Thí Thiên Đao

Chương 2065: Không đánh không vui!




Người trung niên cười sang sảng, có vẻ rất hài lòng. Các vị trưởng lão theo Cổ Đông, nhất là trưởng lão râu tóc dựng lên kia đều thấy lạnh cả người, sâu trong nội tâm bọn họ thấy rất bất an vì họ biết, gia chủ đã hơi nổi giận rồi. Hơn nữa, theo ý của gia chủ có vẻ không để ý tên tu sĩ tổ cảnh đã chết mà thậm chí còn muốn nhổ tận gốc căn cơ của gã.
Không phải vì bảo vệ nữ nhi mà là cho toàn bộ những ngoại thích, bàng chi, những người phụ thuộc gia tộc Cổ thần một đòn cảnh cáo trí mạng. Để xem bọn họ còn dám trêu chọc con vợ cả nữa không?
- Gã đáng chết ạ.
Trưởng lão râu tóc dựng đứng đổi giọng.
Lão không thể không thay đổi quan điểm. Chuyện này đã chạm đến giới hạn của gia chủ, nếu không xử lý, chẳng phải về sau tu sĩ nào cũngcó thể dễ dàng khi dễ đệ tử đích xuất hay sao?
Những người ở đây có thể khác nhau về chức vị nhưng đều là dòng đích của gia tộc Cổ thần, là người chân chính hưởng lợi ích.
Vì thế, sau khi gia chủ kết luận, đám người nháy mắt thống nhất mục tiêu. Tất cả đều muốn xử lý triệt để tên đáng chết kia.
- Ta đã hồ đồ rồi, tên kia đúng là đáng chết. Gia chủ anh minh!
- Aiz, ta cũng vậy, thật sự là già rồi mà…- Gia chủ anh minh!
- Gia chủ thánh minh!
Các trưởng lão trong đại sảnh lại hòa thuận vui vẻ.
Người trung niên ho nhẹ một tiếng, cả đám an tĩnh lại.
- Không sao, lần này Băng Băng làm khá lắm.
Người trung niên híp mắt nói, sau đó không quay đầu mà nói tiếp:
- Ta không hy vọng nhìn thấy người nào trong đây ở Thương Cổ thành đâu. Có không ít người thấy lạnh sống lưng, lạnh hơn vô số lần so với lúc gia chủ cười ha ha.
Không bao lâu sau khi hội nghị kết thúc, Cổ Băng Băng đã nhận được tin, trên khuôn mặt bình tĩnh có nét vui mừng nhàn nhạt.
Thị nữ bên cạnh theo Cổ Băng Băng từ nhỏ vui mừng nói:
- Chúc mừng tiểu thu. Xem ra mọi việc đều do chúng ta, nếu cố gắng, không phải không thể có cơ hội.
- Đúng vậy.
Cổ Băng Băng nhìn thị nữ nói:
- Thông tri Tả tướng và Hữu tướng quân, sắp phải chiến đấu rồi. Vẫn quy định cũ không cần đánh chết hẳn, còn thế nào cũng được.
Thị nữ hơi ngẩn ra:
- Tiểu thư, ngài đang nói mê sảng à. Nhìn vào hội nghị vừa rồi, ai lại dám đến gây phiền phức lúc này chứ?
Cổ Băng Băng cười thanh lãnh:
- Nha đầu ngốc, ngươi quên mẫu thân của Cổ Đông, vị dị nương của ta đó rồi sao?
Thị nữ ngẩn ra, mặt hơi khó coi, tức giận nói:
- Sao bà ta dám chứ?
- Không có gì nàng dám hay không dám. Bất quá ta cũng muốn để cho nàng hiểu, ta cũng chẳng ngán gì đâu.
Cổ Băng Băng vừa đứng lên, vừa nhìn thị nữ nói:
- Đi lấy chiến giáp với trường thương của ta lại đây.
- Tiểu thư, không phải là ngài định…
Thị nữ hơi sợ hãi.
- Để cho thủ hạ, huynh đệ phải bán mạng không phải tính cách của ta…Trong vòng một ngày nàng đã có sự thay đổi lớn, khiến nàng thành thục hơn. Trận phong ba này cũng triệt để kích hoạt sự kiệt ngạo trong người nàng. Sau một lát, có một đám hơn một trăm người đang bay đến chỗ này.
Tất cả đều hùng hùng hổ hổ. Cầm đầu là một giai nhân tuyệt sắc, tay cầm trường kiếm, khuôn mặt tươi cười lạnh băng, nhìn Cổ thần lĩnh, phẫn nộ quát lên:
- Mau bắn nát, đập hết bọn người này cho ta, không được tha cho bất cứ kẻ nào! Có chuyện gì Hà Phương Phương ta sẽ gánh chịu hết.
- Ngươi gánh không nổi đâu di nương của ta! Cổ Băng Băng mặc khôi giáp, cầm trường thương, nháy mắt xuất hiện giữa hư không.
- Tiểu tiện nhân chết tiệt, ngươi lại dám hạ độc thủ với đệ đệ của ngươi, ngươi còn mặt mũi gặp ta sao?
Hà Phương Phương tức giận quát.
- Ngươi thấy ngươi nháo như vậy thì thú vị lắm à?
Cổ Băng Băng nhàn nhạt nói.
- Ta họ Cổ nhé.
- Ngươi…Hà Phương Phương thiếu chút nữa tức ngất đi, liếc mắt nói:
- Không cần vô nghĩa, nếu hôm nay không đánh chết cái loại tiểu tiện nhân nhà ngươi, lão nương quyết không bỏ qua.
- Ngươi cũng đừng nói ta dĩ hạ phạm thượng nhé. Phụ thân, nếu ngài không quản, ta sẽ giết nàng.
Cổ Băng Băng nhàn nhạt nói.
Một câu nói khiến tất cả rung động. Đám tu sĩ đi sau Hà Phương Phương trước vốn hung hăng nay lại xìu xuống.
Bọn họ chẳng hề có áp lực tâm lý khi đến Cổ thần lĩnh, giết một chútnô bộc của Phong thần bảng. Nhưng đối mặt với vị đích nữ như Cổ Băng Băng, bọn họ có chút sợ như khi đứng trước bà cô kia…
Dù sao người ta cũng là con vợ cả, người ta họ Cổ đó.
Hà Phương Phương chỉ là một phu nhân, dù sau lưng có Hà gia, cũng có thể coi là một đại tộc ở thông đạo nhưng căn bản không cùng tầng lớp với gia tộc Cổ thần được. Hà gia còn không có Phong thần bảng đâu.
Thấy Cổ Băng Băng không chút do dự giải quyết dứt khoát ân oán cá nhân, Hà Phương Phương và đám tu sĩ đi theo đều hơi hoảng. Hà Phương Phương giận điên lên nói:
- Tiểu tiện nhân… ngươi dám…
Hầu tử và Thiên Không lão tổ cũng bay đến. Bọn họ đứng phía sau Cổ Băng Băng, không nói xen vào, nhưng khí thế còn mạnh hơn với ba mươi tu sĩ Đại thánh đỉnh phong. Vì đám tu sĩ kia cố kỵ quá nhiều.
Ngược lại, các tu sĩ trên Phong thần bảng chẳng băn khoăn gì hết. Bọn họ có cục tức to đùng, phải tìm cơ hội mà đại náo, nên lựa chọn đứng về phía Cổ Băng Băng.
Cùng lắm thì liều mạng với nàng ta thôi, đâu có sao? Với sức mạnhcủa bọn họ sao lại không kiếm được chỗ đặt chân chứ?
Vì thế, đám tu sĩ hoang dại này chẳng hề lấn cấn. Trong mắt bọn họ, Hà Phương Phương dù ở tổ cảnh, nhưng cả người đầy kẽ hở, chẳng chịu nổi một kích. Đừng nói tu sĩ tổ cảnh, có khi một trong sáu Đại thánh hoặc một người trong bọn họ cũng có thể vây chặt nàng ta trong một nén nhang.
Cổ Băng Băng nhàn nhạt nói:
- Di nương, ta nói lần cuối, ngươi nghe cho kỹ. Giờ ngươi có hai sự lựa chọn. Thứ nhất quay về, ta sẽ không coi có chuyện này phát sinh. Thứ hai, chỉ cần vừa chiến, ta có thể đâm trúng ngươi ở thương đầu tiên. Không phải ta chê cười ngươi nhưng trong một chiêu, nếu không phải ta đâm ngươi thì chính là ngươi đâm ta rồi.
- …
Hà Phương Phương tức đến trắng mặt, có cảm giác muốn hộc máu. Dù thế nào nàng cũng không nghĩ tiểu nha đầu đơn thuần thiện lương, mềm yếu, kiêu ngạo đến mức hơi tự phụ thường ngày lại có thể thay đổi nhiều như vậy.
Nàng mang theo người hung hăng đến đây, không muốn làm gì Cổ Băng Băng vì nàng vẫn tự biết sức mình. Nhưng nàng muốn giết con khỉ với Thiên Không lão tổ kia, để xả giận cho con nàng. Hiện tại, Cổ Băng Băng như một pho tượng nữ chiến binh bá đạo mạnh mẽ, khí thế cường hãn, khiến Hà Phương Phương có cảm giác hít thở không thông, rơi vào yếu thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.