Thí Thiên Đao

Chương 491: Thủ đoạn hèn hạ




Mị dược!
Vô sỉ!
Ngọn lửa giận dữ trong lòng Lưu Vân bốc cao ngùn ngụt.
Nàng vốn là một cô gái trắng trong thuần khiết, lại vô cùng thông minh, đương nhiên đã nhanh chóng đoán ra được ý đồ của bọn người Gia Cát Xương Bình.Rõ ràng là muốn nhân cơ hội này hoàn toàn hủy hoại danh tiếng của nàng!
Tiểu công chúa của Linh Đan Đường, bị chơi xấu trước mặt bàn dân thiên hạ, cao thủ dùng dược lại bị dược làm hại… Tin tức như vậy chắc chắn sẽ thu hút được sự chú ý của nhiều người trong Huyễn Thần Giới.
Thậm chí Lưu Vân còn rõ ràng rằng, bây giờ xung quanh quán rượu này nhất định có vô số người của Gia Cát Xương Bình đang dùng cặp mắt hau háu để theo dõi nơi này.
- Lâm Bạch, mau mang ta rời khỏi đây!Nhịp hô hấp của Lưu Vân bắt đầu trở nên có chút dồn dập, cơ thể mềm mại khẽ khàng run rẩy, truyền âm cho Sở Mặc.
Tuy nhiên sau đó, Lưu Vân liền thấy khuôn mặt cũng đang đỏ bừng bừng của Sở Mặc, tình huống… thậm chí còn xấu hơn so với nàng!
Nguy rồi!
Trái tim Lưu Vân hoàn toàn rơi xuống vực sâu muôn trượng, lúc này nàng mới nhớ ra, cảnh giới của Sở Mặc còn kém xa so với bản thân mình. Mà ngay cả tu sĩ kỳ Phi Thăng như nàng còn bị trúng chiêu, toàn thân bủn rủn, cơ thể nóng hừng hực khó lòng nhịn nổi, cảm giác nàykhiến cho nàng gần như mất đi sự khống chế đối với bản thân… chớ nói chi là một ngươi đến cảnh giới Tiên Thiên còn chưa tới như Sở Mặc, làm sao có thể chống chọi được với hiệu lực hùng mạnh đến mức này của thuốc cơ chứ?
Vứt hắn lại không quan tâm, phải nhanh chóng rời khỏi đây, trong sạch quan trọng hơn!
Trong nháy mắt, ý nghĩ này vụt qua trong đầu của Lưu Vân.
Điều này cũng không thể trách nàng là ích kỷ được. Dù sao với một cô gái mà nói, danh tiết còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì.Nhưng sau đó, Lưu Vân lại bắt đầu chần chừ, nàng biết quá rõ về loại thuốc này rồi, bởi vì loại mị dược này chính là do một Luyện Đan Sư cấp bậc tông sư năm xưa đã từng phản bội Linh Đan Đường sáng tạo nên!
Gã Luyện Đan Sư cấp tông sư kia sở dĩ phản bội Linh Đan Đường cũng chính là bởi loại mị dược có tên “Ngọc nữ mị” này.
Tên sao vật vậy, cho dù là một cô gái có thuần khiết như ngọc, trong trắng như tuyết đến mức nào, sau khi trúng phải thuốc này cũng sẽ trở nên lẳng lơ, quyến rũ…Hơn nữa, độc ác nhất là… thuốc này không có thuốc giải, mà cách giải khác lại vô cùng đơn giản. Chỉ cần tìm một người đàn ông liền xong chuyện…
Năm đó, tên Luyện Đan Sư cấp tông sư kia sau khi nghiên cứu và chế tạo thành công ra loại thuốc này liền liên tục dùng để đi hãm hại các cô gái có danh tiếng không nhỏ trong Thiên giới, kết quả liền bị gia tộc phía sau những cô gái này truy sát.
Nhưng kết quả cuối cùng lại khiến cho người ta phải đập bàn.
Các cô gái bị y làm hại không những không hận y tới thấu xươngnhư lẽ thường, mà ngược lại còn yêu tên Luyện Đan Sư đó hết mực, không thèm bận tâm đến lễ nghĩa liêm sỉ đứng ra nhận rằng bản thân làm cam tâm tình nguyện, muốn gia tộc mình từ bỏ việc truy sát y.
Cuối cùng, chuyện này cũng chẳng đi đến đâu, chỉ đành coi như một vụ bê bối không lớn không nhỏ trên Thiên giới mà thôi.
Tuy nhiên, chuyện này bị bại lộ khiến cho gã Luyện Đan Sư kia cũng biết rằng Linh Đan Đường sẽ không thể nào tiếp tục giữ y lại, vì vậy liền dứt khoát phản bội Linh Đan Đường trước khi Linh Đan Đường kịp đưa ra phản ứng, sau đó mất đi tung tích.Mà ngay cả những cô gái thủy chung yêu thương y cũng không biết phải tìm y ở đâu.
Bởi gã Luyện Đan Sư đó hiểu được, những gia tộc đằng sau các cô gái kia bề ngoài thì có vẻ đã bỏ qua cho y không hề truy cứu nữa, nhưng thực tế sâu trong nội tâm nhất định vẫn hận y tới thấu xương, và ngấm ngầm phái người truy sát.
Vì thế liền trốn mất dạng luôn, không tiếp tục lộ mặt nữa.
Vậy nên, cũng đã rất nhiều năm trôi qua loại thuốc này cũng theo đó mà mất tích, không ngờ lúc này lại tái xuất ở đây.Lưu Vân có thể khẳng định trăm phần trăm rằng chuyện này nhất định có dính líu tới Gia Cát Xương Bình, thậm chí… là toàn bộ nhà Gia Cát!
Rất có khả năng nhà Gia Cát đã âm thầm chứa chấp gã Luyện Đan Sư kia!
Dù sao đó cũng là một Luyện Đan Sư cấp bậc tông sư, mà trùng hợp là nhà Gia Cát… cũng có rất nhiều khoản kinh doanh liên quan đến đan dược.
Chỉ trong nháy mắt Lưu Vân đã nghĩ thông suốt mọi chuyện, tronglòng cực kỳ căm hận gã Luyện Đan Sư kia, nàng không tin gã Luyện Đan Sư đó không biết Gia Cát Xương Bình muốn lấy loại mị dược này để đối phó với ai.
Năm đó dù y đã gây ra vụ bê bối lớn như vậy, Linh Đan Đường cũng không thèm đuổi tận giết tuyệt, giờ ngược lại y thế mà dám ra tay với tiểu công chúa của Linh Đan Đường!
- Nếu ta thoát được kiếp nạn này, nhất định phải đem ngươi băm vằm ra làm trăm mảnh!
Cặp mắt vốn dĩ trong trẻo tinh khiết của Lưu Vân nay đã đỏ ngầu như máu.Đầu tiên nàng nuốt vài viên đan dược, ngăn chặn tạm thời hiệu lực của ngọc nữ mị, sau đó nhìn thoáng qua Sở Mặc với ánh mắt vô cùng phức tạp, dùng một tay nâng hắn lên, lao ra khỏi quán rượu trong nháy mắt, thậm chí bất chấp quy định không được bay trong Huyễn Thần thành, phi ra ngoài với tốc độ như muốn xé toạc bầu không khí.
Không biết tại sao, quy tắc của Huyễn Thần thành cũng không …đánh cho nàng ngã xuống.
Nhưng lúc này, Lưu Vân cũng chẳng còn hơi sức đâu mà bận tâm đến những chuyện này nữa rồi.Nàng biết rõ những đan dược hiện có trong tay nàng cơ bản là không thể ngăn chặn ngọc nữ mị được bao lâu, nhiều nhất chỉ một canh giờ sau sẽ lại bùng phát!
Còn Lâm Bạch… nếu không đánh tan được sức thuốc, thì không còn nghi ngờ gì nữa, hắn nhất định sẽ phải chết!
Huyễn Thần Giới chết rồi còn có thể sống lại.
Điều này là đúng, nhưng đối với tu sĩ có thực lực hùng mạnh mà nói, thì vẫn còn nhiều cách để khiến người ta hoàn toàn bị chết trong Huyễn Thần Giới!
Độc dược nhằm vào tinh thần… chính là một trong số đó!
Nếu không thể hoàn toàn thanh tẩy độc trong cơ thể Sở Mặc… thì như vậy, kết quả của hắn ngoài việc bị nổ tan xác mà chết ra thì không còn đáp án nào khác.Vốn dĩ tính cách của Lưu Vân cũng là một người có thể thà chết để bảo vệ sự trong sạch của bản thân.
Khó là khó ở chỗ, dù có tự sát bỏ mạng trong Huyễn Thần Giới thì khi tỉnh lại ở thế giới thực… thuốc này vẫn có tác dụng như cũ!
Trừ phi hạ quyết tâm, hoàn toàn không cần giữ mạng nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.