- Tùy các ngươi xử trí thế nào cũng được, không cần nói lại với ta, ha ha!
Mạnh Hàn không tỏ rõ ý kiến. Chuyện này vốn có cũng được mà không có cũng được. Để những người kia rèn luyện, tuyệt đối là chuyện tốt đối với bọn họ. Nhưng nếu Angelina không muốn, Mạnh Hàn cũng không ép buộc. Chuyện không có ý nghĩa đối với mình, Mạnh Hàn chắc chắn sẽ không kiên trì.
Thái độ của Mạnh Hàn lại làm cho Angelina cảm thấy kỳ quái. Chẳng lẽ mình đã đoán sai. Mạnh Hàn thật sự không phải là bởi vì những người kia đã đắc tội hắn mà nghĩ ra biện pháp trừng phạt? Mạnh Hàn không đề cập tới việc này, Angelina không khỏi chủ động nhắc tới nữa:
- Hầu tước đại nhân, thật sự có lợi sao?
- Đương nhiên!
Mạnh Hàn nhìn Angelina một chút có phần kỳ quái, sau đó nghiêm túc đáp lại:
- Không nhìn người khác, ngươi có thể xem ta. Ngươi cảm thấy, ta so với những người kia, nếu như ở trên chiến trường, người nào có cơ hội sống lớn hơn?
Về điểm này, Angelina và Mạnh Hàn chưa từng trực tiếp đối kháng, vẫn khó có thể nói được. Những thành viên đội danh dự này, tuy rằng tính cách kiêu ngạo, nhưng trong đó không thiếu gia hỏa có một chút thực lực xuất chúng. Phải biết rằng, gia thế tốt, thông thường cũng mang ý nghĩa có thể hưởng càng nhiều tài nguyên. Bọn họ lợi hại hơn so với người bình thường, cũng là chuyện vô cùng bình thường.
- Không dễ so sánh sao?
Nhìn dáng vẻ Angelina như vậy, Mạnh Hàn biết nàng đang do dự điều gì.
Hắn mỉm cười. Nói chuyện phiếm với Angelina rất thú vị. Mỹ nữ này ở đế quốc Hắc Ám dưới một người trên vạn người, vốn là có một loại người thô bạo quân lâm thiên hạ, nhưng ở trước mặt Mạnh Hàn, trước sau lại không cách nào biểu hiện ra được, trái lại bị quản chế khắp nơi. Loại cảm giác này khiến Mạnh Hàn cũng cảm thấy rất hưởng thụ. Thậm chí hắn rất thích được gặp nàng nhiều hơn. Đây chính là mong muốn dục vọng tiềm ẩn ở nơi sâu nhất trong tiềm thức của một nam tử đối với nữ nhân không thể chinh phục được!
- Như vậy, đổi thành một hoàn cảnh khác. Nếu như ở trên thương trường, ngươi cảm thấy bọn họ và ta nói chuyện làm ăn, ai sẽ kiếm tiền, ai sẽ phá sản?
Mạnh Hàn thay đổi một vấn đề khác, tiếp tục hỏi.
- Làm ăn? Tất cả bọn họ gộp lại cũng không phải là đối thủ của hầu tước đại nhân. Đây căn bản cũng không cần thực tế để có thể đưa ra kết luận.
Trong vòng mấy năm ngắn ngủi, Mạnh Hàn từ không còn gì cả đến mức giàu có hơn cả một nước. Mà những người này từ nhỏ đến lớn ngâm mình ở trong bình mật. Sự chênh lệch so với Mạnh Hàn, không thể tính theo lẽ thường.
- Như vậy, nếu như đổi thành trường hợp ngoại giao thì sao?
Mạnh Hàn cười hỏi:
- Đổi thành trường hợp ngoại giao, bọn họ nhất định có thể giúp đế quốc Hắc Ám thu được càng nhiều lợi ích hơn chứ?
Vấn đề này vừa ra, Angelina lập tức có một chút nhụt chí. Tuy rằng Mạnh Hàn vẫn được gọi là thương nhân, nhưng, hiện tại trên tứ thế đàm phán, hầu như chính là tình cảnh ngoại giao. Các thành viên đội danh dự đừng nói là tranh thủ lợi ích cho đế quốc, ngay cả người còn đắc tội, có thể tranh thủ được lợi ích mới là lạ. Ngược lại là Mạnh Hàn không chỉ chiếm hết tiện nghi, thậm chí ngay cả thánh nữ Angelina cũng không dám khinh thường. Đây chính là chênh lệch.
- Trên thực tế, trong những người giao thiệp với đế quốc chúng ta, ngươi là một người kiêu ngạo nhất, nhưng cũng là một người không thể đắc tội nhất.
Angelina suy nghĩ một chút, ăn ngay nói thật, nói ra cảm giác của mình:
- Thậm chí ngay cả con cháu của những người có công lao lớn trong đế quốc chúng ta, cũng không thể không xin lỗi ngươi. Loại vinh quang như vậy, đừng nói là bọn họ, ngay cả quốc vương vương quốc các ngươi, chắc hẳn đều không có.
- Như vậy, ngươi thấy ta bây giờ kiêu ngạo, nhưng đã từng thấy qua thời điểm ta chán nản, thời điểm đàm phán với người, bị người dùng chân đạp ở trên đầu để lập thành hiệp nghị hay không?
Mạnh Hàn điềm nhiên hỏi ngược lại một câu. Nhưng nội dung trong đó lại khiến Angelina càng thêm kinh ngạc.
- Có người dám giẫm lên đầu của ngươi khi đàm phán với ngươi sao?
Loại chuyện này, lần đàm phán lúc trước Angelina thực sự muốn làm. Chỉ có điều lại không làm được. Nghe Mạnh Hàn nói chuyện như vậy, nàng thậm chí có chút hiếu kỳ. Rốt cuộc là ai cường thế như vậy? Hiếu kỳ thì hiếu kỳ, chuyện thất lễ như thế Angelina đúng là vẫn không dám hỏi.
- Tinh Linh Tộc kiêu ngạo, cũng sẽ không đối xử với nhân loại bình đẳng. Chí ít thời điểm lần đầu tiên thì không phải.
Mạnh Hàn mỉm cười. Đối với những chuyện đã trải qua cùng quốc vương hắn cũng không muốn nói thêm. Nhưng câu trả lời của hắn cũng làm cho Angelina hiểu được, thì ra Mạnh Hàn và Tinh Linh Tộc hợp tác đã lâu. Xem ra, ban đầu cũng không phải dễ dàng như vậy.
- Hiện tại, ngươi cho một đánh giá đúng trọng tâm!
Mạnh Hàn nói xong những điều này, mỉm cười hỏi:
- Ta chính là từ bắt đầu kiếm tiền một ngân tệ cho tới bây giờ. Làm ăn, rèn luyện ở bên trong thương trường, đối với sự trưởng thành của cá nhân có phải có một chút tác dụng hay không?
Lần này, Angelina bắt đầu trở nên trầm mặc. Mạnh Hàn dùng những điều thực tế mình đã trải qua nói cho Angelina biết, sau khi hắn đã trải qua những rèn luyện này, từ một người đàm phán bị Tinh Linh Tộc đạp ở dưới chân, biến thành một người có thể gặp mặt nữ vương Tinh Linh bất cứ lúc nào. công chúa Tinh Linh tộc thường xuyên ở tại lãnh địa của hầu tước đại nhân Mạnh Hàn. Loại biến hóa này rốt cuộc lúc tốt lúc kém, còn cần phải nói nhiều nữa sao?
Cho dù không liên quan đến Tinh Linh Tộc, cho dù chỉ riêng tiếp xúc với đế quốc Hắc Ám, đã có thể nói rõ tất cả. Lần đầu tiên Angelina căn bản cũng không có để Mạnh Hàn vào trong mắt, chỉ cảm thấy Mạnh Hàn là một người may mắn tình cờ chiếm được tơ lụa. Lần thứ hai chính là một người thông minh hiểu được cách lợi dụng hoàn cảnh để hạn chế đối thủ. Lần thứ ba, lại trở thành một chính trị gia có thể giao lưu với hắn bất cứ lúc nào về phương pháp trị quốc. Loại chuyển biến này thánh nữ Angelina đều đã tự mình trải qua. Không còn ví dụ nào có sức thuyết phục hơn thế nữa.
- Đa tạ đại nhân chỉ điểm!
Angelina nghĩ thông suốt tất cả, quay về phía Mạnh Hàn cúi sâu người vái chào một cái. Cái vái chào này khác hẳn với cái vái chào để giữ gìn sự tôn nghiêm của thần lúc trước. Mà đây là thành tâm thành ý sau khi nhận được một sự chỉ điểm hữu dụng nên nói cám ơn:
- Ta sẽ trực tiếp đề nghị với nghị trưởng các hạ, để bọn họ tiếp nhận sự tôi luyện này.
Mạnh Hàn không ngờ tới, chuyện mình thuận miệng nói ra, lại kheiens Angelina nghiêm túc như vậy. Chỉ có điều, hắn đương nhiên sẽ không giết phong cảnh tới mức tự mình phủ quyết mình. Hắn chỉ hờ hững gật đầu.
Sau khi nói xong câu này, Angelina đi tới cửa, mở cửa lớn phòng tiếp khách ra, vội vàng đi vài bước, đứng ở bên ngoài. Ngay vào thời điểm Mạnh Hàn không hiểu tại sao trong chớp mắt Angelina lại bỏ mình rời đi, Angelina đã xoay người đứng lại, làm một tư thế khiến Mạnh Hàn cũng không thể tin được.
- Hầu tước đại nhân Antonio tôn kính, ta đại biểu nghị trưởng các hạ, chính thức gửi tới ngài lời mời, mời ngài đến thủ đô đế quốc thăm một chuyến.