"Ta chịu xử phạt, là bởi vì ở trước mặt rất nhiều trưởng lão tiềm lực của ta không bằng Thiên Vu cốc, nhưng mà nếu tiềm lực của ta mạnh hơn thì sao?" Lý Phong nhẹ giọng nói.
"Mạnh hơn? Tiểu tử, muốn làm cho phủ Thần Văn vì ngươi mà trực tiếp lựa chọn đối kháng với Thiên Vu cốc, vậy cũng không đễ dàng” Huyền Long kinh ngạc nói.
Ông ta đoán có thể Lý Phong lại tiến bộ một chút trong lĩnh ngộ đồ văn trên bia Thiên Phú, nhưng mà chỉ một chút thì cũng hoàn toàn vô dụng.
Trong mắt Lý Phong lóe lên tia sáng kỷ dị, hắn không đáp lại Huyền Long, mà nhìn về phía Đại trưởng lão, nói: "Hồi bẩm Đại trưởng lão, trừng phạt này ta nhận, nhưng mà ta chỉ có một yêu cầu, chính là để ta kiểm tra bia Thiên Phú lần cuối!"
Hắn vừa dứt lời, lại gây nên một trận xôn xao.
"Lý Phong đề nghị muốn kiểm tra bia Thiên Phú?"
"Lần trước Vương Tuấn sư huynh đối phó Lý Phong, Lý Phong đã kiểm tra bia Thiên Phú, thắp sáng lên khu vực màu đỏ, một bước trở thành đệ tử được coi trọng nhất trong phủ"
"Chẳng lẽ hẳn còn trông cậy thông qua bia Thiên Phú để xoay chuyển thế cục sao?"
Tất cả mọi người đều nhìn.
Lần trước, Lý Phong và đệ tử nòng cốt Vương Tuấn đối đầu nhau, Lý Phong thắp sáng khu vực màu đỏ bia Thiên Phú, trực tiếp nâng thiên phú Thần Văn sư của mình từ màu lam sơ cấp nhảy lên hai cấp, trực tăng lên tới màu đỏ sơ cấp.
Sau đó, mọi trừng phạt trên người hắn đều biến mất, trở thành đệ tử được phủ Thần Văn coi trọng nhất, cho dù là Vương Tuấn, cũng phải mang em trai mình lên nhận lỗi, trả một ít bồi thường.
Mà hiện tại, đối mặt với áp bách của cường giả cấp bậc Tam Hồn cánh, hẳn lại lựa chọn kiểm tra bia Thiên Phú.
"Trừ phi thiên phú của Lý Phong có thể tăng lên tới màu vàng, như vậy mới có thể khiến cho phủ Thần Văn không để ý đến thái độ của Nhị cốc chủ Kim Lộ này”
"Quá khó, đồ án bia Thiên Phú không phải dễ lĩnh ngộ như vậy, trong lịch sử của phủ Thần Văn chúng ta, thật ra cũng có rất nhiều người lĩnh ngộ được gì đó trên đó, nhưng mà lúc ban đầu lĩnh ngộ được, rất có thể là dựa vào vận may, muốn tiếp tục lĩnh ngộ, khó khăn quá lớn”
"Cách lần Lý Phong thắp sáng khu vực màu đỏ bia Thiên Phú mới qua một tháng thôi, hắn có thể tiến bộ bao nhiêu?"
Đại trưởng lão nhìn Lý Phong, trầm mặc một chút, nói: 'Được”
Ông ta đồng ý yêu cầu của Lý Phong.
“Ta ơn Đại trưởng lão Lý Phong cung kính thi lễ, sau đó dưới ánh mắt của mọi người, từng bước đi về phía bia Thiên Phú.
Trong đội ngũ Huyền Đạo môn, Trạm Lô chắp hai tay sau lưng, ánh mắt nhìn về phía Lý Phong.
“Trạm Lô, lúc trước Huyền Đạo môn chúng ta từng mời Lý Phong này phải không?"
Bên cạnh ông ta, một vị lão giả già nua đột nhiên hồi.
"Ừm"
Trạm Lô gật gật đầu, nói: "Nhưng mà muội muội của Lý Phong trúng độc, mà Đường Trung Nguyên của phủ Thần Văn lấy ra linh dược chữa thương thất phẩm định cấp giúp muội muội Lý Phong giải độc, cho nên Lý Phong gia nhập vào phủ Thần Văn."
Ông ta biết rõ, Lý Phong tìm mình sớm hơn Đường Trung Nguyên, mà thật ra trên người ông ta có linh dược chữa thương thất phẩm đỉnh cấp, chẳng qua không lựa chọn lấy ra, nếu ông ta nguyện ý lấy ra, hiện tại Lý Phong nhất định là đệ tử Huyền Đạo môn, không có một chút quan hệ với phủ Thần Văn.
"Lý Phong này là một thiên tài, đáng tiếc trêu chọc đến Kim Lộ kia” Lão giả nhịn không được cảm thần.
Không nói đến thiên phú Thần Văn sư của Lý Phong, thiên phú tu luyện cũng cực kỳ cường đại, đệ tử như vậy ở trong Huyền Đạo môn bọn họ cũng sẽ nhận được bồi dưỡng rất tốt.
"Thiên tài không trưởng thành thì không gọi là thiên tài” Trạm Lô lạnh nhạt nói
"Ta lại thấy tiểu tử này dường như có chút không tầm thường.”
Lão giả bỗng nhiên cười nói: "Đối mặt với áp bách của cường giả cấp bậc Tam Hồn cảnh, thế mà không kiêu ngạo không siểm nịnh, ta không nhìn thấy được bất kỳ sự sợ hãi nào trong mắt hắn, thanh niên tên Lý Phong này nếu không ngã xuống, tương lai rất có thế sẽ là một nhân vật.”
Nghe được lời của lão giả, Trạm Lô cũng sửng sốt, ánh mắt của lão giả nổi danh là sắc bén, rất nhiều thiên tài mà ông ta nhận xét đều trưởng thành.
Trong lúc hai người nói chuyện, Lý Phong đã đi tới phía dưới bia Thiên Phú.
"Lần thứ ba tới nơi này." Lý Phong ngẩng đầu nhìn về phía tấm bia đá khổng lồ cao tới bảy mươi mét này.
Toàn bộ tấm bia đá được phân rõ thành bảy khu vực, màu trắng, màu đen, màu lam, màu xanh, màu đỏ, màu vàng, màu tím, bảy khu vực, quyết định thân phận địa vị của mỗi một vị đệ tử trong phủ Thần Văn!
Ánh mắt của hắn nhìn về phía đồ văn thật lớn trên tấm bia đá kia, toàn bộ đồ văn không có bất kỳ quy luật gì, giống như là có người khắc lung tung lên, nhưng mà toàn bộ đồ văn lại hình thành một loại mỹ cảm kỳ diệu, ẩn chứa ý vị kỳ dị.
"Lần này, hãy hoàn toàn bùng nổ đi!"
Ánh mắt Lý Phong lộ ra một tia sáng vô cùng khiếp người.
Hắn vươn tay phải ra, rốt cuộc chạm đến tấm bia đá khổng lồ.
Vào lúc Lý Phong tiếp xúc đến bia Thiên Phú, toàn bộ tấm bia đá bắt đầu phát ra một lưng dao động, nhanh chóng bao phủ lấy hắn, sau đó lưỡng dao động này nháy mắt tiến vào bên trong Lý Phong, quét qua mọi bộ phận trong cơ thể hắn.
Theo sự rà quét, Lý Phong cảm thấy như mình tiến vào một mảnh không gian kỳ dị, bên trong không gian không có gì cả, nhưng mà có một bức đồ án vô cùng to lớn, chính là đõ án trên bia Thiên Phú!