Thầy Bạch! Đừng Làm Loạn

Chương 69: Kết Hôn - CHUYỆN VỢ CHỒNG




Tiểu Nghiên ngồi chăm chú đọc, cũng đơn giản mà nhỉ. Cô điền đầy đủ thông tin rồi nhanh chóng ký vào đấy. Bạch Phong Thần cũng đã ký sẵn ở đấy rồi, nên cô chỉ cần đối chiếu với phần của hắn, làm y theo là được.
“Em viết xong rồi.”
“Được rồi, bây giờ mình đi ăn thôi.” Hắn cầm tờ đơn đăng ký kết hôn bỏ vào một cái file rồi đặt trên bàn.
Vậy là cô đã kết hôn rồi ư? Mọi thứ xảy ra quá nhanh, như một phép màu vậy. Tiểu Nghiên vỗ vỗ vào mặt mình, xác nhận xem có đúng là cô đang mơ không. Không mơ! Rất đau à nha!
…………………
Phải nói là tốc độ làm việc của Bạch Phong Thần rất nhanh chỉ sau đó mấy ngày thôi mà bọn họ đã nhận được giấy chứng nhận kết hôn.
Bạch Phong Thần cầm tờ giấy trên tay không khỏi vui vẻ, hắn chụp lại một góc giấy kết hôn rồi đăng lên trên trang mạng xã hội cá nhân của hắn.
Vừa mới đăng được mấy phút, bức ảnh đó của hắn đã nhận về rất nhiều lượt chú ý, có khi còn hơn cái tin đồn mấy hôm trước ấy chứ. Việc Bạch Phong Thần đăng lên đều là do ngẫu hứng, có vợ đẹp đương nhiên phải khoe rồi. Vậy nên khi Tiểu Nghiên vô tình lướt phải bài viết này của hắn mà không khỏi giật bắn mình.
“Anh hứa với em là không công khai mà.” Cô phụng phịu chất vấn hắn. Đăng công khai như kia nhớ có người biết được thì làm thế nào, chỉ nghĩ đến đấy thôi Tiểu Nghiên đã bất giác lạnh sống lưng. Như cô cảm nhận được dự cảm không lành sắp đến với mình.
“Anh đâu có công khai em đâu mà sợ chứ, anh chỉ muốn cho mọi người biết Bạch Phong Thần đây đã là người có vợ rồi.” Tránh những người khác có tâm tư để ý đến hắn biết đường mà lui.
Tiểu Nghiên nghe Bạch Phong Thần nói vậy vẫn chưa hết giận nên hắn lại phải ngồi dỗ ngọt cô.
“Em yên tâm đi, trừ phi em muốn công khai ra thì những chuyện này tuyệt đối sẽ được giữ bí mật.” Hắn ôm lấy cô vào lòng không ngừng vỗ về, trấn an lo sợ trong lòng cô.
“Được rồi tạm tin anh.”
“Tạm tin? Anh đã bao giờ lừa dối em chưa?” Bạch Phong Thần bá đạo cưỡng hôn Tiểu Nghiên muốn khoá đôi môi nhỏ kia lại, không để cô nói ra những lời xui xẻo kia nữa.
“Nhân ngày đặc biệt này mình đi đâu chơi đi.” Hắn đột nhiên nói.
“Đi đâu mới được chứ.” Cô nghe đến đi chơi thì mắt liền sáng lên, tâm trạng từ lo lắng chuyển thành hào hứng.
“Đi…” Bạch Phong Thần không chú tâm vào câu hỏi của cô, bàn tay hắn đang không yên phận sờ vào từng tấc da thịt cô.
“Đi đâu?” Tiểu Nghiên vẫn đang chăm chú nghĩ ngợi mà không để ý đến những cử chỉ thân mật kia của hắn.
“Đi…làm chuyện vợ chồng nên làm.” Bạch Phong Thần bế phóc cô lên, đi thẳng lên phòng ngủ. Đến lúc này cô mới ý thức được chuyện sắp xảy ra, trong đầu cô đột nhiên hiện lại những cảnh ân ái lúc trước của hai người họ, hai bên má không ngừng ửng đỏ. Không phải hắn định sẽ làm chuyện kia chứ.
“Không buông em ra.” Tiểu Nghiên giãy giụa, đầu óc lúc này trở nên mụ mị, không nghĩ được gì nữa.
“…” Hắn vẫn như cũ không có thêm bất cứ một phản hồi nào khác, nhanh chóng bước vào phòng. Đặt cô lên chiếc giường rộng lớn lớn, hắn dùng thân thể to lớn của mình đem cơ thể nhỏ bé của cô cố định lại, không để cô có cơ hội chạy thoát.
Một nụ hôn ấm nóng được giáng xuống, hút hết dư vị ngào của cô, không ngừng khuấy đảo.
“Ưm…” Tiểu Nghiên có thể cảm nhận rõ vật nam tính kia cứ liên tục cọ sát vào bắp đùi mình.
Môi lưỡi Bạch Phong Thần bắt đầu từ từ di chuyển xuống chỗ chiếc cổ trắng ngần, để lại trên đấy những dấu hôn đầy ái muội. Ngọn lửa kích tình cứ thế bùng lên.
Bàn tay của hắn từ lúc nào đã dừng lại ở chỗ hai bên gò bông mềm mại không ngừng xoa nắn, một dòng điện như chạy qua cơ thể cô, đầu óc dần bị sự kích thích kia che mờ.
Bạch Phong Thần hừ một tiếng, trút bỏ những vật cản trở trên người cô, rồi lại nhanh chóng cởi đồ trên người hắn.
Con cự long to lớn sừng sững hiện ra trước mắt Tiểu Nghiên, cô có thể cảm nhận được sức nóng toả ra từ nó.
Bạch Phong Thần đột nhiên dừng mọi động tác lại, hắn nằm xuống bên cạnh rồi nhấc người Tiểu Nghiên lên để cho cô ngồi lên người hắn.
“Đến lượt em…” Giọng hắn khàn đặc cất lên, từ chất giọng đấy có thể thấy được hắn đang cố kìm nén cơn dục vọng như thiêu đốt cơ thể lại, để cô có thể chủ động hơn.
“Em…em không biết…” Tiểu Nghiên cảm nhận được bên dưới mình có một vật to lớn đang trỗi dậy không ngừng gào thét muốn cô.
“Đặt…nó vào đi.” Tay Bạch Phong Thần đang ôm lấy cái eo mảnh khảnh của cô, đôi gò bông cùng vẻ mặt ngượng ngùng kia của cô làm hắn càng thêm khó chịu, cảnh tượng này sao mà hắn kìm nén nổi đây.
Tiểu Nghiên ngại ngùng, vì mọi khi vẫn là hắn thoả mãn cô, đây là lần đầu tiên cô phải tự chủ động như này nên có chút lúng túng. Tâm trí cô vô thức nghe theo lời hắn, bản năng nguyên thủy dẫn trỗi dậy. Nhẹ nhàng chạm vào vật đàn ông to lớn kia, cô có thể cảm nhận được nó đang không ngừng to thêm, những đường gân cũng theo đó mà nổi lên.
“Nhấc hông lên…” Bạch Phong Thần bị cô kích thích, thở dốc.
Tiểu Nghiên bị hắn siết eo bất giác nhấc hông lên theo hắn. Vật đàn ông bây giờ đang chạm vào ngay bên dưới cô, không một khoảng cách.
Bạch Phong Thần nhấn mạnh hông cô xuống, làm cô nhất thời chưa kịp chuẩn bị, bên dưới nhanh chóng truyền lên cơn đau rát, khó chịu vô cùng.
“Nhấp đi…” tay hắn bây giờ chuyển qua hai quả đào bên dưới, xoa bóp giúp cô dịu đi cơn đau.
Tiểu Nghiên vẫn còn đau vô cùng, ai bảo hắn tự nhiên nhấn mạnh thế làm gì chứ, vật bên trong đã vào tít sâu rồi.
Cô bắt đầu nhấp mông, ban đầu có chút không quen nhưng dần dần cô lại càng cảm thấy hưng phấn. Càng nhấp càng nhanh.
“Ưmm….” Tiếng ngâm nga hứng phấn từ sâu trong cổ họng vang lên, không khí ám muội bao trùm trong căn phòng.
Không biết đã bao nhiêu cú nhấp, cơ thể của Tiểu Nghiên cũng dần kiệt sức, bên trên mệt thật đấy, sao Bạch Phong Thần vẫn có thể sung sức như vậy chứ.
Đột nhiên hắn siết lấy hông cô, nhấn mạnh xuống cùng lúc đấy chất lỏng nóng ấm được phun ra, lấp đầy bên trong cô.
Mới hết hiệp một mà cả cơ thể Tiểu Nghiên đã rã rời như vậy rồi, cô mệt mỏi nằm xuống giường, thở dốc, ai mà ngờ được vận động kiểu này lại mệt đến thế cơ chứ.
“Đồ… lừa đảo nhà anh.” Cô dùng toàn bộ sức lực mắng hắn.
“Hửm? Ai lừa đảo em?” Bạch Phong Thần cau mày, tự dưng cô lại nói không đầu không đuôi vậy làm hắn nhất thời không hiểu.
“Anh! Anh bảo đi đâu chơi cơ mà.”
Hắn nghe xong không khỏi bật cười, vuốt nhẹ những lọn tóc đang dính trên gương mặt xinh đẹp kia của cô, bình thản đáp: “Đột nhiên anh muốn đổi ý, muốn đi làm chuyện vợ chồng với em.”
“Vô sỉ.” Đến hết nói nổi, Bạch Phong Thần mà vô liêm sỉ thứ hai thì chắc chắn không ai chủ nhật mất.
“Em muốn biết vô sỉ thường sẽ làm gì không?” Giọng hắn nửa đùa nửa thật.
“Làm gì?” Tiểu Nghiên nghi hoặc, đột nhiên cô có dự cảm không lành…Và đúng thật, giác quan của cô hoàn toàn đúng. Vừa dứt lời, Bạch Phong Thần đã ngồi bật dậy, cả cơ thể ở trên người cô, nhấc một bên chân cô lên, cho thứ to lớn kia vào.
“Đừng…” Cô bị một loạt hành động đó làm cho hoảng sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.