phòng ngủ, kết quả sau lưng lại thốt lên những lời không biết xấu hổ như vậy.
Muốn nói giận, Đào Nhuyễn cũng là có chút giận.
Cố Chi Châu thật sự quá biết diễn, diễn tốt đến mức từ đầu cô còn cho rằng chính mình là một bên tình nguyện...
Đào Nhuyễn cắn cắn môi, bắt đầu suy nghĩ người này vì cái gì lại hành động như vậy.
Là có cái gì kỳ kỳ quái quái đam mê? Hay vẫn là lí do nào khác?
Âm báo tin nhắn vẫn liên tục vang lên.
"Nhuyễn Nhuyễn, đem tiểu nộn bức đầy nước của em chụp cho tôi xem."
"Nhuyễn Nhuyễn, suy nghĩ cái gì, mau trả lời tôi."
Đào Nhuyễn không để ý đến hắn.
Cô liền xoay người, tựa đầu lên bức tường gạch men sứ, nhắm mắt lại.
Nghĩ đến hơi thở trên người Cố Chi Châu, nghĩ đến cơ ngực cứng rắn của anh, còn có gương mặt soái khí ngất trời, Đào Nhuyễn nháy mắt có cảm giác.
Cô đưa tay sờ lên tiểu huyệt của chính mình, đầu ngón tay bắt đầu xoa nắn âm đế.
Cô tự an ủi.
Hơn nữa thực mau liền đạt tới cao trào.
"Cố Chi Châu..."
Đào Nhuyễn xụi lơ trên mặt đất, ngửa đầu thật lâu vẫn không thể phục hồi lại tinh thần.
Thật thoải mái...
Thật sự rất thoải mái...
Chờ Đào Nhuyễn tắm rửa thu thập xong, tin nhắn của Cố Chi Châu cũng vừa đến.
Cố Chi Châu không chờ ở dưới lầu, mà bảo cô đi tới khu dạy học gặp mặt.
Đào Nhuyễn tuy rằng nghi hoặc, nhưng vẫn trang điểm một phen rồi mới đến địa điểm anh nói.
Cô đi đến trước phòng học, thời điểm đẩy cửa ra liền phát hiện không đúng.
Toàn bộ rèm cửa của phòng học đều bị kéo xuống khiến căn phòng u ám tĩnh mịch, Cố Chi Châu cũng không ở bên trong.
Này cũng quá kỳ quái.
Đào Nhuyễn không có ý định đi vào, tính toán đi ra bên ngoài chờ, nhưng ngay lúc này, đột nhiên có người từ phía sau ôm lấy cô, còn bưng kín hai mắt lại.
"A... Không..."
Đào Nhuyễn theo bản năng liền giãy giụa, thẳng đến khi ngửi được một cổ hơi thở quen thuộc, lại sờ đến cái tay kia.
Giống với tay của người đàn ông trong mơ.
Càng giống với tay Cố Chi Châu.
Thậm chí đến cảm giác tiếp xúc với lồng ngực cũng y hệt khi ở bên Cố Chi Châu.
Đây cũng không phải đang ở trong mơ. Cố Chi Châu rốt cuộc muốn làm gì?
Đào Nhuyễn ngốc.
Cô không tiếp tục giãy giụa nữa, tùy ý để người kia che mắt ôm mình tới trên bục giảng.
"Anh..."
Hai chân bị tách ra, quần an toàn quần cùng quần lót dưới lớp váy cũng bị cởi ra, một thứ ấm nóng mềm mại ướt át dán lên tiểu huyệt của Đào Nhuyễn.
Là đầu lưỡi của đàn ông.
"Không cần, ư ~ a ~"
————
Hình như tui hiền quá nên các nàng đọc xong không thèm bình chọn cho tui đúng không:((((((
Bảo bảo tổn thương mà 😢

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.