Ơn cứu mạng này ông ta vẫn luôn ghi nhớ, chẳng qua là sau đó không gặp lại được hắn, nên đành phải đè nén trong lòng.
Lý Phong nghe thế thì cười: “Chuyện lúc trước chỉ là tiện tay mà thôi, bây giờ ta còn phải vào trong dãy núi Vân Vụ có việc”
Du Mục nghe Lý Phong nói thế thì vội vàng nói “Vậy ngươi rời khỏi dấy núi Vân Vụ nhất định phải tới nhà ta một chuyến, nhà của ta ngay dưới chân núi.”
Ông ta nhìn Lý Phong, trong mắt mang theo đầy vẻ mong đợi.
Nếu không nhờ có Lý Phong thì lúc trước ông ta. đã chết ở trong dãy núi Vân Vụ rồi. Nếu vậy thì không biết vận mệnh của cô con gái nhỏ của ông ta sẽ như thế nào, Du Mục thực sự không dám tưởng tượng.
Thế nên, Du Mục vô cùng cảm kích Lý Phong.
Lý Phong nhìn dáng vẻ nghiêm túc đó của Du Mục thì gật đầu, mim cười: "Được.”
Nghe thấy Lý Phong đồng ý, Du Mục vô cùng vui vẻ.
“Được rồi, vậy ta vào trong dãy núi Vân Vụ trước đã.” Lý Phong chào một tiếng, sau đó lập tức tiến vào trong núi
Du Mục nhìn về phía Lý Phong biến mất, âm thầm cảm thán.
Thanh niên mà lúc trước ông ta gặp, không ngời chỉ sau một thời gian ngắn đã đạt tới trình độ như thế này.
“Đồ vật kia đối với ta mà nói chẳng có tác dụng gì, ta không đột phá được đến Tiên Thiên cảnh, qua vài chục năm nữa sẽ chết, đưa cho Lý Phong là tốt nhất.”
Du Mục nghĩ thầm.
“Cha” Bỗng nhiên, cô bé nằm lấy tay ông ta
“Sao thế Thanh Thanh?” Du Mục nhìn con gái mình, cười nói.
“Con đói bụng.” Cô bé nói.
Du Mục nghe vậy thì bật cười: “Được rồi, vẽ nhà cha nấu món ngon cho con ăn.”
Ông ta nắm tay con gái mình, nhanh chóng đi về nhà.
...
Ong...
Lý Phong tản ra linh hồn, xung quanh là một khu vực trống trải, không có người nào.
Lúc trước trong dãy núi Vân Vụ đã có người bị sinh mệnh Ma loại ăn mòn, giết rất nhiều người, thế nên tất cả mọi người đang tìm kiếm cơ duyên trong này đều đã đi ra ngoài.
Lúc này, cả dấy núi chỉ có một mình Lý Phong.
Hắn phóng thích lĩnh vực cường đại, nhanh chóng bao trùm toàn bộ dãy núi Vân Vụ, linh hồn thẩm thấu tới các nơi, tra xét tình hình nơi này.
Nhưng Lý Phong lại chẳng phát hiện ra bất cứ bất thường nào cả.
“Tra xét linh hồn vô dụng thôi, lúc trước ta cũng đã tra xét thời gian dài, nhưng không có chút tác dụng nào.” Huyền Long ở trong löng giam linh lực lắc đầu nói.
||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới) |||||
Lúc trước ông ta cũng nghĩ là nơi này có bảo vật, thế nên tra xét vô cùng tỉ mỉ, nhưng vẫn không phát hiện ra được gì.
Hơn nữa, tàn hồn của ông ta vẫn lưu lại dãy núi Vân Vụ này, thế nên cũng càng hiểu biết về dãy núi Vân Vụ hơn, nhưng vẫn không tìm được gì cả.
Lý Phong không nói gì, hẳn tra xét thêm một chút, sau đó phóng ra linh hồn của mình.
“Nơi này đúng là có tác dụng đối với linh hồn.” Lý Phong yên lặng cảm nhận một chút.
“Linh hồn là bản chất của sinh mệnh, linh hồn cường đại thì thân thể cũng sẽ càng cường đại, thậm chí còn có tuổi thọ dài hơn.”
Huyền Long cảm thán: “Mà nơi này hoàn toàn là một bảo địa linh hồn. Ví dụ như Chu Vũ của vương phủ quận Viêm Võ, linh hồn cậu ta bị thương tốn nặng ri, nhưng nếu tiến vào nơi này thời gian đủ lâu thì linh hồn có thể chậm rãi phục hồi.”
Linh hồn của Chu Vũ bị thương nặng, theo thời gian lại càng ngày càng nghiêm trọng hơn, căn bản không có cách nào ngăn cán, đến cả vương phủ quận Viêm Võ cũng không có biện pháp nào, có thể thấy được chỗ tốt của nơi này.
“Nhưng nơi này lại rất khó phát hiện, trừ khi là Thất Phách cảnh có linh hồn cường đại hoặc Tam Hồn cảnh tới đây thì mới có thể phát hiện ra tình hình nơi này.”
Những thế lực xung quanh quận Thanh Vô cường đại nhất cũng chỉ là thế lực Thất Phách cảnh, hơn nữa chủ yếu là Thất Phách cảnh ngưng tụ được một phách hoặc hai phách.
Mà ở dãy núi Vân Vụ, cho dù là cường giả Thất Phách cảnh đỉnh cấp mà linh hồn yếu thì cũng không phát hiện ra được chỗ tốt của nơi này.
Hiện giờ Lý Phong ngưng tụ được năm phách, lại có suối Linh hồn, lĩnh hồn của hẳn vượt xa người bình thường. Hơn nữa, bởi vì hẳn biết tình huống đặc biệt của nơi này nên mới miễn cưỡng cảm ứng được một tia dị thường, còn nếu như chỉ coi nơi này là một khu vực bình thường thì hẳn cũng chẳng thể nào phát hiện ra được.
Thế nên sau bao nhiêu thời gian như vậy, cũng chỉ có một mình Huyền Long phát hiện ra sự kỳ dị ở nơi này.
Nếu không thì dãy núi Vân Vụ đã sớm bị những thế lực khác chiếm cứ, thậm chí còn trở thành mục tiêu khiến cho đông đảo thế lực trình tự Tam Hồn cảnh tranh đoạt.
Lý Phong không nói gì, tiếp tục tra xét.
Thời gian cứ thế trôi qua, chẳng mấy chốc đã qua một tiếng.
Trong vòng một tiếng này, Lý Phong vẫn luôn luôn tra xét, nhưng vẫn không cảm thấy có gì đặc biệt.
“Điểm sáng thần bí cũng không có dao động.”
Lý Phong khẽ nhíu mày.
Huyền Long đã nói ông ta tra xét rất lâu mà không có thu hoạch gì, thực lực của ông ta lúc đó còn đạt tới Tam Hồn cảnh trung kỳ. Hiện giờ cho dù linh hồn của Lý Phong có mạnh thì cũng không thể mạnh bãng Huyền Long được.
Nhưng hắn vẫn tới nơi này tra xét, lại còn tin chắc mình sẽ phát hiện ra gì đó, bởi vì hắn có điểm sáng thần bí!
Điểm sáng thần bí này gặp phải cơ duyên thì đều xuất hiện dao động. Nhưng Lý Phong đã đi lâu như thế mà điểm sáng vẫn không có chút phản ứng nào.
Điều này chứng tỏ xác suất trong dãy núi Vân Vụ có bảo vật là rất thấp.