Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 415: Chiến trường tiêu điều




- Vương Tử điện hạ, hạ lệnh tiến công đi, ngày hôm nay chúng ta muốn chấm dứt cuộc chiến với Ba Mễ Na Vương Phi.
Một gã tướng quân lớn tiếng nói.
Mục Hãn Ba Da Vương Tử lại cười nói:
- Ba Mễ Na giảo hoạt sớm tính được sự tình ngày hôm nay, cộng thêm ba người kia tới trợ giúp đúng lúc, nàng nghĩ rằng nàng chuẩn bị như vậy ta sẽ không làm được gì? Mục Na, Tang Điền, ra khỏi hàng!
Mục Hãn Ba Da Vương Tử điểm tên hai người, khi thanh âm của hắn vừa hạ xuống, hai bóng người không rõ từ đâu tới xuất hiện phía sau hắn. Mặc áo giáp Lực Luyện Khí màu trắng, loan đao Lực Luyện Khí màu trắng, trên đầu quấn một tầng khăn màu trắng, toàn thân chỉ có đôi mắt u lam lộ ra ngoài.
Hai người kia vừa xuất hiện, không khí xung quanh nhất thời lạnh thấu xương, khiến đám tướng quân và thị vệ đều khẽ chấn động.
Tại Tư Ba Quốc, hai người Mục Na và Tang Điền là Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực, thân phận của bọn họ tương đương với tổng quản Hoàng Kim Vệ trong Hoàng Kim Thành tại Tú Quốc. Hai người kia, chỉ trung thành với Vương Thất Tư Ba Quốc, bình thường trấn thủ tại Vương Thành, ít khi xuất hiện bên ngoài, lần này đánh Bạch Tượng Thành, Mục Hãn Ba Da Vương Tủ dẫn theo bọn họ xuất chinh. Rõ ràng, Mục Hãn Ba Da Vương Tử đối với cuộc chiến đánh Bạch Tượng Thành lần này muốn đưa Ba Mễ Na Vương Phi đi vào chỗ chết, triệt để giải quyết cuộc nội chiến lần này.
- Ba người kia, chúng ta đã thấy.
Từ miệng Mục Na phát ra một đạo thanh âm trầm thấp:
- Dưới mắt thuộc hạ nhìn nhận, thị vệ kia sở hữu thực lực cực mạnh hẳn là Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực, về phần hồ ly tinh kia, ảo thuật tinh xảo, chỉ có điều chưa luyện tới đỉnh điểm, sau cùng là gã tiểu tử kia, rất kỳ quái, tu vi của hắn chỉ đạt tới cảnh giới Vĩnh Hằng Lực, nhưng khiến người ta cảm thấy một loại cảm giác sâu thâm khó lường.
Sở hữu nhãn lực kinh người, vừa xuất hiện, Mục Na liền có nhận xét rất chuẩn.
Mục Hãn Ba Da Vương Tử nói:
- Nếu như để các ngươi giết ba người kia, các ngươi nắm chắc mấy phần?
Tang Điền nói:
- Mười phần.
- Ha ha ha...
Mục Hãn Ba Da Vương Tử cười lớn nói:
- Không hổ là dũng sĩ trấn quóc của Tư Ba Quốc chúng ta, nắm chắc mười phần chính là tuyệt đối đánh chết! Tới thời điểm đại quân tiến quân, khẳng định ba người kia sẽ xuất chiến, khi đó giao cho các ngươi giải quyết bọn họ!
Mục Na và Tang Điền cùng lúc đáp:
- Vương Tử điện hạ yên tâm, chúng ta nhất định mang đầu bọn họ trở về.
Mục Hãn Ba Da Vương Tử cười nói:
- Tốt! Truyền mệnh của bản Vương, mở tiệc rượu, dùng máu tù binh tế cờ, sau đó toàn quân tiến đánh Bạch Tượng Thành! Ai giết hoặc bắt được Ba Mễ Na Vương Phi được ban thưởng nghìn cân hoàng kim!
Rầm, rầm, tinh thần quân sĩ phấn chấn, toàn bộ đều sôi trào.
Từ trên trời giáng xuống, ba người Phó Thư Bảo đáp xuống Vương Cung của Ba Mễ Na Vương Phi. Ba người đột nhiên xuất hiện tự nhiên khiến Ba Mễ Na Vương Phi nhất thời khiếp sợ, bât quá Lạp Mỗ Đức sớm nhận ra ba người bọn họ, lúc này mới không cho rằng bọn họ là địch nhân.
Đi vào Vương Cung, Phó Thư Bảo trước hết dẫn chiến sĩ Hồ Tồ đi ra, với tư cách là Linh Vương, Luyện Thiên Thử cũng xuất hiện trong hàng ngũ, chẳng qua chỉ ẩn nấp trên người Phó Thư Bảo. Tình huống bây giờ hoàn toàn khác so với các tình huống trước kia, lực lượng có thể sử dụng đều phải dùng tới. Nếu như Đan Thư Thần Thú sở hữu sức chiến đấu, Phó Thư Bảo cũng muốn nó tham gia chiến đấu.
Ba Mễ Na Vương Phi và Lạp Mỗ Đức đích thân tới đón tiếp, nhưng trên bầu trời chỉ thấy ba người bọn họ, tới khi gặp mặt, Phó Thư Bảo lại dẫn theo đội quân trăm người, hơn nữa đều là đại mỹ nữ, đại nam nhân tuyệt thế, trong lòng đám người Ba Mễ Na Vương Phi có loại cảm giác vô cùng khiếp sợ, vô cùng kinh ngạc. Chẳng qua, Ba Mễ Na Vương Phi và Lạp Mỗ Đức tướng quân không phải người thiếu hiểu biết, biết rằng trên người Phó Thư Bảo khẳng định có Lực Luyện Khí thần bí để đám người kia trốn vào, không phải không thể bỗng nhiên biến ra nhiều người như vậy.
Ai lấy đều có bí mật của riêng mình, Lực Luyện Khí như vậy khẳng định là bảo vật cực kỳ hiếm thấy, Phó thư Bảo chắc chắn không muốn bị người nhắc tới và gặng hỏi, cho nên Ba Mễ Na Vương Phi và Lạp Đức Mỗ thoáng chốc kinh ngạc, nhưng không đề cấp tới các chiến sĩ Hồ Tộc này làm sao có thể tới.
Sau một hồi khách sáo, đi tới phòng khách, Ba Mễ Na Vương Phi trực tiếp đi vào vấn đề chính:
- Phó công tử, không cần nhiều lời vô ích, ta và người đều chung một chiếc thuyền, bây giờ Bạch Tượng Thành bị vây công, thành bại trong trận đánh này, ta cần Lực Luyện Khí Nỏ của ngươi trợ giúp phòng ngự.
Phó Thư Bảo thản nhiên nói:
- Nhưng vậy còn năm vạn quân của ta?
Ba Mễ Na Vương Phí nói:
- Năm vạn quân bất cứ lúc nào cũng có thể chuyển cho ngươi, hơn nữa, người của ta đều nguyện ý theo ngươi, dù sao, ngươi tại Vô Thủy Sa Mạc vinh dự nhận được danh hiệu Vua hào phóng, rất nhiều chiến sĩ Tư Ba Quốc muốn bán mạng cho ngươi.
- Vua hào phóng?
Phó Thư Bảo lần đầu tiên nghe được danh hiệu kỳ quái như vậy, không khỏi cười cười.
Ba Mễ Na Vương Phi lại nói:
- Chẳng qua, ngươi cũng thấy, chúng ta bị vây khốn, lúc này chuyển cho ngươi năm vạn quân, quân tâm bất ổn, ngươi cũng không có cách nào mang ra ngoài, chờ tới khi trận chiến này kết thúc chúng ta hoàn thành giao dịch được chứ? Mặt khác, ta muốn xem hàng hóa của ngươi.
Phó Thư Bảo gật đầu, không có dị nghị, từ Luyện Chi Trữ Vật Giới lấy ra một trăm Lực Luyện Khí Nỏ được luyện chế đầu tiên.
- Để người của ngươi sử dụng đi.
Sau khi kiểm nghiệm, Ba Mễ Na Vương Phi khó kìm nén kích động trong lòng, nói:
- Có Lực Luyện Khí Nỏ như vậy, năng lực phòng ngư của chúng ta được đề thăng không ít, địch nhân công thành sẽ phải trả giá đắt!
Phó Thư Bảo cười lắc đầu:
- Một trăm Lực Luyện Khí Nỏ này giao cho ngươi, đương nhiên do ngươi tuyển chọn chiến sĩ tương xứng sử dụng, ngươi của ta có Lực Luyện Khí Nỏ của chúng ta, chúng ta sẽ tham gia chiến đấu trợ giúp các ngươi phòng thủ.
- Các ngươi vẫn còn Lực Luyện Khí Nỏ?
Ba Mễ Na Vương Phi giật mình nhìn Phó Thư Bảo.
Trong mắt nàng nhìn nhận, Phó Thư Bảo có thể trong khoảng thời gian ngắn như vậy có thể luyện chế thành trăm Lực Luyện Khí Nỏ đã là kỳ tích, hắn không ngờ vẫn còn Lực Luyện Khí Nỏ!
- Các ngươi lấy Lực Luyện Khí Nỏ ra đi.
Phó Thư Bảo nói.
Một trăm chiến sĩ Hồ Tộc xếp thành hàng ngũ chỉnh tề cởi bỏ lớp vỏ tiễn đầu xuống, nhanh chóng lấy ra Lực Luyện Khí Nỏ bên trong. Thoáng chốc, trong phòng khách Vương Cung toát lên cổ khí tức sắc bén, vô cùng nồng đậm. Đây là khí tức vũ khí Lực Luyện Khí phát ra, khí tức xơ xác tiêu điều và vô tình. Còn chưa dính máu tươi đã khiến người ta có một loại cảm giác vô cùng bất an, chỉ riêng điểm này đủ để chứng minh sự cường đại của chúng.
- Những Lực Luyện Khí Nỏ này...
Ba Mễ Na Vương Phi hít một ngụm lương khí:
- Rõ ràng mạnh mẽ hơn Lực Luyện Khí Nỏ của chúng ta!
Phó Thư Bảo cười nói:
- Ta tin rằng, ngươi sẽ không mang chiến sĩ tinh nhuệ nhất giao cho chúng ta, người bán vũ khí, luôn luôn để vũ khí tốt nhất lưu lại cho bản thân hắn sử dụng.
- Không ngờ ngươi còn giữ thủ đoạn như vậy, xem ra, ta phỏng chừng những Lực Luyện Khí Nỏ này của ngươi, còn phải trả giá cao hơn nữa.
Ba Mễ Na Vương Phi cười nói:
- Sau khi trải qua trận chiến lần này, trong khoảng thời gian ngắn không thể làm ăn lớn với ngươi, Phó công tử thực lực của ngươi thực sự khiến người ta nhìn không thấu à, quan hệ minh hữu giữa chúng ta rất tốt, uhm, cho dù ta trở thành Nữ Vương Tư Ba Quốc, ta cũng sẽ không quên ngày hôm nay ngươi trợ giúp, chúng ta mãi là bằng hữu, không phải địch nhân.
Phó Thư Bảo cười nói:
- Có thể có Vương Phi như vậy làm bằng hữu, đó là vinh hạnh suốt đời ta.
Mảnh tiếng cười rộn vang trong phòng khách, khiến bầu không khí xơ xác tiêu điều sắp khai chiến, cảm giác có chút nhạt phai.
Vào lúc này, ngoài Bạch Tượng Thành đột nhiên truyền tới thanh âm kèn lệnh. Âm thanh trầm thấp, hùng hồn, bi đát.
Chiến tranh bắt đầu rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.