Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 449: Lộ ra vẻ tò mò




Từ rất lâu trước kia thì ông ta đã có hứng thú với nơi này rồi, cuối cùng cũng tới lúc tiết lộ bí mật.
“Đừng nóng vội, để ta xem một chút." Lý Phong cười cười, nhanh chóng tản ra một tia linh hồn, bắt đầu tra xét.
“Đây là..."
Linh hồn của hắn tiến vào bên trong mà không gặp phải bất cứ trở ngại nào, trong mắt Lý Phong lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.
Không gian bên trong tiểu tháp mà lúc trước hắn cảm nhận được, lúc này đã biến thành màu đen. Nơi này giống như một con sông, hoàn toàn lấp đầy không gian, giống như một thế giới màu đen.
Đây không phải chuyện quan trọng nhất, mấu chốt là Lý Phong cảm nhận được những luồng dao động vô cùng mãnh liệt.
Đây là dao động hồn phách!
Con người có bảy phách tam hồn. Sách cổ đã ghi chép lại, bảy phách của con người bao gồm: Thi Cẩu, Phục Thỉ, Tước Âm, Thôn Tặc, Phi Độc, Trừ Uế, Xú Phế. Ba hồn bao gồm: Thai Quang, Sảng Linh, U Tỉnh.
Lúc này, không gian này có mười tầng, Lý Phong cảm nhận được năm tầng trước có dao động của năm phách!
Dao động càng về sau càng vô cùng huyền ảo, nhưng Lý Phong lại có thể dễ dàng phán đoán ra được.
“Mười không gian này chia thành bảy phách ba hồn của con người sao?” Lý Phong khiếp sợ.
Tòa tiểu tháp này giống như cơ thể người, có linh hồn chân chính, nhưng linh hồn lại hoàn toàn tách ra.
Lý Phong cố nén khiếp sợ, thử cảm ứng không gian thứ sáu. Bên trong không gian là một nguồn sáng màu đen đang dao động, linh hồn của Lý Phong dưới dao động này cảm thấy nhỏ bé vô cùng, giống như một con thuyên nhỏ dưới sóng biển, có thể bị ném đi bất cứ lúc nào.
Nhưng nếu như nhìn kỹ một chút thì sẽ dần dần hiểu được.
Sau khi phát hiện ra chuyện này, hai mắt Lý Phong lập tức. sáng lên.
“Những nguồn sáng màu đen đó thì ra lại có tác dụng như vậy!”
Trong lòng hắn tràn đầy kích động, giống như bản thân đã phát hiện ra được cơ duyên vậy.
Sau một thời gian tìm hiểu ngắn ngủi, hắn cảm thấy hiểu biết của mình đối với phách thứ sáu dường như lại gia tăng thêm một chút!
Trình tự tu luyện Thất Phách cảnh, nếu như không gặp được cơ duyên thì chỉ có thể dựa vào linh hồn để cảm ứng.
Chỉ khi nào cảm ứng được thì mới có khả năng ngưng tụ ra được các phách.
Khi mới đột phá đến Thất Phách cảnh là thời điểm dễ dàng cảm ứng nhất, thế nên ngay từ đầu đã có nhiều người có thể ngưng tụ được một phách, hai phách.
Nhưng sau khi hoàn toàn bước vào Thất Phách cảnh thì không còn được dễ dàng như vậy nữa, những xúc động lập tức hạ thấp đi mấy chục lần. Thế nên, nếu như muốn tiến bộ lần nữa thì sẽ vô cùng khó khăn.
Lý Phong từ vương phủ quận Viêm Võ trở lại nhà họ Lý đã hơn nửa tháng, thế nhưng vẫn không có chút manh mối nào về chuyện ngưng tụ phách thứ sáu.
Hắn cảm thấy mình có kẹt ở bình cảnh này mấy năm cũng là chuyện bình thường. Có đôi khi, con người chỉ cần có một cơ hội là có thể thành công đột phá, nhưng cơ hội này không ai biết phải mất bao nhiêu lâu mới đến. Có thể là một năm, mười năm, hoặc thậm chí một trăm năm.
Nhưng mà, hiện giờ Lý Phong ở trong không gian tầng thứ sáu của tiểu tháp mười tầng kia đã cảm nhận được một tia, đó chính là một tia dao động của phách thứ sáu.
Tuy nhiên, ngưng tụ phách thứ sáu tương đương với chuyện giải một bài toán khó, cần phải chậm rãi lý giải, không thể nào hoàn toàn nắm giữ trong một ngày!
Lúc này, Lý Phong chính là có cảm giác như vậy.
Hắn cảm giác bản thân mình ngưng tụ phách thứ sáu không khó khăn lắm, chỉ cần bỏ ra thời gian nhất định là có thể ngưng tụ ra được.
Trong lòng Lý Phong vô cùng vui sướng, hẳn nhìn về phía không gian tầng thứ bảy, tầng thứ tám, tầng thứ chín, tầng thứ mười!
Những tầng đó đại diện cho Thất Phách, còn cả Tam Hồn!
Tu luyện Thất Phách cảnh và Tam Hồn cảnh, lúc này lại toàn bộ xuất hiện ở trong tiểu tháp mười tầng này, mọi thứ hiện ra trước mắt hắn vô cùng rõ ràng!
Có tòa tiểu tháp này, chuyện Lý Phong ngưng tụ phách thứ sáu, phách thứ bảy, thậm chí là ngưng tụ ba hồn sau này cũng sẽ không gặp phải bất cứ trở ngại nào!
“Lý Phong, tiểu tháp này rốt cuộc có tác dụng gì thế?”
Huyền Long nhìn thấy Lý Phong đầu tiên là khiếp sợ, sau đó lại kinh hỉ thì vội vàng hỏi.
Trong lòng ông ta cũng vô cùng tò mò.
Lý Phong cười cười, nhanh chóng nói chuyện bên trong tiểu tháp mười tầng ra.
“Cái gì? Mười tầng không gian tương ứng với Thất Phách và 'Tam Hồn? Thậm chí còn thể hiện ra vô cùng rõ ràng?”
Huyền Long nghe thấy Lý Phong nói như vậy thì trong mắt cũng tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Đây là một loại bảo vật cường đại như thế nào cơ chứ?
Có thể nói, nếu như có được loại bảo vật này thì tương lai sẽ có xác suất rất lớn tu luyện đến Tam Hồn cảnh, không có bất cứ trở ngại nào!
Tu luyện cần có cơ hội, mà mười tầng không gian này chính là những cơ hội đó!
Khiếp sợ qua đi, trong mắt Huyền Long cũng tràn đây vẻ hâm mộ.
“Tiểu tử ngươi đúng là may mắn nghịch thiên, có thể có được loại bảo vật này!”
Trước đó ông ta đã đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong, tiểu tháp này đối với ông ta mà nói không có tác dụng gì. Nhưng nếu như lúc trước, ông ta có được nó trong thời kỳ tu luyện, vậy thì chắc chăn thời gian tu luyện sẽ được rút ngắn đi rất nhiều!
Nếu như bảo vật này truyền ra thì chắc chẳn sẽ khiến cho các thế lực Tam Hồn cảnh điên cuồng!
Dù sao thì những thế lực Tam Hồn cảnh cũng chỉ có được một, hai vị Tam Hồn cảnh mà thôi!
Lý Phong cười, tiếp tục tra xét, bỗng nhiên trong lòng nhói lên một cái.
Vút!
Tòa tiểu tháp mười tầng nháy mắt tiếp xúc với ngực hẳn, sau đó dung nhập vào bên trong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.