Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 321: Không bỏ qua




“Ta chính là người tới giết người của Thiên Vu cốc các ngươi” Thanh niên xa lạ lạnh lùng nới.
Sau đó, người này vung tay phải lên, một ngọn lửa xuất hiện, hoàn toàn thiêu đốt thanh niên Thiên Vu cốc này thành tro tàn.
“Ngao””
Một con rắn nhỏ có bốn chân xuất hiện trên vai thanh niên thần bí này, lúc này trong miệng nó đang nhai một con cổ trùng. Con rắn nhỏ nhai vài cái, sau đó nuốt cổ trùng vào bụng, hài lòng vỗ vỗ bụng mình.
“Lý Phong, đây là người Thiên Vu cốc thứ hai bị ngươi đánh chết rồi, còn lại tám người nữa” Huyền Long cười nói
Lý Phong nhìn về phía xa: “Kim Liệt Võ hành sự cẩn thận, ta không có nhiều cơ hội ra tay cho lắm.”
Hắn nắm chặt tay phải, sau đó la bàn Truy tung lập tức xuất hiện.
Trên la bàn là những thân ảnh đang phân tán.
...
Tại một khu vực ở vực thầm Ma Vực, Kim Liệt Võ đang tra xét bốn phía.
“Tất cả cẩn thận một chút, lúc trước chúng ta đã có một người đột nhiên tử vong, chắc chắn là người trong vực thắm Ma Vực ra tay” Kim Liệt Võ trăm giọng nói
“Đúng vậy” Những người xung quanh đều gật đầu.
Bọn họ đang không ngừng tra xét.
“Hả?”
Hai mắt Kim Liệt Võ bống sáng lên, anh ta phát hiện ra một ít tinh thạch Ma Vực ở trong lĩnh vực của mình.
Vút!
Thân ảnh anh ta khẽ động, nhanh chóng lao về một phía.
Chờ sau khi đến được khu vực của tinh thạch Ma Vực, Kim Liệt Võ lại kinh hỉ nhìn về một chỗ.
“Khoảng cách của nhóm người Kim Liệt Võ đang không ngừng tăng lên” Lý Phong ở một khu vực khác, hai mắt cũng sáng lên.
Lúc này những vị trí trên la bàn truy tung trong tay hắn hiện ra vô cùng rõ rằng,
Tám điểm sáng tượng trưng cho tám người Thiên Vu cốc đang không ngừng tách nhau ra, hơn nữa khoảng cách còn vượt xa khỏi lĩnh vực của Đan Nguyên cảnh.
Lý Phong muốn một lưới bắt hết, không muốn buông tha bất cứ người nào. Nếu như khoảng cách của những người này găn nhau, hẳn giết một người thì sẽ dễ dàng bị người khác phát hiện, như thế sẽ khiến cho bọn họ cảnh giác, thậm chí còn chạy thoát.
“Nơi này có rất nhiều tỉnh thạch Ma Vực năm rải rác, mặc dù mỗi nơi chỉ có vài viên, nhưng chỉ cần tìm được tỉnh thạch Ma Vực thì những người của Thiên Vu cốc sẽ tự nhiên cảm thấy hưng phấn, đồng thời chủ động đi tìm, kéo dài phạm vi tìm kiếm” Huyền Long cười nói.
Lý Phong nghe vậy thì tầm mặc một chút, sau đó khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười: "Bây giờ đúng là một cơ hội tốt để ra tay!”
Rầm!
Dao động trên người hắn lập tức bùng phát, dao động này cường đại vô cùng.
“Đi thôi!”
Thân ảnh khẽ động, Lý Phong nhanh chóng đi tới một chỗ.
Ở nơi này có một thanh niên đang vô cùng vui vẻ. Người này nắm ba viên tỉnh thạch Ma Vực trong tay, bỗng nhiên nhìn về phía xa, sắc mặt khẽ biến.
Có một thân ảnh đang từ xa bay tới.
Vài giây sau, dao động khí thế trên người thanh niên này lập tức biến mất, thi thể rơi xuống đất
“Lại thêm một người nữa!"
Khóe miệng của thanh niên thần bí kia lộ ra một nụ cười lạnh.
Ánh mắt hẳn tiếp tục nhìn về một chỗ, sau đó lại nhanh chóng bay đi.
...
“Ta là người của Thiên Vu cốc!"
...
“Ngươi dám giết ta?”
...
“Thiên Vu cốc chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!"
...
Một lúc sau, từng người của Thiên Vu cốc bị Lý Phong đánh chết, nháy mắt hắn đã giết liền ba người.
Lúc này Thiên Vu cốc còn lại năm người, Kim Võ là một trong số năm người đó, tất cả đều là cường. giả trình tự Đan Nguyên cảnh.
...
“Ha ha, có được nhiều tỉnh thạch Ma Vực thế này, những khó khăn ở trong các cảnh giới nhỏ của Đan Nguyên cảnh sẽ giảm bớt rất nhiều. Ta có thế đạt tới 'Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, thậm chí còn có hi vọng đột phá đến Thất Phách cảnh!”
Lúc này, một thanh niên mặc bộ khải giáp màu đen, lưng đeo chiến đao sung sướng nói
Người này là Hồ Lỗi, là thiên tài Đan Nguyên cảnh của Thiên Vu cốc. Mặc dù danh tiếng của anh ta không cường đại như Kim Liệt Võ, nhưng bây giờ mới chỉ 22 tuổi. Có thể đột phá đến Đan Nguyên cảnh ở độ tuổi này chắc chắn là một vị thiên tài cường đại.
Vút!
Đúng lúc này, một lưỡng thương mang bay tới, tốc độ nhanh đến kinh người, chỉ trong giây lát đã bay tới nơi này.
“Kẻ nào?"
Nhìn thấy công kích này, Hồ Lỗi tức giận hét lên. Anh ta vung chiến đao trong tay lên, muốn ngăn cản đòn tấn công này.
Nhưng ngay sau khi tiếp xúc với thương mang, Hồ Lỗi lập tức biến sắc.
Anh ta chỉ cảm thấy có một lực lượng khiến cho người ta sợ hãi điên cuồng vọt tới, đánh thẳng vào trong cơ thể anh ta. Dưới ảnh hưởng của sức mạnh này, thân thế anh ta hoàn toàn không có chút năng lực ngăn cản nào.
“Răng rắc!”
Một âm thanh vỡ nát vang lên, bàn tay đang nắm lấy chiến đao của Hồ Lỗi lập tức gãy nát, thậm chí đến cả lục phủ ngũ tạng của anh ta cũng vỡ ra rất nhiều.
Hồ Lỗi kêu thảm một tiếng, không nhịn được mà phun ra một ngụm máu, cả người bay ngược về phía sau.
“Sao có thể như thế được?”
Lúc này, gương mặt Hồ Lỗi tràn đây vẻ sợ hãi.
Anh ta nhìn về phía thanh niên vô cùng xa lạ trước mặt, không ngờ ở đây lại xuất hiện một cường giả có thực lực khủng khiếp như thế này!
“Đan Nguyên cảnh hậu kỳ! Lực công kích này tuyệt đối đạt tới Đan Nguyên cảnh hậu kỳ!" Hồ Lỗi kinh hãi.
Cường giả trình độ này, cho dù là Thiên Vu cốc bọn họ cũng chỉ có hai người chân chính đạt tới.
“Ta là Hồ Lỗi của Thiên Vụ cốc...” Anh ta còn muốn nói thêm gì nữa.
Nhưng người thanh niên xa lạ kia lại căn bản không thèm để ý tới, gương mặt vô cùng lạnh nhạt, lại một lần nữa đánh úp lại.
“Chết tiệt!”
Hồ Lỗi thấy thế thì sắc mặt vô cùng khó coi.
Hắn không có bất cứ do dự nào, xoay người chuẩn bị chạy trốn.
"Trên người anh ta có một con cổ trùng giống như là thiêu thân bay ra ngoài.
"“A ô!"
Chỉ có điều, cổ trùng này vừa xuất hiện thì một con thú nhỏ bốn chân cũng xuất hiện, nhanh chóng cắn lấy cổ trùng.
Cổ trùng lập tức phát ra tiếng kêu gào vô cùng thảm thiết, thân thể nhanh chóng bị thú nhỏ bốn chân cắn một nửa.
Sau đó, cổ trùng muốn thoát đi, nhưng căn bản không có cách nào trốn thoát, nhanh chóng bị con thú nhỏ kia ăn sạch!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.