Elyse trở về, Grace không ở đây, tất nhiên Elyse là người chịu trách nhiệm tất cả sự vụ.
Mạnh Hàn phân phó, mục đích đơn giản nhưng mọi người dường như đều có thể cảm giác được sự tức giận mà Mạnh Hàn đang kìm chế trong lòng. Vào lúc này, không có người nào dám nói một chữ không đối với quyết định của Mạnh Hàn.
Chờ sau khi Elyse sắp xếp xong tất cả, lúc này Mạnh Hàn mới xoay người, kéo Elyse tới sát bên người. Đồng thời Mạnh Hàn gọi Nicole, còn có Mia và Eva đi cùng. Cứ như vậy, mấy người rời khỏi phủ thành chủ.
- Tony, chúng ta đi đâu bây giờ?
Elyse do dự một chút hỏi.
- Đến nghiệp đoàn ma pháp sư tại Hoàng Kim Thành!
Mạnh Hàn mỉm cười nhìn Elyse, sau đó kiên định nói:
- Bắt đầu từ bọn họ. Ta sẽ khiến cho từng người bọn họ phải trả cái giá đắt!
Mạnh Hàn thường dùng xe ngựa lớn sa hoa chạy rất nhanh. Sủng vật của Demi kéo xe ngựa, tỏ ra vô cùng thông minh, ngoan ngoãn dừng ở sát bên cạnh Mạnh Hàn. Ngay lập tức, cửa lớn mở ra, khuôn mặt Demi và Diana lộ ra.
- Hồ đồ, hai người các ngươi đi bảo vệ Amanda!
Mạnh Hàn không nhịn được quát mắng một tiếng. Nhưng Demi lại chỉ chỉ chỏ chỏ một hồi, nói cho Mạnh Hàn, đây là ý của Amanda. Mạnh Hàn xuất hành, tất nhiên sẽ có tiêu chí xuất hành của Mạnh Hàn. Amanda ở nơi nào, có Roger ở đó. Hẳn không có chuyện gì.
Đối với lòng tốt của Amanda, Mạnh Hàn cũng sẽ không từ chối. Sau khi Mạnh Hàn phất tay với mấy người phía sau, tất cả mọi người đều leo lên xe ngựa của Mạnh Hàn. Cửa xe đóng kỹ, xe ngựa một đường bay nhanh về phía nghiệp đoàn ma pháp sư.
Đám người đi lại trên đường đều thấy được xe ngựa của thành chủ đại nhân. Người quen thuộc cũng biết con đường này dẫn tới chỗ nào.
Trái tim tất cả mọi người cũng bắt đầu nóng lên. Bọn họ muốn biết, thành chủ đại nhân sẽ xử lý những gia hoả của nghiệp đoàn ma pháp sư kia thế nào. Có thể sẽ có một đám đông người ở trong Hoàng Kim Thành bị liên lụy tới hay không. Rất nhiều gia hoả có lá gan lớn, bắt đầu theo xe ngựa của thành chủ đại nhân đi tới. Chờ tới khi xe ngựa của Mạnh Hàn sắp đến chỗ cần đến, phía sau đã có hơn ngàn người đuổi theo.
Ở trong Hoàng Kim Thành không biết có bao nhiêu người dựa vào sản nghiệp của Mạnh Hàn kiếm cơm ăn. Đối với những gia hoả đã đập bảng hiệu của lão bản mình, bất kỳ ai cũng không vui.
Hiện tại Mạnh Hàn nói rõ là muốn trả thù, rất nhiều người liền chủ động cùng tới, hy vọng có thể ra một phần sức lực cho cha mẹ có khả năng tạo ra cơm áo của mình.
Xe ngựa của Mạnh Hàn dừng lại ở cửa phân hội nghiệp đoàn ma pháp sưa tại Hoàng Kim Thành. Đội ngũ phía sau cũng ngừng lại. Mạnh Hàn dẫn theo mấy người, đi xuống xe ngựa, đối mặt với cửa lớn của nghiệp đoàn ma pháp sư.
Trên thực tế, sau khi phát sinh sự kiện tập kích Grace, mấy người thông minh trong nghiệp đoàn ma pháp sư đã biến mất không thấy hình bóng từ lâu. Hiện tại chỉ còn lại mấy lão già đặc biệt coi trọng đối với chức trách của mình vẫn ở lại trông coi nơi này, giống như hoàn toàn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cửa nghiệp đoàn ma pháp sư nhanh chóng mở ra. Sau đó có một gia hỏa mặc ma pháp bào vội vội vàng vàng chạy đến, nhanh chóng chạy tới trước mặt Mạnh Hàn, gọn gàng dứt khoát ầm một tiếng ngã quỵ ở mặt đất, đầu chạm đất, cũng không dám đứng dậy nữa:
- Đại nhân, chuyện không liên quan đến ta. Mong đại nhân tha mạng!
Đây lại chính là người phụ trách phân hội nghiệp đoàn ma pháp sư tại Hoàng Kim Thành.
Bên trong phân hội nghiệp đoàn ma pháp sư còn có mấy ma pháp sư cũng mặc ma pháp bào. Nhìn thấy hành vi của ma pháp sư này như vậy, mỗi người đều cố sức chửi.
Một lão ma pháp sư tiến lên vài bước, hướng về phía người phụ trách phân hội đang ngã quỵ ở mặt đất hô lớn:
- Ngươi đang làm cái gì vậy? Ngươi là phân hội trưởng, là ma đạo sư tôn quý, sao có thể cúi lạy cầu xin tha thứ trước một ma pháp học đồ như vậy?
Lão ma pháp sư còn chưa nói dứt câu, đã cảm giác được trên người có một sự biến đổi khác thường. Một đôi mắt vô cùng đặc biệt chăm chú nhìn thẳng vào hắn. Ngay lập tức lão ma pháp sư liền phát hiện, thân thể của mình giống như đã mất đi năng lực hành động, đang dần dần đánh mất tri giác.
Dưới sự kinh hãi, lão ma pháp sư vừa định niệm vài câu thần chú ma pháp, lại sợ hãi phát hiện. Lưỡi của mình cũng đã bắt đầu tê dại. Khi thấy trên cánh tay mình đột nhiên xuất hiện màu sắc của chất liệu đá, lúc này hắn mới giống như nhớ ra điều gì. Con ngươi của hắn may mắn còn sót lại khả năng chuyển động, liền nhìn nữ tử xinh đẹp đang đứng sát bên cạnh Mạnh Hàn vừa lấy chiếc kính râm xuống.
Cái nên Medusha vô cùng sống động này lại có thể thoáng hiện ở trong lòng hắn. Nhưng hắn vĩnh viễn cũng không nói nên lời.
Qua giây lát, một lão ma pháp sư dùng cánh tay chỉ vào phân hội trưởng cố sức chửi liền biến thành một bức tượng đá trông rất sống động. Phía sau mấy ma pháp sư nhìn có vẻ kiên trinh bất khuất, trong ánh mắt nhất thời dần hiện ra một vẻ sợ hãi.
- Ngươi dám vô lễ đối với người làm việc trong nghiệp đoàn ma pháp sư sao?
Một ma pháp sư khác nhìn có phần trẻ tuổi nhưng đầu óc không rõ ràng lại đứng dậy, dùng ngôn từ nghĩa chính để chỉ trích.
Nhìn gia hỏa cổ hủ vẫn còn chưa hiểu rõ về tình hình hiện tại, chỉ chìm đắm trong thân phận ma pháp sư cao quý, Mạnh Hàn thậm chí không có hứng thú mở miệng trả lời hắn. Mạnh Hàn chỉ hơi giơ tay lên, vạch nhẹ qua cổ của mình một cái, làm ra động tác cắt yết hầu.
Sau động tác của Mạnh Hàn, phía sau ma pháp sư trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện thân ảnh của Nicole. Thanh chủy thủ phệ hồn trong tay Nicole giống như lướt qua hư không, xẹt qua yết hầu của ma pháp sưa trẻ tuổi, giống như da thịt của tình nhân mơn trớn lướt nhẹ qua.
Ma pháp sư thậm chí còn không cảm giác được sự đau đớn. Hắn chỉ có cảm giác máu tươi chợt bắn ra. Hắn duỗi tay lên sờ. Thấy tay đầy máu tươi, lúc bấy giờ hắn mới hiểu được chuyện gì xảy ra.
Hai mắt của ma pháp sư trẻ tuổi lập tức trợn trừng đầy vẻ sợ hãi. Hắn muốn mở miệng kêu lớn, nhưng yết hầu đã bị cắt đứt, chỉ có thể há miệng làm động tác vô ích, nhưng không thể phát ra được bất kỳ thanh âm nào. Một tay bịt ở trên yết hầu, một tay khác đã ném ma pháp trượng đi.
Cánh tay của hắn vung vẩy trên không trung muốn nắm lấy sinh mạng của mình dang nhanh chóng từ trong cơ thể rời đi. Cuối cùng chỉ là mấy lần tóm vào không khí, sau đó liền đột nhiên thả xuống. Cả người hắn chậm rãi ngã mềm trên đất, cho đến chết vẫn không thể nhắm mắt lại.
Trong giây lát ngắn ngủi, hai ma pháp sư một già một trẻ dùng hai loại phương thức khác nhau kết thúc sinh mạng ngay trước mặt mọi người.
Mạnh Hàn thậm chí ngay cả bước chân còn chưa di chuyển thêm một bước, càng không hề cân nhắc hành động như vậy chính là đối mặt với vô số thành viên của nghiệp đoàn ma pháp sư trải rộng trên khắp vương quốc. Giết người đơn giản và vô tình thật giống như giết chết hai con gia súc đang đợi làm thịt vậy.