Thí Thiên Đao

Chương 2314: Cổ tổ gia tộc Lạc Thủy thoát khỏi vòng vây khốn (2)




Gia chủ gia tộc Lạc Thủy căn bản không có năng lực phản kháng, chỉ có thể gật đầu đáp ứng.
Sau đó, các đệ tử cấp bậc trưởng lão của gia tộc Lạc Thủy tụ tập lại đây, số lượng rất nhanh vượt hơn vạn người! Chuyện bên trong của gia tộc tương đối thâm sâu. Trưởng lão một đời tích lũy một đời, thật ra tổng số đã vượt qua hơn trăm vạn.
Nhưng mà trong đó, có rất nhiều trưởng lão nguyên thọ đã hết, hoặc là không nắm bắt được bình an mà vượt qua nguyên kiếp, đã tự mình phong ấn mình lại, trở thành trấn khí vận. Người có cấp bậc trưởng lão trở lên trong thế gian này vẫn còn hoạt động, đại khái cũng có hơn 20 vạn.
Vài ngày sau, bên trong đại điện giống như tiểu thế giới, đã tụ hợp hơn trăm nghìn người! Những người này sau khi đi tới nơi này, tất cả đều trầm mặc, không rõ lão tổ tông sau khi xuất quan, triệu tập bọn họ đến đây là muốn làm gì.
Nhưng bọn hắn không có cách nào phản kháng, cũng không dám phản kháng. Bởi vì kết quả của phản kháng chỉ có một, đó chính là chết.
Nhưng cũng không phải tất cả đệ tử gia tộc Lạc Thủy cấp bậc trưởng lão trở lên đều nghĩ như vậy, dựa theo thời gian, lúc này chí ít phải có mười bảy, mười tám vạn người trình diện. Nhưng bây giờ chỉ có mấy trăm ngàn người. Điều này làm cho Lạc Truyền Kỳ trong lòng không vui, ông lạnh lùng nói rằng:
- Tại sao trưởng lão gia tộc Lạc thủy gia, chỉ còn là chút ít đó thôi sao?
Gia chủ bất đắc dĩ đứng ra, nói rằng:
- Hồi lão tổ tông, những người còn lại, đa số đã vào liên minh Tinh Anh làm việc...
- Liên Minh Tinh Anh...
Lạc Truyền Kỳ khẽ nói, sau đó, con ngươi lạnh băng xuất hiện một tia tàn nhẫn, từ tốn nói:
- Một gia tộc có kẻ phản bội đích thực tiếp tục tồn tại không có ý nghĩa gì nữa.
Năm vị Thái thượng Cổ Tổ ngồi ở một bên, tất cả đều nhất tề gật đầu.
Trong lòng gia chủ gia tộc Lạc Thủy bỗng nhiên có ý nghĩ không tốt, ngẩng đầu nhìn Thái thượng Cổ Tổ.
Vừa lúc đón nhận ánh mắt vô tình lạnh băng của Lạc Truyền Kỳ:
- Các ngươi, đều là hậu thế sáu người chúng ta. Nếu không có chúng ta, sao có các ngươi? Lúc chúng ta gặp nạn, các ngươi bỏ rơichúng ta. Loại hậu thế bất trung bất hiếu bất nhân bất nghĩa, không có ý nghĩa tồn tại tiếp nữa.
Đang nói chuyện, Lạc Truyền Kỳ dẫn đầu cùng năm vị Cổ Tổ Thái thượng khác, nhất loạt xuất thủ, trực tiếp phong ấn đại điện!
Đem mấy trăn ngàn người, hoàn toàn phong ấn lại bên trong!
Bên ngoài kỳ thực còn có các đệ tử Lạc thủy gia tộc cấp trưởng lão trở lên đang chạy đến, nhưng sáu vị Cổ Tổ thái thượng hoàn toàn không chờ được rồi! Bọn họ đã suy tính Sở Mặc nhất định sẽ tới tìm họ tính sổ, sẽ ở gần đây, sẽ xuất hiện trước mặt bọn họ.
Cho nên, nhất định phải thừa dịp trước khi Sở Mặc tới, làm cho mình mạnh hơn, huyết khí trở nên mạnh hơn!
Muốn làm điểm này, bất kì đại dược nào, đều có hạn chế.
Chỉ có luyện hóa đám hậu thế này, hấp thu tinh lực cùng đạo hạnh của bọn họ, mới là phương pháp nhanh nhất!
Bởi vì huyết mạch tương đồng, bởi vì đạo hạnh này, ra tay với bọnhọ!
Đồng tông đồng mạch đồng nguyên!
Dùng để tăng cường bản thân, không còn gì tốt hơn!
Cả người gia chủ gia tộc Lạc Thủy đều ngây dại, ánh mắt lộ ra thần sắc không dám tin, ngơ ngác nhìn Lạc Truyền Kỳ, muốn rách cả mí mắt nói:
- Lão tổ tông... Ngài làm như vậy, có khác gì cầm thú chứ?
- Ồn ào. Lạc Truyền Kỳ lạnh lùng quát.
Sau đó, thân thể gia chủ gia tộc Lạc Thủy trực tiếp nổ tung. Một đạo huyết khí, cộng thêm toàn bộ đạo hạnh và tinh khí vô tận, dường như một dòng lũ lớn, vọt tới Lạc Truyền Kỳ.
Năm tên Thái thượng Cổ Tổ khác, tất cả đều không cam tỏ ra yếu kém, lần lượt ra tay!
Bọn họ chọn lựa mục tiêu, đều là dựa trên mạnh nhất, tu vi cao nhất, huyết khí thịnh vượng nhất, đạo hạnh cường đại nhất! Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại điện truyền đến một hồi rống giận tuyệt vọng, tiếng gầm gừ cùng tiếng kêu thảm thiết.
Nhưng cả ngôi đại điện, đã bị sáu gã Thái thượng Cổ Tổ liên thủ phong ấn, cho nên, tất cả động tĩnh trong này căn bản không truyền ra được bên ngoài.
Người bên ngoài, tự nhiên cũng hoàn toàn không nghĩ tới, bên trong xảy ra chuyện gì.
Những trưởng lão gia tộc Lạc Thủy chạy tới sau, từng người trên mặt còn cảm thấy buồn bực, đều cảm thấy kì lạ, tại sao triệu tập bọn họ trởvề. Nhưng lại phong ấn đại điện này lại. Chắn họ ở bên ngoài cửa?
Có người thậm chí có chút bất mãn, than phiền nói:
- Các lão tổ tông khó khăn xuất quan, việc đầu tiên là triệu tập chúng ta đến đây, chẳng lẽ chính là vì để xem họ bế quan sao?
- Không phải, không phải bế quan, bên trong đã mấy trăm ngàn người đi vào rồi.
Có trưởng lão nói.
- Đó chính là tức giận chúng ta sao? Cho rằng chúng ta đến muộn sao? Có người nghi hoặc.
Nhưng mà, cuối cùng cũng có người hoài nghi:
- Không lẽ... là lão tổ tông, muốn luyện hóa hấp thu huyết khí trên những người đó?
- Không thể nào!
- Lão tổ tông sao lại làm nhưng chuyện như vậy?
- Ngươi nghĩ rằng gia tộc Lạc Thủy cổ tộc chúng ta, là mấy lão bất tử gia tộc Hàn Băng sao? Rất nhiều phản bác, đều cho là lão tổ tông nhà mình không thể nào làm ra loại như vậy.
Nhưng mà thời gian trôi qua, đại điện trước sau vẫn bị phong ấn, bên ngoài càng nhiều người, đều ý thức được, bên trong... có thể thật sự đã xảy ra chuyện!
Một lão bối khoan thai đến trễ, híp mắt, vẻ mặt nghi hoặc nhìn tòa đại điện này, ông đã từng đảm nhiệm gia chủ rất nhiều năm. Vì vậy, uy danh trong gia tộc Lạc Thủy vô cùng cao. Lời của ông, cũng rất có tầm ảnh hưởng.
- Lão gia chủ, ông nói thử xem, bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
- Đúng vậy, lão gia chủ, người hiểu rõ sáu vị Cổ Tổ, người nói thử xem có phải là do chúng ta đến muộn khiến lão tổ tông tức giận không?
- Nếu như nghị sự cũng không cần thiết lâu như vậy chứ?
- Đúng vậy, lão gia chủ...
Một đám trưởng lão ba hoa mồm miệng, vây lấy ông ấy.
Ông trầm mặc, sau đó bỗng nhiên thở dài:
- Đều đi thôi, cao chạy xa bay. Không nên đến Liên Minh Tinh Anh, càng không nên đến vương tộc Sở thị. Có một số việc, qua một khoảng thời gian tự nhiên sẽ thấy rõ.
Sau khi nói xong, ông trực tiếp xoay người rời đi. Tốc độ thật nhanh, cơ hồ là nháy mắt, thân hình biến mất vào trong màn đêm tối. Những người còn lại mắt nhìn nhau một hồi, sau đó rất nhiều người đều ý thức được cái gì, không khỏi rùng mình một cái. Tất cả đều sắc mặt đại biến, vội vã rời đi.
Lại mười mấy ngày trôi qua, bên ngoài đại điện không tới 100 trưởng lão còn đang
đợi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.