Thí Thiên Đao

Chương 2279: Ba ngàn năm La Thiên (2)




Thời gian thấm thoắt thoi đưa.
Mấy ngàn năm nhoáng cái đã qua. So ra, thời gian trên dưới một trăm năm từ khi Sở Mặc sinh ra cho tới khi sáng chói khắp La Thiên Tiên Vực quả thực là quá ngắn.
Nhưng trên dưới một trăm năm này lại là khoảng thời gian đặc sắc nhất trong vô tận năm tháng nay của La Thiên Tiên Vực.
Có quá nhiều chuyện xảy ra!
Mà Sở Mặc cũng hoàn toàn xứng đáng là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ.
Rất nhiều câu chuyện từng trải của hắn đều được lưu truyền rộng rãi. Thậm chí cả những việc khi hắn còn ở nhân giới, linh giới, tiên giới đều được tung hô rầm rộ, trở thành câu chuyện kể khắp mọi nơi.
Theo thời gian trôi qua, câu chuyện dần trở thành truyền thuyết, rồi từ truyền thuyết lại thành thần thoại.
Ba ngàn năm qua đi, các loại truyền thuyết cùng thần thoại về Sở Mặc vẫn lưu truyền khắp vũ trụ này.
Ba ngàn năm nay, cũng khó đếm xuể số thiên tài đang trỗi dậy.
Mỗi người bọn họ lại tạo nên câu chuyện của riêng mình. Tại đây, thiên kiêu trẻ tuổi nổi tiếng nhất La Thiên Tiên Vực trong thời đại này chính là Sở Sở.
Lại nói tiếp, Sở Sở cũng không được xem như trẻ tuổi. Tính theo tuổi tác, đã có thể được coi như người già hoặc Cổ tổ trong đại vũ trụ La Thiên rồi.
Nhưng những trải nghiệm của Sở Sở lại khiến người ta cảm thấy rất kinh ngạc.
Thậm chí rất nhiều người đều nói, thiên phú của nàng còn vượt qua vị ca ca đã từng tung hoành khắp đại vũ trụ La Thiên của nàng là SởMặc!
Bởi vì hôm nay sau ba ngàn năm, rốt cuộc Sở Sở đã thành công bước chân vào cảnh giới tổ cảnh!
Trở thành người thứ hai bước vào tổ cảnh cự phách trong hoàng tộc La Thiên!
Ngoài ra, dù là người cậu ruột của Sở Mặc đã thoái vị, hay Cơ Thanh Vũ cùng Sở Thiên Cơ thì vẫn đều còn đang loay hoay tại ngưỡng đại thánh đỉnh cao, chỉ cách một bước chân, nhưng lại rất khó vượt qua. Còn lại những người khác cũng vậy, Tử Đạo, Lưu Vân Phong, Khương Thải Nguyệt cũng đều tắc tại trình độ đại thánh đỉnh cao, khó lòng chân chính đột phá tới cảnh giới kia, trở thành cự phách.
Ba ngàn năm qua đi, những người bạn của Sở Mặc tại đại vực Viêm Hoàng cơ bản cũng đều đã đột phá tới đại thánh, hoặc chí ít là thánh nhân.
Có thể nói, dưới gầm trời của vũ trụ này, họ đã là nhóm đứng trên đỉnh cao nhất rồi.
Tất cả mọi người phải cố gắng tấn tới tổ cảnh, sau đó chờ đợi tới khichiến trường viễn cổ lần nữa mở ra. Nhưng rốt cuộc có thể chờ tới ngày đó hay không thì còn chưa biết.
Bây giờ toàn bộ hoàng tộc họ Cơ đã sớm trở lại thời kỳ huy hoàng nhất, không ai dám tới đây khiêu khích cả.
Thậm chí còn mạnh hơn thời đại khi xưa có Sở Mặc. Một số kẻ địch lớn đã nhao nhao sụp đổ dưới sự xuất kích của Sở Sở.
Uy danh Sở Sở giờ đã triệt để vang dội khắp đại vũ trụ La Thiên rồi.
Ngày này, hai người Sở Thiên Cơ cùng Cơ Thanh Vũ đang trồng hoatrong hoàng thành.
Không sai, hai vị nay đã được coi như nhân vật lớn này đang nghiêm túc chăm sóc hoa cỏ như những người bình thường nhất trên thế gian.
Hiện tại, đây gần như đã trở thành niềm vui lớn nhất của họ.
Muốn lên trời cao nữa… đã không đường!
Tuy rằng họ còn có thể cảm giác được Sở Mặc con trai họ còn sống, nhưng trên thực tế họ cũng hiểu, thế này chẳng khác gì sinh ly tử biệt cả. Bởi vì họ sẽ không còn được gặp lại Sở Mặc rồi.
Cả hai đều cố gắng không thèm nghĩ tới chuyện này, may mà hiện giờ họ còn có một cô con gái đáng yêu một cách tinh quái.
Sự xuất hiện của Sở Sở đã khiến nỗi đau vì Sở Mặc rời đi trong lòng Cơ Thanh Vũ cùng Sở Thiên Cơ giảm bớt rất nhiều. Cô con gái này rất xuất sắc, cũng vô cùng có hiếu.
Tuyệt đối được xem như niềm tự hào của cha mẹ, lại cực kỳ thân thiết. Dù có bận rộn tới đâu, cũng đều cố gắng thường xuyên trở về thăm hai người họ.
- Con gái cũng lâu rồi chưa về nhỉ?
Cơ Thanh Vũ trông vẫn trẻ tuổi xinh đẹp như trước, vốn chẳng thấy vết tích nào của thời gian.
- Ừ, dạo trước nha đầu kia cứ luôn hấp ta hấp tấp chạy ra ngoài, luôn miệng nói phải giúp anh trai…
Sở Thiên Cơ nói đến đây nhìn thoáng qua Cơ Thanh Vũ một cái theo bản năng. Đoán thấy tâm tình Cơ Thanh Vũ không biến đổi quá lớn mới nói tiếp:
- Nói phải giúp anh trai dọn dẹp đám cá lọt lưới năm xưa, ngươi nói một đứa con gái không cố gắng tìm nhà chồng, cứ cả ngày chém chém giết giết. Sở Thiên Cơ vẫn khôi ngô nho nhã như trước, nhưng hai bên mai tóc y đã có chút hoa râm. Sự nhớ thương con trai mình trong lòng y chẳng kém hơn vợ mình chút nào. Nhất là còn cảm thấy để con mình thua thiệt rất nhiều. Nhưng Sở Thiên Cơ lại chưa bao giờ để lộ cảm xúc này của mình ra ngoài. Miễn cho Cơ Thanh Vũ biết rồi càng thêm khổ sở.
- Nha đầu thích làm cái gì thì làm cái đó thôi.
Nguyên nhân khiến Cơ Thanh Vũ cưng chiều Sở Sở cũng có thể là do những tiếc về Sở Mặc. May mà con gái họ còn chưa bị làm hư, vẫn rất ngoan ngoãn.
- Ta là muốn nói sợ nàng gặp nguy hiểm. Sở Thiên Cơ nói:
- Mấy năm gần đây ta mới biết, trong toàn bộ đại vũ trụ La Thiên còn có nhiều không gian không khác nhiều với không gian của chúng ta như vậy. Nếu không phải con gái đánh xuyên qua hàng rào chúng ta còn mù mờ về chuyện này ấy.
Cơ Thanh Vũ nói:
- Nói đến đây ta cũng thấy hơi đau đầu, Sở Sở đánh xuyên hàng rào này cũng dẫn tới một chút phiền toái, cái người gần đây điên cuồng theo đuổi này ta cảm giác rất kém, luôn thấy người nọ không đáng tin.
Sở Thiên Cơ cười khổ nói:
- Việc này chúng ta cũng không lo được nhiều, tất cả phải xem Sở Sở.
Lúc này, một âm thanh như chuông bạc vang lên, sau đó nơi đây bất chợt có một dáng người xinh đẹp xuất hiện. Một đại mỹ nữ phong hoa tuyệt đại đi tới trước mặt Sở Thiên Cơ cùng Cơ Thanh Vũ:
- Cha, mẹ, các ngươi lại nói xấu gì sau lưng ta đấy?
Cô gái tươi cười rạng rỡ thật xinh đẹp. Chỉ đứng đó thôi mà đã như một bức tranh rồi.
Sở Thiên Cơ cùng Cơ Thanh Vũ đều rất vui mừng, nhưng họ cònchưa kịp nói, trong hư không đã vang lên một tiếng cười sang sảng đặc biệt.
- Ha ha Sở Sở, tìm được ngươi rồi! Tìm người khổ thật, sao? Dù thế nào lần này cũng phải cho ta một cơ hội theo đuổi ngươi chứ?
Sở Sở vừa mới còn tươi cười như hoa lập tức lạnh lùng.
Lạnh giọng nói:
- Cút!
- Tính tình vẫn nóng nảy thế sao?
Một thanh niên anh tuấn mặc bộ áo màu thiên thanh, toàn thân tản ra hơi thở tổ cảnh xuất hiện trên không trung hoàng thành hoàng tộc.
Vóc người của y cao to, ngọc thụ lâm phong, chắp tay sau lưng đứng ngạo nghễ giữa trời đất, thoạt nhìn oai hùng không gì sánh được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.