Tiểu Nghiên cũng lịch sự chào lại cô ta, xong lên xe ngồi.
Bạch Y Vân ngồi giữa nhưng lại không nhận ra không khí lúc này đang có phần gượng gạo. Bà vui vẻ cười nói, bên cạnh còn có Bạch Thanh Vy luôn đáp lại nữa. Trông hai người họ nói chuyện hợp ý nhau vô cùng.
“Tiểu Nghiên, con sao thế? Mệt chỗ nào sao?” Bà quay qua thấy cô nói chuyện ý hơn bình thường, nên hỏi.
“A, con không sao. Hai người cứ nói chuyện đi.” Cô cười gượng. Thật ra không phải cô không muốn nói chuyện mà là hai người họ nói về chủ đề Bạch gia, cô thì đâu biết gì về chuyện nội bộ trong gia đình họ đâu. Nên chỉ có thể lặng lẽ ngồi nghe.
Chỉ mấy phút sau bọn họ đã có mặt tại một nhà hàng trung hoa rất nổi tiếng, toạ tại khu phố sầm uất nhất thành phố. Muốn vào đây ăn được thì phải đặt chỗ trước rất lâu, hoặc phải là khách vip của nơi này mới được vào ăn trước mà không cần đặt chỗ. Bạch Y Vân rủ cô đi ăn đột ngột như vậy, chắc không phải là đặt chỗ trước rồi.
“Tiểu Nghiên, Thanh Vy, hai đứa nhanh vào đây. Nhà hàng này ăn ngón lắm đó, ta ăn nhiều lần rồi nên chắc chắn các con sẽ thích.” Bà khoác tay cô cùng Thanh Vy đi vào trong.
“Bạch phu nhân, xin chào.” Một người đàn ông trung niên đi đến. Từ cách ăn mặc của ông ấy có thể đoán, ông ta chắc hẳn là quản lý ở chỗ này.
“Chào quản lý Triệu.” Bà hớn hở vui vẻ chào hỏi. Thật ra quản lý Triệu đây là bạn học cũ của bà.
“Đây là…” Quản lý Triệu đưa ánh mắt về phía Tiểu Nghiên cùng Thanh Vy.
“À, quên chưa giới thiệu. Đây là con dâu của tôi, Đan Tiểu Nghiên.” Bà chỉ về phía cô giới thiệu cho ông.
“Hoá ra là con dâu sao.” Quản lý Triệu gật gù, định đưa tay ra bắt tay cô như phép lịch sự chào hỏi thì chợt nhận ra có gì đó sai sai.
“Từ từ đã, không phải con trai bà còn chưa kết hôn sao? Sao bây giờ đã có vợ rồi.” Ông lục lại trí nhớ, rõ rành bản thân còn đinh đinh là con trai Bạch Y Vân vẫn chưa kết hôn.
“Phong Thần nó chưa tổ chức hôn lễ thôi, chứ thằng bé cũng mới kết hôn được vài tháng rồi.”
Bà phì cười trước vẻ mặt ngơ ngác kia của ông bạn già. Hôm nay đúng là một ngày vui đi, sáng giờ hết mấy bà bạn ngơ ngác khi nghe tin con trai bà kết hôn, rồi còn có con rồi. Đến Triệu quản lý nữa, đúng là vui quá đi mà.
“Cháu chào bác.” Tiểu Nghiên cúi đầu lịch sự chào.
“Tốt, lấy vợ rồi là tốt.” Ông vui vẻ, hài lòng nhìn cô, rồi quay qua nhìn người còn lại.
“Vậy đây là ai? Đừng nói cũng là con dâu bà đấy nhá.”
Bạch Y Vân vỗ nhẹ vào vai ông “Gì mà còn con dâu nào nữa. Đây là cháu họ tôi Bạch Thanh Vy.”
Bạch Thanh Vy nãy giờ nhìn ông già này đã thấy không thuận mắt, thái độ lúc chào hỏi con nhỏ kia với thái độ lúc chào hỏi cô ta khác hoàn toàn nhau. Bộ ông ta cố ý?
“Thôi được rồi, không tốn thời gian của bà nữa. Tôi dẫn bà đến phòng VIP.” Quản lý Triệu quay người, đi trước chỉ đường cho ba người. . Truyện Đông Phương
Sau khi quản lý Triệu rời đi, thì ngay sau đó có một cô nhân viên đi vào. Phát cho bọn họ ba tờ menu của quán. Nhưng Bạch Y Vân từ chối không nhận lấy.
“Thôi khỏi cần thực đơn làm gì, mang những món như mọi khi lên đây.”
“Dạ.” Cô nhận viện lấy lại tờ menu rồi rời đi.
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại của Tiểu Nghiên lại vang lên, cô đoán chắc là Bạch Phong Thần gọi nên nhanh chóng nghe máy.
“Alo.”
Đầu dây bên kia gấp gáp hỏi “Giờ em đang ở đâu?”
“Em đang đi ăn cùng mẹ với em gái anh.” Cô nhìn bà rồi nhìn Bạch Thanh Vy. Bộ có chuyện gì sao.
“Cái gì? Em đi cùng con nhỏ kia á.” Bạch Phong Thần nghe thấy có Bạch Thanh Vy đi theo thì càng gấp gáp.
“Vậy ba người đang ở đâu?”
“Nhà hàng trung hoa, đường Thiên Giang.” Cô đọc địa chỉ quán cho hắn.
“Được, ở yên đấy, đợi anh qua ngay.” Hắn nhận được địa chỉ thì lập tức đi ra xe. Bỏ lại công việc đang giang dở.
“Không phải anh còn rất nhiều việc sao? Không cần lo cho em đâu…” Chưa nói xong đầu bên kia đã cúp máy. Tiểu Nghiên ngớ người không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Bạch Y Vân cùng Bạch Thanh Vy im lặng nãy giờ nghe ngóng cuộc trò chuyện của hai người họ xong lên tiếng.
“Phong Thần chuẩn bị qua đây sao?”
“Anh Thần chuẩn bị qua đây sao?” Cả hai đồng thanh.
“Đúng vậy, con có bảo anh ấy không cần qua rồi nhưng anh ấy không nghe.” Cô thở dài, đến bó tay với cái bản tính cứng đầu của hắn.
Trong một phút nào đấy Bạch Thanh Vy lộ ra bộ mặt ghen ghét, đố kị với Tiểu Nghiên. Sao anh ấy lại chủ động gọi cho con nhỏ đó chứ, trước giờ cô phải hao tâm tổn sức mới có thể khiến cho hắn chủ động gọi điện cho mình một lần duy nhất. Vì cái gì mà cô ta không cần làm gì vẫn được anh ấy gọi điện hỏi han, quan tâm như vậy chứ.