Thiện Cơ

Chương 41:




“Kéo nàng xuống đi.” Triệu Dịch vô điều kiện dung túng A Chấp.
Những người khác nghe vậy, sắc mặt đại biến, đặc biệt là vị thiếp thất kia, căn bản nàng không nghĩ hậu quả lại nghiêm trọng như thế, bị dọa đến mức sắp nằm liệt rồi.
“Vương gia, nàng chưa làm gì đã bị A Chấp kêu người tát mặt, hiện giờ A Chấp còn muốn ngoan độc giết nàng, nàng có tội gì mà phải chết?” Hán Vương phi Trương thị nhanh chóng cầu tình giúp thiếp thất kia.
“Bất kính Vương phi, dĩ hạ phạm thượng, chẳng lẽ không nên chết sao?” A Chấp mỉm cười, ngữ khí mềm nhẹ, giống như nói mấy chuyện không quan trọng.
“Nói bậy, nàng cũng không bất kính với ta!” Trương thị nhíu mày.
“A Dịch, ngươi nói xem.” A Chấp kêu tên của Triệu Dịch, nàng phải làm Hoàng hậu, chức Vương phi kia chỉ là bàn đạp mà thôi.
Triệu Dịch nghe A Chấp kêu mình là A Dịch, nội tâm liền chấn động không ngừng, hắn cảm thấy nàng gọi như vậy thập phần thân thiết, làm hắn thập phần hưởng thụ.
“Về sau A Chấp chính là Vương Phi của Hán Vương phủ, Trương thị, ngươi có thể lựa chọn tiếp tục lưu tại vương phủ, hết thảy như thường, cũng có thể lựa chọn hồi nương gia.” Tuy Triệu Dịch thấy có chút áy náy với Trương thị, nhưng vì A Chấp, hắn cũng mặc kệ có hợp quy củ hay không.
Trương Thị nghe thấy thế, sắc mặt đại biến, kinh giận vô cùng, Triệu Dịch vậy mà lại vì hồ ly tinh trước mắt kia, nói hưu thê liền hưu thê.
“Ta không hề phạm thất xuất*, ngươi sao có thể hưu thê?” Trương thị không ngốc, Triệu Dịch vì một hồ ly tinh lai lịch không rõ mà hưu thê, không có lý do gì thì căn bản không thể trụ vững, nàng nhất định phải khiến phụ thân khởi bẩm Hoàng Thượng, nhờ Hoàng Thượng chủ trì công đạo.
*Thời phong kiến, người vợ phạm phải một điều trong thất xuất thì cũng bị đuổi khỏi nhà: Không con, dâm đãng, không kính thờ cha mẹ chồng, lắm điều, trộm cắp, ghen tuông, có ác tật
“Ồn ào quá, ta mệt mỏi rồi.” A Chấp thấy đạt tới mục đích là được, còn giải quyết hậu quả ra sao, lại là chuyện của Triệu Dịch.
“Tất cả lui xuống đi.” Triệu Dịch đem tất cả mọi người khiển lui, chỉ có Trương thị vẫn không muốn rời khỏi. Triệu Dịch ra hiệu một cái ánh mắt, thị vệ liền bắt ép nàng ra ngoài.
“Vương gia, ngươi không thể hưu thê, Hoàng Thượng sẽ không cho phép……” Trương thị nói cố.
“Ngươi muốn làm gì, ta đều đã thỏa mãn ngươi, ngươi hẳn là nên cho ta một chút hồi báo, phải chứ?” Triệu Dịch kéo A Chấp ngồi lên đùi mình, đem mặt chôn vào cổ nàng, tham lam ngửi hương thơm trên người A Chấp, ý đồ muốn hôn lên cần cổ quyến rũ kia.
A Chấp phát hiện, ngoại trừ Tô Hoàn Thanh thì bất luận kẻ nào thân cận đều sẽ chỉ làm nàng cảm thấy chán ghét. Nàng muốn đẩy Triệu Dịch ra nhưng lại không thể động đậy, chỉ có thể né tránh, không cho Triệu Dịch hôn lên cổ mình.
“Chờ ngươi lên làm Hoàng đế, ta trở thành Hoàng hậu, lúc đó ta sẽ là của ngươi. Hiện tại cái gì ngươi cũng chưa làm được, ta chán ghét hiện tại ngươi chạm vào ta.” A Chấp nói, lại không biết từ đâu cầm lên một cây chủy thủ, kề vào cổ Triệu Dịch.
Triệu Dịch nhìn nàng, thật đúng là một chút cũng không ôn nhu, cực kỳ giống dã miêu khó thuần, có móng vuốt dị thường sắc bén, không hài lòng liền giương nanh múa vuốt. Bất quá chính là, cố tình nữ nhân này lại làm Triệu Dịch dấy lên ham muốn chinh phục, một ngày nào đó, hắn sẽ khiến nàng ngoan ngoãn nằm ở dưới thân.
“Đại hoàng huynh đưa tới một quyển tấu chương, Hộ Bộ Thượng Thư Trương Đoan cũng dâng một quyển.” Triệu Tập nói với Tô Hoàn Thanh bên cạnh.
“Hoàng Thượng không nên bàn chính sự với ta.” Tô Hoàn Thanh nhắc nhở.
“Có liên quan đến người mà ngươi che chở, A Chấp cô nương, ngươi cũng không muốn nghe sao?” Triệu Tập cười nói.
Nghe thấy tên của A Chấp, trái tim Tô Hoàn Thanh liền lộp bộp một cái, nàng cũng muốn biết A Chấp hiện giờ thế nào, mình rời đi như vậy, A Chấp nhất định rất khổ sở. Tô Hoàn Thanh phát hiện bản thân vẫn là có chút không bỏ xuống được người kia.
“Nàng làm sao?” Tô Hoàn Thanh lập tức hỏi.
“Ngày thường rất hiếm thấy ngươi khẩn trương để ý ai như thế, A Chấp cô nương thật đúng là nhân vật lợi hại.” Triệu Tập cho rằng, A Hoàn không còn ở cạnh A Chấp thực sự là chuyện tốt, A Chấp kia thoạt nhìn chính là có lòng dạ nữ tử.
“Làm sao?” Tô Hoàn Thanh hỏi lại một lần nữa.
“Đại hoàng huynh muốn bỏ Trương thị, lập A Chấp thành Vương phi, đại hoàng huynh vô cớ hưu thê, Trương Đoan bất mãn nữ nhi bị hưu, hạch tội đại hoàng huynh sủng thiếp diệt thê, bị yêu nữ sở hoặc, thỉnh trẫm chủ trì công đạo. A Chấp cô nương này cũng thật không bình thường, chức vị bình phi vẫn chướng mắt, nhất quyết phải làm đại hoàng huynh hưu thê, nháo thượng triều đường, chẳng những gây khó dễ cho trẫm mà thanh danh mấy năm nay của đại hoàng huynh cũng coi như bị huỷ hoại.” Triệu Tập lắc đầu, đại hoàng huynh đáp ứng yêu cầu như vậy của A Chấp, thật sự làm hắn có chút ngoài ý muốn.
“Hoàng Thượng dự định làm sao bây giờ?” Tô Hoàn Thanh hỏi, nàng vẫn cảm thấy A Chấp không giống người tham mộ hư vinh.
“Về công, ta không thể để đại hoàng huynh hưu thê, bởi sẽ rối loạn quy củ. Còn về tư, ta đương nhiên hướng về đại hoàng huynh, việc này ta liền giải thích là gia sự của Hán Vương phủ, ta quản không được.” Triệu Tập trả lời, hắn nghĩ quan hệ giữa A Hoàn cùng A Chấp kia không tồi, có lẽ nàng cũng nghiêng về phía A Chấp.
“Tạ Hoàng Thượng thành toàn A Chấp.” Tô Hoàn Thanh luôn cảm thấy có chút áy náy với A Chấp, thầm hy vọng nàng có thể được như ước nguyện.
“A Hoàn đối với A Chấp cô nương thật không bình thường.” Triệu Tập thấy Tô Hoàn Thanh bênh vực A Chấp, giống như có điều suy tư.
“A Chấp từ nhỏ cơ khổ, ta chỉ hy vọng về già, nàng có thể trải qua cuộc sống trôi chảy hơn một chút.” Tô Hoàn Thanh chân thành bày tỏ.
“Hoàng Thượng nhìn xem, có thể bồi thường chút gì cho Trương thị kia hay không.” Tô Hoàn Thanh nghĩ đến nữ nhân vô tội bị hưu rớt đó, lại cảm thấy không đành lòng, cho nên lại lần nữa nói với Triệu Tập.
Triệu Tập không biết vì sao có chút phiền muộn, A Hoàn luôn luôn thiện tâm, đối với ai cũng đều tốt, mình đây là muốn cùng chúng sinh ghen tuông, luôn có loại cảm giác để ý không ngừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.