Mạnh Hàn động ý niệm. Một tường đất đột ngột từ mặt đất mọc lên. Ở trên tường đất, Mạnh Hàn dùng nền trắng chữ đen, làm ra một thứ gần như bảng đo thị lực với chữ E. Sau đó, hắn đi bộ ước lượng khoảng cách, ra hiệu Eva đứng đại khái ở cách đó năm mét, để nàng che một bên mắt, bắt đầu kiểm tra thị lực.
Đồ mới mẻ luôn có thể thu hút mọi người. Đương nhiên, người nhàn rỗi ở nơi này cũng chỉ có Demy Diana cùng với Kiếm Thần Andy. Bọn họ đều cảm thấy hiếu kỳ đứng cùng một hàng với Eva. Sau đó dựa theo ngón tay của Mạnh Hàn chỉ, nhìn từng ký hiệu này.
- Quả nhiên là cận thị. Thị lực mới 0. 2.
Cho dù Mạnh Hàn chế tạo rất thô sơ, chắc hẳn về rất nhiều phương diện cũng không thực sự chuẩn. Chỉ có điều, vẫn khiến Mạnh Hàn kiểm tra ra được, hai mắt của Eva đều có thị lực 0. 2, chỉ có thể nhìn thấy ký hiệu ở hàng thứ hai.
- Ngươi xem, có thể nhìn một thành mấy?
Xác định được mức độ cận thị, Mạnh Hàn lại cẩn thận hỏi. Nếu như chỉ đơn thuần là cận thị, hắn còn có thể dùng thấu kính lõm giải quyết. Nếu như thêm vào loạn thị, hắn có thể không có biện pháp.
- Sao có thể như vậy được?
Eva lắc đầu, rất kỳ quái hỏi:
- Làm sao có khả năng có người nhìn một vật thành mấy được?
Không riêng gì Eva cảm thấy kỳ quái, ngay cả Demy Diana cũng cảm thấy kỳ quái. Tuy Kiếm Thần Andy không nói gì, nhưng trên mặt cũng có chút phản đối.
- Những thứ cao thâm như vậy, ngươi không hiểu đâu.
Mạnh Hàn khoát tay chặn lại, ngừng thảo luận vấn đề này:
- Eva tiểu thư, nếu như ta có thể giải quyết vấn đề con mắt của ngươi...
- Người của ngươi có thể trị liệu ở chỗ này bất kỳ lúc nào.
Eva chưa từng nghĩ tới, có một ngày nàng còn có thể gặp được một người có thể trị được con mắt của nàng.
- Không phải chứ?
Mạnh Hàn quen bắt đầu cò kè mặc cả. Đặc biệt là dưới tình huống mình có vốn liếng, hắn không sợ Eva giở mặt:
- Thị lực của ngươi tốt lên, lẽ nào chỉ đáng như thế thôi sao?
- Vậy ngươi còn muốn gì nữa?
Eva sửng sốt, lập tức hỏi ngược lại. Trên căn bản nàng chưa từng tiếp xúc với nhân vật gian thương như Mạnh Hàn, cũng không biết được suy nghĩ của Mạnh Hàn, liền hỏi một câu vô cùng ấu trĩ như vậy.
- Khà khà!
Trên mặt Mạnh Hàn lập tức lộ ra nụ cười bảng hiệu gian thương của hắn. Nếu như lại chảy nước miếng, xoa xoa tay, tuyệt đối là một đại thúc hèn mọn đang dụ dỗ thiếu nữ. Chỉ có điều, Mạnh Hàn cũng chỉ khà khà một tiếng này, Eva dường như đã thấy rõ mình hỏi như vậy có phần quá ngây thơ, trực tiếp đưa ra một điều kiện trước tiên:
- Ta cũng không có đồ gì quá tốt. Ngươi muốn cũng không có.
- Vậy không bằng, ngươi thay ta làm mấy chuyện?
Mạnh Hàn lại bắt đầu dùng hết bộ dạng mê hoặc của mình. Nói thật, hắn tìm được yếu điểm gì đó của thiếu nữ Eva, hắn không thể không ra tay. Cao thủ như vậy, không lợi dụng một chút, quá là đáng tiếc.
- Chuyện gì?
Eva vẫn muốn hỏi cho rõ ràng.
- Hiện tại vẫn chưa nghĩ ra được. Ngươi chỉ cần đáp ứng ta làm mấy chuyện là được.
Mạnh Hàn làm bộ hững hờ nói. Kiếm Thần Andy ở bên cạnh, đã có vẻ không dễ chịu. Có vẻ như hắn cũng bị buộc vào Mạnh Hàn giống như vậy.
- Không được!
Eva không cần suy nghĩ liền trực tiếp từ chối:
- Ngươi không nói chuyện gì, ta không biết có nên làm giúp ngươi hay không.
- Ách!
Đây vẫn là lần đầu tiên Mạnh Hàn gặp loại người tư duy đơn giản như vậy, nhưng cũng không làm gì được nàng. Trong lúc nhất thời, một câu hắn cũng nói không nên lời.
- Có phải rất khó khăn hay không?
Eva nhìn Mạnh Hàn, vô cùng hiểu ý nói:
- Làm khó dễ thì thôi đi. Thật ra ta cũng quen rồi.
Gặp người như vậy, Mạnh Hàn đúng là không có lời nào để nói. Cuối cùng hắn chỉ có thể thở dài nói:
- Ai, mấy ngày hôm trước những người kia bảo muốn đi tới di tích gì đó. Tới lúc đó, ngươi dẫn ta vào xem có vật gì tốt. Ngươi thấy thế nào?
- Chỗ đó sao?
Eva thật bất ngờ:
- Rất loạn, cũng không thiếu đồ ngổn ngang. Tại sao ngươi lại muốn đi tới nơi đó?
- Hiếu kỳ mà thôi.
Mạnh Hàn hoàn toàn bị Eva đánh bại, ngay cả chuyện giải thích cũng lười làm:
- Thế nào, có được hay không?
- Có thể!
Eva biết rõ sự tình, gật đầu đồng ý. Nhưng dường như nàng lại nhớ ra chuyện gì, nhắc nhở Mạnh Hàn nói:
- Nếu như ngươi muốn dùng ma pháp gì đó để trị liệu, ta khuyên ngươi không nên phí sức. Khi ta còn bé đã bị dùng qua ma pháp đẳng cấp cao nhất, vẫn không hề có tác dụng.
- Ta không cần ma pháp để trị liệu.
Mạnh Hàn gật đầu. Cận thị cũng không phải là vết thương bên ngoài. Dùng ma pháp trị liệu hữu dụng mới là lạ.
Thấy Eva vẫn hơi nghi hoặc, Mạnh Hàn cũng không thể không cho nàng một chút hi vọng trước. Hắn hỏi:
- Trong tay ngươi có đồ gì tương tự như thủy tinh trong suốt hay không?
Eva cúi đầu suy nghĩ một chút, gật đầu nói:
- Chờ chút!
Nói xong, cả người đã nhanh chóng rời khỏi, trong thoáng chốc liền không thấy bóng dáng.
- Đại nhân!
Kiếm Thần Andy chờ Eva đi xa, lúc này mới cẩn trọng hỏi:
- Đây cũng là chuyện lớn. Nếu như không được... Hậu quả rất nghiêm trọng.
Andy cũng chỉ muốn nhắc nhở Mạnh Hàn một chút. Hiện tại hắn và Mạnh Hàn xem như ở trên cùng một con thuyền. Hai cô con gái nuôi mình yêu quý nhất cũng đã giao cho Mạnh Hàn, tất nhiên sẽ chiếu cố Mạnh Hàn một chút.
- Không có chuyện gì đâu. Ta đã nắm chắc.
Mạnh Hàn biết ý của Kiếm Thần Andy, gật đầu để hắn an tâm.
Chỉ một lát, trên tay Eva liền cầm một vật trong suốt tương đối lớn, không biết là vật gì trở lại bên này, ném cho Mạnh Hàn hỏi:
- Vật này có tác dụng không?
Khoáng thạch không biết tên này chắc hẳn cũng cùng một loại với thủy tinh, nhưng kích thước không nhỏ, to gần bằng đầu người.
Mạnh Hàn gật đầu một cái, bắt đầu sử dụng nguyên tố ma pháp để khống chế tách ra một mảnh.
Mặc dù biết thị lực của Eva, nhưng Mạnh Hàn cũng không biết tạo kích cỡ thế nào cho đúng, chỉ có thể thử từng chút một. Cũng may trình độ khống chế ma pháp của Mạnh Hàn hiện tại đã cực cao, thao túng một khối đá trong suốt biến hình vẫn tương đối dễ dàng.
Đại khái chế tạo ra hình dạng của một thấu kính lõm, bản thân Mạnh Hàn thử một chút, cảm giác có chút choáng váng đầu óc, sau đó đưa cho Eva nói:
- Ngươi đặt ở trước mắt xem thử. Có thể sẽ nhìn rõ hơn, cũng có thể là không bằng trước đây. Cần phải điều chỉnh từng chút một. Chúng ta sẽ làm từ từ.
Eva không hiểu, nhưng vẫn tiếp nhận cái thấu kính kia, bất ngờ đặt vào phía trước mắt, xuyên thấu qua thấu kính nhìn về phía xa.
Đột nhiên, ánh mắt Eva sáng lên, dường như, xuyên qua cái thấu kính này, nàng nhìn vật rõ ràng hơn là không có thấu kinh. Eva không thể tin được vào cảm giác này. Nàng thả thấu kính xuống, tầm nhìn lại trở về mơ hồ. Cầm lấy thấu kính, thế giới lại trở nên rõ ràng. Sau khi trải qua mấy lần như vậy, nàng rốt cuộc tin tưởng, Mạnh Hàn có biện pháp có thể giải quyết được vấn đề mắt của nàng.
Chuyện kế tiếp liền trở nên dễ dàng hơn. Trước tiên Mạnh Hàn làm một gọng kính mắt đơn giản.