Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 375: Chẳng có chút thu hoạch nào cả




“Thời gian đã trôi qua hơn hai ngày rồi, lúc trước ngươi hoàn toàn không có chút phản ứng nào.”
“Hơn hai ngày rồi?” Lý Phong nghe vậy thì ngẩn. ra, hẳn hoàn toàn chẳng có chút cảm giác nào cả.
Lúc trước hẳn không cảm giác được thời gian trôi đi, chỉ chăm chú nhìn những chiêu thức kiếm đạo thi triển trước mắt. Sau khi những chiêu thức này thi triển xong thì giọng nói của Hàn Thần Lộ vang lên. Tiếp theo đó là hắn tỉnh dậy.
“Đúng rồi, ngươi ở trong ngọc bích lĩnh ngộ được cái gì rồi?" Huyền Long tò mò hỏi.
Lý Phong thu liễm tâm thần, nói ngắn gọn: “Một bộ kiếm pháp.”
“Kiếm pháp?” Huyền Long gật đầu, nói: “Có thể lưu lại được truyền thừa trong ngọc bích, thực lực của người nọ chắc chắn rất bất phàm, kiếm pháp đó chắc chẩn cũng có cấp bậc vô cùng cường đại”
“Đâu chỉ là cường đại.”
Lý Phong không nhịn được mà cảm thán.
Hắn ở trong phủ Thần Văn cũng học tập được một ít công pháp, nhưng công pháp cao nhất mà hắn tiếp xúc đến cũng còn thua kém kiếm pháp này rất xa”
“Lục Thần kiếm pháp? Đến cả thần cũng có thể giết chết sao?”
Hắn suy nghĩ một chút, đột nhiên hỏi: "Huyền Long, bao lâu nữa thì vực thẳm Ma Vực sẽ đóng cửa?" “Còn mười phút nữa” Huyền Long nói thẳng.
“Chỉ còn mười phút nữa thôi sao?” Lý Phong sửng sốt.
“Ừm, vừa rồi ta đang suy nghĩ, nếu như chờ mười giây cuối cùng mà ngươi vẫn còn không tỉnh lại thì ta sẽ lên tiếng nhắc nhở ngươi” Huyền Long nói.
Lý Phong im lặng, sau đó cũng không tới những nơi khác nữa mà trực tiếp huy động trường kiếm trong tay, thi triển thử những chiêu thức hẳn mới nhìn thấy rong ngọc bích.
“Nếu đã vậy thì ta sẽ ở lại đây luôn, đợi tới lúc vực thẩm Ma Vực đóng cửa”
'Vừa mới lĩnh ngộ được bộ kiếm pháp cường đại này, trong đầu hân có rất nhiều suy nghĩ.
Hiện giờ chính là thời gian tìm hiểu tốt nhất.
Hắn nhìn về phía cách đó không xa, nhóm người Lý Mộng Tuyết, Tiêu Tử Hân vẫn còn đang lĩnh ngộ.
Hắn tính toán lại thu hoạch một năm qua của mình, khóe miệng khẽ lộ ra ý cười.
Chỉ trong một năm ngắn ngủi, cảnh giới của hẳn từ Tiên Thiên cảnh trực tiếp tăng lên thành Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, trên người còn có đến tận chín bông hoa Thiên Hồn!
Chờ sau khi rời khỏi nơi này, hẳn có thể nuốt hoa Thiên Hồn, trực tiếp đột phá đến Thất Phách cảnh!
Cảnh giới lúc trước hân cảm thấy xa vời vợi, bây giờ lại gần trong gang tấc!
Mười phút... Chín phút... Bảy phút... Ba phút...
Thời gian không ngừng trôi đi, chờ tới một phút cuối cùng, bỗng nhiên có một dao động kỳ dị bao trùm lên mọi người
Lúc này, tất cả các thiên tài ở trong vực thẳm Ma Vực đều ngừng lại, không tiếp tục tìm kiếm cơ duyên nữa.
“Vực thẳm Ma Vực muốn đóng cửa rồi, đây là dao động trước khi đóng cửa”
“Chết tiệt, một năm này ta căn bản chẳng có chút thu hoạch nào cả”
“Ha ha, sau khi ta tới đây thì đã thành công đột phá đến Đan Nguyên cảnh, nếu như tu luyện ở bên ngoài thì ít nhất cũng phải mất năm năm nữa”
Có người vẻ mặt âm trầm, cũng có người trong lòng vui sướng.
Nhưng mà, mặc kệ là như thế nào, hành trình vực thẳm Ma Vực lần này đã kết thúc.
“Lý Phong, cảm ơn ngươi”
Lúc này, ở trước tảng ngọc bích thật lớn, nhóm người Lý Mộng Tuyết cũng đã tỉnh lại. Bọn họ nhìn về phía Lý Phong, cảm kích nói.
Nhìn ánh mắt chứa đầy vui sướng của các cô thì rõ ràng đã có được thu hoạch lớn trong ngọc bích.
Lý Phong cười cười, tủy tiện nói hai câu, ánh mắt nhìn về phiến thế giới này.
Ong...
Ngay lúc hẳn đang nhìn phiến thế giới này, chỗ trái tim hắn, pho tượng mà hẳn có được ở trong thế giới vực thẳm Ma Vực bỗng hơi dao động.
Mười giây... Tám giây... Năm giây... Một giây.
Vút! Vút! Vút!
Cuối cùng thời gian cũng đã đến, tất cả mọi thiên tài trong vực thẳm Ma Vực bị dịch chuyển ra ngoài.
...
Phủ Thần Văn, quảng trường bia Thiên Phú
Lúc này, trên quảng trường có không ít người. Mà ở trên hư không, phủ chủ Huyền Mạc và nhóm trưởng lão của phủ Thần Văn đều ở đó. Không chỉ có đệ tử và trưởng lão của phú Thần Văn mà còn có người của ba thế lực khác nữa.
Học viện Thiên Vũ! Huyền Đạo môn! Kiếm tông!
Ba thế lực lớn lúc này không chỉ có trưởng lão ở đây, mà còn có cả cường giả Tam Hồn cảnh tới.
“Một năm trôi qua, không biết đám nhóc con đó thế nào rồi?”
Trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ chờ mong, cũng không ít sự lo lắng.
Thế giới vực thẳm Ma Vực không chỉ đại diện cho cơ duyên lớn, mà cũng đại diện cho nguy hiểm lớn.
Mỗi lần tiến vào thì đều có một lượng lớn thiên tài tử vong trong đó.
Phủ chủ.
Lúc này, rất nhiều trưởng lão của phủ Thần Văn đều nhìn về phía Huyền Mạc, nhịn không được muốn nói cái gì.
Huyền Mạc dường như biết được điều người bọn họ muốn nói, ông ta nhìn về một phía trong hư không, hít sâu một hơi: "Lý Phong là người có vận khí lớn, không dễ dàng chết như vậy đâu.”
Mặc dù nói như vậy, nhưng nhìn ánh mắt của ông ta thì rõ ràng không quá bình tĩnh.
Một năm trước, Lý Phong thấp sáng khu vực màu tím trên bia Thiên Phú, làm chấn động mọi người, khiến ông ta đang bế quan cũng bị đánh thức.
Loại thiên phú này, từ trước đến nay phủ Thần Văn chưa từng có ai đạt được, khả năng chỉ có người thành lập ra phủ Thần Văn là đạt tới.
Tương lai Lý Phong rất có thể sẽ đưa phủ Thần Văn lên một tầm cao mới!
Nhưng mà Lý Phong lại đánh chết con trai của nhị cốc chủ Thiên Vu cốc, bị Thiên Vu cốc treo giải thưởng. Ai có thể giết chết Lý Phong thì có thể trực tiếp có được năm ngàn vạn điểm cống hiến.
Thế nên, không chỉ Thiên Vu cốc, mà những thế lực khác nói không chừng cũng rất hứng thú với chuyện đánh chết Lý Phong.
Có thể nói, Lý Phong ở trong vực thẳm Ma Vực có rất nhiều kẻ địch tiềm tàng!
Trong lúc bọn họ căng thẳng nhìn thì những đệ tử của phủ Thần Văn cũng đang nóng lòng chờ đợi.
“Một năm trôi qua rồi, không biết nhóm người Lý Phong sư huynh, Tần Chỉ Lan sư tỷ, Vương Tuấn sư huynh thế nào rồi?"
“Trong vực thắm Ma Vực có cơ duyên rất lớn, thậm chí còn có thể hỗ trợ nhanh chóng đột phá, tốc độ đột phá nhanh hơn bên ngoài rất nhiều”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.