Ầm!
Theo sự dung nhập, Lý Phong cảm thấy những luồng năng lượng kỳ dị từ trong tiểu tháp bắt đầu trào ra!
Sau khi năng lượng dâng trào, hẳn cảm thấy linh hồn của mình đột nhiên tăng vọt!
Điều này không phải là do bản thân linh hồn của hẳn phát sinh biến hóa, mà là do nguồn năng lượng này thêm vào, giống như có một luồng bản nguyên linh hồn cường đại thêm vào trong linh hồn của hắn.
Mặt khác, Lý Phong cảm thấy thân thể của mình đang có những nguồn năng lượng cường đại không ngừng ngưng tụ lại!
Những năng lượng này giống như càng lúc càng tăng Tăng gấp hai! Gấp bốn! Gấp tám!
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, thế nhưng thực lực của Lý Phong đã tăng lên tận mười lần!
Toàn bộ quá trình chưa tới một giây, tiếp theo đó, tiểu tháp mười tầng ổn định trở lại, không hề dao động nữa.
Ầm!
Trên người Lý Phong tản ra linh hồn cường đại. Linh hồn này bao trùm lên phạm vi rất rộng, thậm chí nhát mắt đã bao trùm lên toàn bộ quận Thanh Vô, không những thế còn bao trùm lên những quận thành lân cận khác!
Hắn siết chặt tay phải, từng lưồng năng lượng khủng bố nháy mắt trào ra!
“Trời ạ, tòa tiểu tháp này còn có thể khiến cho thực lực tăng lên một cách đáng sợ như vậy?” Trong mắt Lý Phong tràn đầy kinh hỉ.
Linh hồn của hắn, thực lực của hắn, thế mà lại trực tiếp bạo tăng gấp mười lần!
Mặc dù hắn mới chỉ ngưng tụ được năm phách, nhưng cơ sở tụ thân của hẳn hiện tại không hề thua kém một cường giả ngưng tụ được bảy phách!
Đây là thực lực tự thân, hoàn toàn không cần dựa vào bất cứ bảo vật nào.
“Lúc trước Du Mục nói tiểu tháp này có thể sử dụng làm binh khí, chẳng lẽ chính là có thể gia tăng thực lực?” Lý Phong nghĩ thầm.
Hắn đang suy nghĩ, Huyền Long lại ngạc nhiên nói: “Lý Phong, thực lực của ngươi sao lại thế này?”
Ông ta cảm nhận được dao động khủng bố trên người Lý Phong.
Lý Phong mỉm cười, nói toàn bộ tình huống cho Huyền Long nghe, càng khiến cho Huyền Long cảm thán hơn.
Lúc này, trong lòng Lý Phong tràn đầy sung sướng, hắn bỗng nhiên có được bảo vật này, thực lực đột nhiên tăng lên một khoảng.
Sau khi nghiên cứu thêm một chút, Lý Phong cũng không phát hiện ra được tác dụng khác của tiểu tháp mười tầng này nữa.
Hắn mỉm cười nhìn về phía dãy núi Vân Vụ, trong mắt lấp lánh.
Ai có thể ngờ được, một dãy núi nhìn thì bình thường thế này, vậy mà lại tồn tại cơ duyên lớn như thế chứ? Nếu như cơ duyên này được truyền ra ngoài thì chắc chắn sẽ khiến cho đế quốc Thiên Vũ phải chấn động!
“Nói không chừng mục tiêu của sinh mệnh Ma loại đó chính là tiểu tháp mười tầng.” Lý Phong suy nghĩ một chút rồi bỗng nhiên nói.
Hàng loạt yêu thú trình tự Thất Phách cảnh của rừng Hắc Vụ vượt ngàn dặm xa xôi đến quận Thanh Vô, hành vi này nói không chừng là có mục đích nào đó.
“Có khả năng”
Huyền Long nghe vậy thì gật đầu: “Nhưng nếu như vì bảo vật trân quý như vậy, bọn chúng chỉ cần cử một cường giả đỉnh cấp tới thì chẳng phải có thể dễ dàng tới tay hay sao?”
Trong lòng ông ta cũng rất khó hiểu.
“Có lẽ là vì bọn chúng chỉ biết một chút tin tức chứ không biết được cụ thể là bảo vật gì, cũng không biết địa điểm cụ thể là ở đâu.” Lý Phong suy nghĩ một chút rồi trả lời.
Nếu như biết cụ thể là vật gì thì đúng là chỉ cần cử một cường giả Tam Hồn cảnh ra tay là có thể dễ dàng tới tay.
Nhưng đám sinh vật Ma loại đó lại không biết cụ thể, thế nên biện pháp tốt nhất chính là cử đám yêu thú Thất Phách cảnh đó tới công thành, sau đó không ngừng tìm kiếm.
Thất Phách cảnh sẽ không khiến cho những cường giả đỉnh cấp của đế quốc Thiên Vũ chú ý.
Nếu ngay từ đầu đã cử Tam Hồn cảnh đến thì chắc chắn sẽ khiến cho Tam Hồn cảnh của đế quốc Thiên Vũ chú ý, sẽ có người đến đây.
Có cường giả cấp độ đó xuất hiện thì tiểu tháp mười tầng rất có thể sẽ bị Nhân loại tìm thấy, thế nên những sinh mệnh Ma loại kia mới không dám mạo hiểm.
Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán của Lý Phong mà thôi, còn mọi chuyện như thế nào chẳng ai biết được.
Nhưng dù thế nào đi nữa thì bảo vật cũng đã tới tay hắn.
“Đi thôi!”
Lý Phong nghĩ ngợi, sau đó thân ảnh nhanh chóng biến mất khỏi nơi này.
Hắn rời khỏi đây, sau đó đi tới một chỗ. Đó là một căn nhà cũ nát, chính là nhà của Du Mục.
Lúc này, Du Mục và con gái Thanh Thanh của ông ta đều ở trong phòng.
Nhìn thấy Lý Phong đột nhiên xuất hiện, không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào, trong mắt cô gái nhỏ Thanh Thanh đột nhiên lộ ra một tia kinh ngạc. Cô bé nghiêng đầu, dường như. đang nghĩ Lý Phong xuất hiện bằng cách nào.
Còn Du Mục thì lại sững sờ. Ông ta vội vàng đứng dậy, cười nói: “Lý Phong, có chuyện gì vậy?”
Vừa rồi, Lý Phong mới rời khỏi đây chưa bao lâu, vốn dĩ đã rời đi rồi, hiện tại lại quay lại đây, nhất định là đã nhớ ra chuyện gì đó.
Lý Phong nhìn Du Mục, cười nói: “Du Mục, bảo vật mà ông cho ta, thật sự có tác dụng hỗ trợ đối với thực lực của ta.”
“Có tác dụng thì tốt.” Du Mục nghe thấy lời Lý Phong nói, liền mỉm cười nói, “Nếu không có tác dụng, thì trong lòng ta sẽ rất áy náy.”
Lý Phong có ơn cứu mạng ông ta, thứ ông ta có thể tặng cho hẳn cũng chỉ có món bảo vật này.
“Những thứ này cho ông, coi như là thù lao ta cho ông." Lý Phong cười. Hắn lắc tay phải, một chiếc nhẫn không gian lập tức bay ra, trực tiếp đến trước người Du Mục.
“Lý Phong, không cần... Nhìn thấy nhẫn không gian bay đến, Du Mục vội vàng lắc đầu. Ông ta vừa muốn nói gì đó, nhưng Lý Phong đã biến mất.
Trong lòng ông ta bất lực, chỉ đành nhận lấy chiếc nhẫn.