Thiên Hạ Vô Song

Chương 505: Như Uống Máu Gà




Ý tứ của hắn đã không cần phải nói ra quá rõ ràng.

- Đương nhiên!

Về điểm này, hầu tước đại nhân hoàn toàn không có ý tứ khiêm tốn. Mạnh Hàn nói quả thực chính là suy nghĩ trong lòng của hầu tước đại nhân. Bởi vậy hầu tước đại nhân không khỏi cảm thấy trong lòng ngứa ngáy:

- Nhưng trước hết chúng ta vẫn nên tạm thời lấy đại cục làm trọng. Chờ sau khi cuộc chiến tranh này kết thúc, ta bảo đảm, trong vòng hai năm lão Đại Công sẽ trở thành dĩ vãng

- Có câu nói không biết đại nhân đã từng nghe nói qua chưa? Từ trước đến nay, kẻ mạnh sẽ không bị yêu cầu lấy đại cục làm trọng. Bởi vì lợi ích của bản thân kẻ mạnh chính là đại cục.

Mạnh Hàn cười nói, tiếp tục dùng một loại mùi vị đầu độc khuyên bảo hầu tước đại nhân:

- Cho dù đối mặt với cuộc chiến tranh này, chúng ta cũng không phải là vì bệ hạ Đại Công, không phải sao? Đại nhân, ngài không cảm thấy, lợi ích của ngài, hoặc là nói, ích lợi của chúng ta mới thật sự là đại cục sao?

Hầu tước đại nhân đang động tâm tư, Mạnh Hàn lại ở một bên suy ngẫm. Lần này tại sao Mạnh Hàn lại có thể đả kích triệt để đối với Đại điện hạ như vậy. Nếu gia hoả này động sát tâm đối với Mạnh Hàn, mà thời điểm bây giờ Mạnh Hàn vẫn chưa muốn lập tức trở mặt cùng bệ hạ Đại Công. Ở trước mặt nhiều người như vậy giết chết Đại điện hạ, đây cũng không phải là chuyện gì thích hợp. Cho dù muốn giết chết Đại điện hạ, Mạnh Hàn cũng phải đợi được một thời cơ thích hợp, hơn nữa còn không thể thông qua tay của mình.

Mượn bàn tay của hầu tước đại nhân cũng không phải tệ. Tuy nhiên, hiện tại quan hệ giữa hắn và hầu tước đại nhân đang mật thiết. Nếu hắn động thủ, rõ ràng cũng không thích hợp. Nếu hầu tước đại nhân đã quyết định chờ sau khi chiến tranh kết thúc một, hai năm mới giết chết bệ hạ Đại Công, như vậy Mạnh Hàn không ngần ngại khi có một tấm bia đỡ đạn cực lớn ở phía trước mình như thế. Không thể nói được, chỉ có thể thật sự chờ đợi cơ hội thích hợp. Có vẻ nếu như lợi dụng được những kẻ địch xâm lược này chính là hoàn mỹ nhất.

- Ngươi nói không sai, Tony.

Dường như cuối cùng hầu tước đại nhân đã hiểu rõ ràng về điều này. Hắn thân mật vỗ vỗ vào vai của Mạnh Hàn, cười khen ngợi nói:

- Ích lợi của chúng ta, mới thật sự là đại cục. Tuy nhiên, đại cục của chúng ta hiện nay lại đồng nhất với lợi ích của lão Đại Công, đó chính là giành được thắng lợi. Cho nên, không cần nghĩ có phải nên phục tùng đại cục hay không, mà ích lợi của chúng ta yêu cầu chúng ta nhất định phải làm như vậy.

Lần này, Mạnh Hàn chỉ đơn giản giơ ngón tay cái lên trước mặt hầu tước đại nhân, không nói bất kỳ lời nào. Hầu tước đại nhân cũng không thiếu dã tâm. Chỉ có vài thời điểm sẽ phạm chút sai lầm nhỏ. Ví dụ như không đủ cường ngạnh và quá giữ gìn chút an bình phía mặt ngoài của cục diện.

Chờ đến lúc hầu tước đại nhân rời khỏi, các thân vệ của Mạnh Hàn cũng đã được thu xếp ổn thỏa. Mạnh Hàn ngồi xuống, kéo hai tiểu thị nữ Demi và Diana đến sát bên cạnh, nhìn hai nàng, cười hỏi:

- Các nàng lợi hại như vậy từ lúc nào? Tại sao cả hai đều không nói cho ta biết vậy?

Demi và Diana đồng thời thuấn phát mười mấy ma pháp, biểu hiện của hai tiểu nữ hài lúc này so với trước đây đã có khác biệt một trời một vực. Đáng tiếc chính là, cho tới bây giờ hai nàng vẫn chỉ có ma pháp thuẫn đơn giản và ma pháp cấp một. Thiên phú như vậy so với kẻ dối trá như Mạnh Hàn thậm chí còn kinh người hơn.

- Còn có thể nhanh hơn một chút nữa sao?

Thời điểm nhìn Demi đắc ý giơ tay làm dấu hiệu, đã nói cho hắn biết sự thực này. Mạnh Hàn không nhịn được kinh ngạc đến mức cằm sắp rơi xuống. Từ khi hai nàng tiếp xúc với ma pháp đến bây giờ mới có thời gian bao lâu? Không ngờ được hai tiểu nữ hài này lại có tiến bộ kinh người như vậy.

Điều này cũng khiến Mạnh Hàn không thể không thận trọng cân nhắc, nên chú ý chăm sóc hai tiểu nữ hài. Tốc độ như vậy, hơn nữa chẳng qua chỉ được Mạnh Hàn và Khải Văn tiên sinh chỉ điểm sơ qua.

Bàn về thiên phú trên phương diện, dường như hai tiểu nữ hài đủ để đuổi kịp được tỷ muội Louisa và Louise.

- Chờ sau khi trận chiến tranh đáng ghét này kết thúc, ta sẽ tự mình dẫn các nàng đi học viện ma pháp làm thí luyện ma pháp học đồ, để trở thành ma pháp sư thật sự!

Mạnh Hàn nhẹ nhàng vỗ vỗ vào đỉnh đầu của hai tiểu nữ hàim tiếp đó lại ngắt một cái trên khuôn mặt nhỏ nhắn của hai nàng, cười bảo đảm nói:

- Nếu như có gia hoả nào dám ngăn trở, ta sẽ đem hắn đến miệng của con nhện nhiệt đới làm thức ăn cho chúng.

Ở trong mắt hai tiểu thị nữ, sự hài lòng của Mạnh Hàn còn quan trọng hơn cả quốc vương bệ hạ ban cho các nàng tước vị,. Điều này cũng càng khiến hai nàng thêm hài lòng. Trong khoảng thời gian này, gần như hơn nửa thời gian bọn họ không ở sát bên cạnh hầu hạ Mạnh Hàn, mà trốn ở nơi không có ai khổ cực luyện tập ma pháp rốt cuộc đã có sự báo đáp. Các nàng chỉ cần có thể nhìn thấy Mạnh Hàn lộ ra nụ cười, lập tức cảm thấy cao hứng hơn bất kỳ phần thưởng nào khác.

Công quốc đang tập kết quân đội, nhưng những kẻ xâm lược cũng không hề nhàn rỗi. Lúc này mới mười mấy ngày, Công quốc đã tổn thất mười thành bảo. Bình quân không tới hai ngày, sẽ có một toà thành bảo bị chiếm đóng. Không hề ngoại lệ, thành bảo bị chiếm đóng đều bị cướp sạch. Sở dĩ những gia hoả này xâm lấn công quốc Transco, mục đích trần trụi chính là để vơ vét lợi ích.

Quân đội của kẻ xâm lấn giả do năm Công quốc tập hợp có gần chục vạn người. Bình quân mỗi Công quốc là hai vạn người. Số lượng quân đội này rất hợp lý, cũng không sẽ ảnh hưởng đến phòng vệ của mỗi Công quốc. Đồng thời năm Công quốc liên hợp lại, tổng binh lực đã gấp hai lần công quốc Transco. Dường như để đạt được thắng lợi trong cuộc xâm lược này, bọn họ đã thừa sức. Thêm vào thời gian một tháng trước bọn họ đã tiêu diệt rất nhiều quân đội của Công quốc Transco. Tỉ lệ hai bên hiện tại gần như chỉ còn là 1 so với 3.

Tại thành bảo Đại điện hạ tập trung quân đội, ngoại trừ quân thường trực ra, còn có một nhóm tân binh là binh sĩ mới được chiêu mộ gần đây. Bọn họ đang tiến hành huấn luyện. Không có cách nào. Bởi vì nhân số kém quá xa, muốn bảo vệ thành bảo thì có thể.

Nhưng nếu muốn đoạt lại đất đai đã mất, cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Trong khoảng thời gian, số lãnh thổ bị tổn thất đã chiếm một phần mười lãnh thổ của Công quốc. Của cải tổn thất lại càng nhiều vô số kể. Tổn thất số lượng lãnh thổ và của cải lớn như vậy, chính là lý do khiến hầu tước đại nhân cùng lão Đại Công nhất trí duy trì cái nhìn đại cục. Ai cũng không muốn Công quốc của mình càng ngày càng nhỏ yếu.

Những tin tình báo này đều do Mạnh Hàn nhận được từ con đường của nghiệp đoàn ngầm. Sau khi trải qua mấy lần bị Mạnh Hàn gõ, lại thêm sau đó Mạnh Hàn đều dùng vàng ròng bạc trắng để mua tin tức tình báo, khiến cho người của nghiệp đoàn ngầm cảm thấy mê hoặc kích thích cực lớn. Mỗi người vô cùng hưng phấn giống như vừa uống máu gà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.