Thiên Hạ Vô Song

Chương 801: Thánh nữ kích động




Câu nói kế tiếp, Mạnh Hàn không cần nhiều lời, Angelina đã có thể đoán được.

Nhìn trên mặt Angelina thiếu chút nữa lại hiện ra vẻ phẫn nộ, Mạnh Hàn khẽ mỉm cười nói tiếp:

- Bình tĩnh! Angelina điện hạ. Lời nói thật và lời nói dối nàng đều i muốn nghe. Nếu như nàng cảm thấy không thể nào tiếp thu được, ta có thể cho nàng một ví dụ khác để cho nàng tỉnh táo một chút.

- Ngươi nói đi!

Trên mặt Angelina lại hiện ra nụ cười duyên mang theo sự tức giận. Nhưng phía sau nụ cười này đã hoàn toàn là lửa giận:

- Nếu như ngươi không thể cho ta một lời nói thoả mãn, ngươi tự biết hậu quả.

- Nếu như là Giáo hoàng bệ hạ đế quốc Quang Minh mời ngươi, ngươi có cảm thấy ý nghĩa trọng đại hay không? Người bên cạnh mình cũng không có mặt mũi lớn được mời?

Mạnh Hàn hỏi.

- Cái này không giống nhau. Đế quốc Quang Minh là kẻ địch!

Angelina trực tiếp lắc đầu, ra hiệu nàng không chấp nhận ví dụ như vậy.

- Giữa chúng ta, xem như là bằng hữu sao?

Mạnh Hàn cười hỏi ngược lại.

Angelina ngẩn ra. Trong lúc gặp gỡ, nàng vẫn đấu tâm đấu trí với Mạnh Hàn, nhưng không định nghĩa rõ ràng mới quan hệ giữa Mạnh Hàn và mình sau này. Kẻ địch sao? Khẳng định không phải. Như vậy cóp thể tới gần tâm sự như bằng hữu sao? Bằng hữu? Nghiêm khắc mà nói, cũng không tính là bằng hữu. Từ lúc vừa mới bắt đầu, Angelina tiếp xúc Mạnh Hàn cũng không phải là thái độ gặp gỡ bằng hữu, tất nhiên cũng không thể nói là bằng hữu. Vậy coi là cái gì?

- Giữa chúng ta nếu không phải là bằng hữu, như vậy, ta coi trọng người bên cạnh ta, có gì không đúng sao?

Mạnh Hàn qua dáng vẻ run sợ của Angelina đã có thể thấy được, nàng cũng không thể xác định được mối quan hệ với mình. Mạnh Hàn giang rộng hai tay ra, tỏ ra rất vô tội nói ra những lời này.

Nghe Mạnh Hàn nói những lời này giống như giải thích, nhưng Angelina chỉ cảm giác mình một bụng tà hỏa không có chỗ nào phát tiết. Hiện tại dường như chuyện nàng muốn nhất làm, chính là tìm vài thứ đập cho nát bét, may ra mới có thể làm cho mình cảm thấy dễ chịu một chút.

- Ban đầu ta có thể không nói cho nàng biết những điều này, đúng không?

Mạnh Hàn lại có phần không buông tha, tiếp tục châm chọc Angelina:

- Nhưng ta còn nể tình mấy lần gặp trước chúng ta tương đối vui vẻ, nói cho nàng biết những điều này. Xem như cho nàng đủ mặt mũi. Tuy nhiên ta luôn cảm thấy dường như nàng còn chưa hài lòng. Có phải ta nên chỉ dùng lời nói dối lừa nàng, ngươi mới cảm thấy hài lòng hay không?

- Ta rất vui vẻ!

Angelina gần như miễn cưỡng, cố ép ra một nét cười:

- Thoả mãn! Ta rất thỏa mãn!

- Thái độ như vậy là được rồi!

Qua ánh mắt Angelina hầu như muốn nuốt sống người ta, Mạnh Hàn lại chẳng biết xấu hổ gật đầu, lộ ra bộ dạng chỉ muốn tốt cho ngươi:

- Phải mở lòng ra, bằng không sẽ bị xem là thất lễ giống như những thành viên của đội danh dự. Đây không phải là chuyện mà thánh nữ như nàng nên làm.

- Vậy có phải ta nên cảm ơn ngươi nữa hay không?

Angelina cắn răng hỏi.

- Vậy cũng không cần.

Mạnh Hàn lắc đầu, đột nhiên hỏi:

- Vừa nãy, có phải cảm giác mình hàm dưỡng rất tốt, thực sự có một chút lòng dạ của nhân vật hay lhông? Đây là ta. Nếu đổi lại là những quý tộc không dễ tiếp xúc, có khả năng còn có chuyện càng lúng túng hơn. Đây xem như là chút kinh nghiệm nhỏ ta tích góp được trong quá trình làm ăn, đưa cho nàng, tin tưởng sẽ có chút trợ giúp đối với thủ đoạn ngoại giao của nàng sau này. Chí ít mặc kệ gặp tình huống nào, nàng vẫn có thể cười đối mặt, khiến người khác không thấy rõ ngươi hư thực thế nào.

Nói lý ra là trò chuyện, tuy rằng mọi người đều có thể nhìn thấy bóng dáng của Mạnh Hàn và Angelina, nhưng không nghe được nội dung cuộc nói chuyện của bọn họ. Chỉ nhìn thấy trên mặt hai người trước sau đều lộ ra nụ cười mỉm, giống như bạn bè lâu năm nói chuyện phiếm với nhau. Chắc hẳn hai người nói chuyện rất vui. Bất kỳ ai cũng không nghĩ tới, thời điểm Mạnh Hàn đối mặt với Angelina, lại một lần chiếm chủ động.

- Vậy thì cảm ơn hầu tước đại nhân chỉ điểm!

Thời điểm nói ra câu nói này, Angelina đã thả kết giới cách âm. Mọi người cũng nghe được câu này. Sau khi ung dung làm xong điều này, bỗng nhiên chớp mắt một cái, Angelina xoay người đối mặt với các thành viên đội danh dự nói:

- Hầu tước đại nhân vừa nói, các thị vệ của hắn muốn cùng mọi người tranh tài một chút. Nếu như các ngươi có thể thắng được thị vệ của hầu tước đại nhân, khiến hầu tước đại nhân nhìn thấy hài lòng, coi như là lập công chuộc tội. Một vài sai phạm trước đó sẽ được bỏ qua.

Quả nhiên độc nhất là lòng dạ đàn bà. Mạnh Hàn từng nói câu này lúc nào? Mạnh Hàn hầu như muốn dùng động tác kéo nàng. May mà đúng lúc hắn nghĩ đến, không có người nào dám có hành động khác thường đối với thánh nữ điện hạ. Hắn chỉ đành nhỏ giọng hỏi:

- Nàng có ý gì?

- Tăng thêm hứng thú cho ngươi thôi!

Angelina nở nụ cười kiều diễm nói:

- Quý tộc không phải đều thích đấu sao? Nói vậy ngươi cũng thích đi! Ta để người trẻ tuổi trong đế quốc và những thị vệ quan trọng bên cạnh ngươi tranh tài, cho ngươi thêm một chút cao hứng, cũng coi như là chủ nhà ta có chút tâm ý đi!

- Đao kiếm không có mắt, thương tổn thì làm sao bây giờ?

Angelina nói lớn tiếng, Mạnh Hàn cũng lớn tiếng:

- Điều này chắc hẳn sẽ ảnh hưởng đến quan hệ hai bên giữa nàng và ta. Ta thấy hay là trận tranh tài này thôi đi!

Thật vất vả mới có thể thoáng hòa nhau một ván, Angelina làm sao có khả năng dễ dàng từ bỏ được. Nàng cười lớn tiếng đáp lại:

- Yên tâm đi, người của ta đều là cao thủ, ra tay rất có chừng mực, sẽ không tổn thương tới các thân vệ của ngươi.

Nói xong, nàng hữu ý vô ý nhìn những thành viên của đội danh dự. Nói là các thành viên của đội danh dự, kỳ thực đều là một ít con cháu của người có công lao. Ở quốc gia tôn giáo không ngừng chiến tranh này, thực lực gần như quyết định tất cả. Tất cả những con cháu gia đình có công lao lớn đều là cao thủ. Về điểm này Angelina thật ra không có nói dối. Hơn nữa, nàng nói rõ ràng như vậy, những thành viên của đội danh dự làm sao có khả năng không hiểu được. Đây là cơ hội mà thánh nữ điện hạ an bài cho bọn họ, từ trên người của người bên cạnh hầu tước đại nhân Antonio tìm về một chút mặt mũi, cũng không bị Mạnh Hàn giáo huấn nữa.

Nghĩ tới đây, những thành viên đội danh dự đều xoa hai tay, hận không thể lập tức lên sân khấu. Gấp gáp nhất chính là gia hỏa phải đi về lĩnh phạt. Nghe nói có thể chuyện cũ sẽ bỏ qua, hắn thiếu chút nữa thì muốn nhảy ra. Chỉ có điều xem biểu hiện của thánh nữ điện hạ và Mạnh Hàn, liền biết thánh nữ điện hạ rất xem trọng đối với bọn họ. Đây là một cơ hội tốt có thể làm cho Mạnh Hàn xấu mặt. Vừa bị Mạnh Hàn giáo huấn một trận, hiện tại dù thế nào cũng phải tìm về chút mặt mũi.

- Thật sự muốn đánh sao?

Mạnh Hàn lại nhỏ giọng, hỏi một câu.

- Thế nào, sợ sao?

Angelina liếc xéo về phía Mạnh Hàn một chút, lông mày rướn lên mang theo một ý xuân, cười duyên nói:

- Nếu sợ thì thôi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.