Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 450: Chém giết trên đường phố




Không phải diễn kịch, mà là một chiến lược.
Phó Thư Bảo biết với thực lực của hắn bây giờ, căn bản không thể đánh bại Tư Thản Sâm, nhưng hắn cũng biết, tốc độ của Tư Thản Sâm thua xa hắn, nếu như Tư Thản Sâm muốn giết chết hắm, cũng không có khả năng. Tư Thản Sâm xuất thủ, hắn tự nhiên phải tránh né. Nhưng không chỉ đơn thuần chiến đấu với Tư Thản Sâm, hắn còn có thể đề phòng cao thủ sở hữu thực lực kinh khủng ẩn nấp nơi bí mật nào đó. Chỉ cần hắn quyết đấu với Tư Thản Sâm, vứt bỏ ưu thế về tốc độ, nhân vật thần bí kia tuyệt đối có năng lực tại thời điểm thích hợp xuất một kích đánh chết hắn.
Mặt khác, Tư Thản Sâm thất thủ hủy diệt nhà dân, hắn liền xuất thủ cứu hỏa, thứ nhất có thể tạo hình tượng chính khí và hiệp nghĩa, hơn nữa có thể hiển lộ rõ sự hung ác và tàn bạo của Tư Thản Sâm, tại sao lại không làm?
Tuy rằng tại hoàn cảnh xấu, nhưng Phó Thư Bảo lại thích biểu diễn, đây là chính là thói quen không thể đổi của một diễn viên thượng hạng.
- Đáng ghét! Tốc độ của tiểu tử này quá nhanh!
Trong lòng kinh ngạc khó có thể che giấu, nhưng rất nhanh bị Tư Thản Sâm áp chế. Vì ngày hôm nay, hắn đã chuẩn bị mười ngày, dựa theo kế hoạch của hắn, chỉ cần hắn và Phó Thư Bảo giao thủ, nhân vật bí ẩn kia sẽ xuất thủ trợ giúp hắn, một kích đánh chết Phó Thư Bảo, nhưng Phó Thư Bảo không tháo chạy, không giao thủ chỉ tránh né, căn bản không để gã kia có cơ hội trợ giúp.
Kỳ thực, nếu như có thể trong trường hợp này không kiêng nể gì xuất thủ giết người, người kia đã sớm xuất thủ. Cho nên không hiện thân xuất thủ, đó là vì hắn còn nhiều chuyện kiêng kỵ. Hơn nữa, trước khi xuất thủ trong lòng hắn đã có đánh giá, Phó Thư Bảo nắm giữ tốc độ nhanh như âm thanh, cho dù hắn xuất thủ, Phó Thư Bảo cũng có thể tránh né rất xa!
- Dùng Lôi Hỏa Tuyệt Sát, ta cố gắng sử dụng lực lượng lực khí vây khốn hắn!
Một đạo thanh âm bỗng nhiên truyền tới lỗ tai Tư Thản Sâm.
Trong lòng Tư Thản Sâm khẽ động, khóe miệng nhếch lên một tia tiếu ý âm lãnh. Thoáng chốc, trên bầu trời tuyết bay trắng xóa xuất hiện tràng cảnh mù mịt, tiếp đến cuồng phong gào thét.
Rầm! Mây đen trôi nổi trong hư không đột nhiên đè nén thành một đoàn, ầm ầm rơi xuống, trong nháy mắt bao quanh thân thể Tư Thản Sâm. Sau đó thân thể hắn giống như mặc một bộ áp giác thật lớn ngưng luyện từ mây đen, điện quang mờ ảo không ngừng chớp động, tiếng sấm ù ù, cuồng phong gào thét!
Vù vù! Toàn thân Tư Thản Sâm bị bao bọc bởi tầng mây đen lúc này khẽ động, bỗng nhiên xung phong liều chết tiến về phía Phó Thư Bảo, tốc độ của hắn so với lúc trước ít nhất nhanh gấp đôi! Tốc độ đạt được hầu như sánh ngang với tốc độ của Phó Thư Bảo!
Đây rốt cuộc là vận dụng lực lượng nguyên tố mộc, thiểm điện cự lôi. Lực Sĩ điều khiển giống như thiên thần đến trái đất, nắm giữ lực lượng kinh khủng có thể đơn giản phá hủy một ngọn núi! Cảnh giới như vậy, Phó Thư Bảo xa xa không bằng. Với cảnh giới của hắn bây giờ, hắn tối đá có thể vận dụng mộc sinh phong, phong sinh dông tố thiểm địa, lấy phương thức này tiến hành công kích đối phương, không thể để dông tố quấn quanh chính mình.
- Nguyệt Thiền, động thủ giết chết đám Thiên Không kỵ sĩ! Tiểu Thanh, ngươi phụ trách gã ẩn nấp kia, hắn xuất thủ, ngươi hãy ngăn hắn lại! Hắn muốn vui đùa, chúng ta sẽ nghênh tiếp hắn!
Thanh âm của Phó Thư Bảo trước hết truyền vào tai Hồ Nguyệt Thiền và Tiểu Thanh.
Áp lực vô bờ bến kéo tới, đó là áp lực từ cổ lực lượng cực kỳ cường đại hình thành, không thể nhìn thấy, nhưng thực sự tồn tại. Đột nhiên, toàn bộ không gian đều trở nên ngưng đọng nặng nề, tất cả bên trong trở lên chậm rãi, ngay cả cát bụi dường như đều lơ lửng bập bềnh trong không khí.
Gã thần bí ẩn nấp tại nơi bí mật gần đó rốt cuộc xuất thủ trợ giúp Tư Thản Sâm, vừa vặn ăn khớp.
Tư Thản Sâm mang theo lôi quang thiểm điện, trong nháy mắt tiến gần. Một quyền chém ra, hư không chấn động, có vài đạo thiểm địa quấn quanh cánh tay và thân thể hắn. Đầu quyền như vậy, đừng nói là thân thể, cho dù là mãng xà bị đạo thiểm điện này điểm nhẹ một cái, liền bị hóa thành than cốc!
- Lôi Hỏa Tuyệt Sát! Chết đi!
Tư Thản Sâm triển lộ tâm tư giết người đã không phải bàn cãi, hơn nữa còn cấp bách và liều lĩnh như vậy.
Đuôi cánh lực lượng dưới chân đột nhiên xuất hiện, phối hợp với đôi cánh hỏa diễm băng tuyết thân thể Phó Thư Bảo mạnh mẽ bay lên không trung. Lực lượng lực tràng vô căn cứ kia rõ ràng nhằm vào hắn, nếu như tại thời gian bình thường, hắn bay như vậy, khẳng định giống như tên bắn lên trời cao tạo chấn động mạnh, nhưng bây giờ, chịu áp lực ngưng đọng quấn quanh hắn, giống như chiếc võng lớn vô hình ngăn cản hắn, âm hiểm áp chế ưu thế về phương diện tốc độ của hắn.
Rầm! Một đạo thanh âm thật lớn nổ vang, Tiểu Thanh sử dụng tốc độ cực nhanh, phá tan bức tường lực lượng lực khí bay lên trời cao. Song chưởng vỗ nhẹ, một đường hỏa quang thoáng hiện, giống như cơn lốc rất nhanh khuếch tán về bốn phía. Trong nháy mắt, trên bầu trời liền xuất hiện biển lửa thiêu đốt.
Thủ đoạn như vậy nếu như chỉ dùng để công thành chiếm đất, đối phương không có Luyện Lực Sĩ xuất ra thủ đoạn phá giải, một tòa thành lớn rõ ràng sẽ bị thiêu đốt sụp đổ, biến thành đống phế tích. Nhưng phía sau mục đích của Tiểu Thanh không phải khiến Thánh Lan Thành bốc cháy, mà cần nàng sử dụng Luyện Ngục Chi Hỏa bài trừ lực lượng lực khí của người thân bí kia, để hắn không thể uy hiếp đối với Phó Thư Bảo.
Bên ngoài nhìn nhận, nếu như Tiểu Thanh xuất thủ, trực tiếp chèn ép Tư Thản Sâm, hơn nữa Phó Thư Bảo và Hồ Nguyệt Thiền tiến hành vây công, Tư Thản Sâm chỉ còn con đường chết, nhưng tình thế bây giờ không cho phép nàng làm như vậy, bởi vì cặp mắt ẩn nấp rình rập nơi bí mật gần đó cường hãn hơn so với nàng rất nhiều, chỉ cần nàng tùy tiện xuất thủ vây công Tư Thản Sâm, khi đó gã thần bí kia có đủ cơ hội đánh lén Phó Thư Bảo, còn nàng, căn bản không thể cường đại bằng Tư Thản Sâm.
Tình thế dường như rất phức tạp, rất nghiêm trọng, nhưng đối với Phó Thư Bảo mà nói, những thứ này dường như không tồn tại.
Hắn chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là vui đùa với Tư Thản Sâm, hắn đối với việc này đạt tới trình độ rất lớn, xem ai có thể đùa chết ai!
Luyện Ngục Chi Hỏa bốc cháy, lực lương lực tràng vô hình kia nhất thời bị nhược hóa. Thân hình Phó Thư Bảo giống như chim nhỏ bị giam trong lồng sát, nhất thời bay vụt lên trời cao, vừa vặn thoát khỏi một kích lôi điện của Tư Thản Sâm đánh xuống, luồng lôi điện kia liền rơi vào khoảng không.
- Giết!
Hồ Nguyệt Thiền khẽ kêu lên.
Chiến đội trăm người Hồ Tộc giương cung cài tên, nhắm đội ngũ Thiên Không kỵ sĩ trên bầu trời, nhưng chưa kịp nói lời thứ hai lập tức cuồng bắn.
Nếu như Tư Thản Sâm không cần phải cố kỵ điều gì, dưới mắt vạn chúng công khai chặn giết hắn, hắn còn cố kỵ cái điểu ah, đối với thủ hạ của Tư Thản Sâm, chính là tùy ý chém giết!
Tiễn bấn tới, năm trăm Thiên Không kỵ sĩ tinh nhuệ lập tức xuất hộ thuẫn chắn tiễn. Hộ thuẫn sử dụng, dày rộng kiên cố hoàn toàn không giống nhau, có một số sử dụng hộ thuẫn Lực Luyện Khí, nỏ Lực Luyện Khí không thể xuyên thủng. Tướng lĩnh phía trước sử dụng hộ thuẫn Lực Luyện Khí chắn phía trước, chống đỡ nỏ tiễn xạ kích mảnh liệt nhất. Thiên Không kỵ sĩ phía sau lấy cung tiễn ra, sau đó đối bắn.
Những tiễn bọn họ bắn ra, căn bản không thể xuyên thủng áo giáp Lực Luyện Khí trên người các chiến sĩ Hồ Tộc, đừng nói đến trên tay các chiến sĩ Hồ Tộc còn có thuẫn Lực Luyện Khí.
Thanh âm vù vù không dứt bên tai, tiễn nỏ ngươi bắn tới ta đáp lại, tình huống thập phần hỗn loạn. Đối bắn một hồi, mấy chục linh thú chi ưng đám Thiên Không kỵ sĩ cưới bị bắn thành con nhím, Thiên Không kỵ sĩ cưỡi chúng cũng không may mắn tránh khỏi, có một số bị nỏ tiễn xuyên thủng bắn chết, có một số khi linh thú chi ưng rơi xuống, liền bị bắn chết.
Dù sao, cho dù có một số thuẫn Lực Luyện Khí, nhưng không phải ai cũng có, hơn nữa, Thiên Không kỵ sĩ cầm thuẫn Lực Luyện Khí cưỡi trên lưng linh thú chi ưng, bọn họ có thể dùng thuẫn cản tiễn bắn về phía bọn họ, cũng không thể chống đỡ tiễn từ dưới bắn lên, bắn vào bụng linh thú chi ưng.
Càng không ổn chính là, một khi lớp phòng ngự bị xé rách, nỏ tiễn sở hữu tầm bắn gần hai nghìn thước dưới tình huống đối bắn có thể mang đến con số thương vong có thể khiến người ta thực sự không thể tưởng tượng!
- Xuống phía dưới chém giết!
Trong lòng tướng lĩnh chỉ huy năm trăm Thiên Không kỵ sĩ tràn đầy cừu hận, tràn đầy nuối tiếc. Năm trăm Thiên Không kỵ sĩ này, toàn bộ đều là chiến sĩ tinh nhuệ nhất trong quân đoàn tinh nhuệ, nhiều năm chinh chiến đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, giết chết vô số, rất ít thương vong, nhưng ngày hôm nay đội quân Thiên Không kỵ sĩ ngang dọc sa trường này dưới nỏ tiễn của đối phương lại giống như dê con đợi làm thịt!
Tình huống như vậy, làm sao có thể khiến người ta không suy sụp, không điên cuồng?
Mệnh lệnh tướng lĩnh vang lên, đám Thiên Không kỵ sĩ còn lại ầm ầm thúc dục linh thú chi ưng phi xuống, từng người từng người giống như thiên thạch xung phong liều chết phi xuống. Đánh giáp lá cà, kỳ thực Thiên Không kỵ sĩ vẫn chiến ưu thế.
Thế nhưng, ngay khi tướng lĩnh chỉ huy chiến đấu kia cảm giác trong hoàn cảnh xấu, đối với địch nhân cần phải vô tình chém giết, bỗng nhiên tình huống khó lường đột nhiên xuất hiện.
- Huyễn Hồ phân thân, xuất! Chiến!
Hồ Nguyệt Thiền rống lớn, lực lượng lực tràng đặc biệt thuộc về Hồ Tộc nhất thời chia thành một trăm mảnh, sau đó cấp tốc ngưng luyện thành một trăm Huyễn Hồ phân thân, từng người từng người đạp Hoan Nhạc Vân, oanh oanh yến yến trang điểm xinh đẹp bao quanh đám Thiên Không kỵ sĩ.
Từng người từng người Huyễn Hồ phân thân đơn độc, kỳ thực không có sức chiến đấu cường hãn, nhưng trên thân thể mỗi Huyễn Hồ đều phát sinh mùi hương mê hoặc và khiêu khích nhân tâm, hơn nữa với tư thái và dung mạo tuyệt mỹ kia, khiến tâm dương khó nhịn, ai lại nhẫn tâm giết chết mỹ nhân như vậy? Cho nên, tác dụng chiến đấu chủ yếu của Huyễn Hồ phân thân thực sự không phải dùng để chém giết, mà là trong lúc quyết chiến tạo thành đơn vị quân đội có tác dụng phụ trợ. Dùng thân thể các nàng, tất cả các nàng mê hoặc đối phương, khiến đối phương hỗn loạn, khi đó quân đội bên mình có thể nhân lúc hỗn loạn tiến tới chém giết!
Hồ Nguyệt Thiền không hổ là đại sư phụ trợ chiến đấu vĩ đại.
Vù vù vù! Ngay khi một trăm Huyễn Hồ phân thân tạo thành hàng ngũ chiến đấu vây hãm chiến đội Thiên Không kỵ sĩ, nỏ tiễn chiến đội Hồ Tộc lại rời khỏi dây cung lần nữa, lúc này hầu như từng tiễn từng tiễn đều lấy đi một sinh mệnh linh thú chi ưng, hoặc là Thiên Không kỵ sĩ. Mà những Thiên Không kỵ sĩ không may mắn này, thần hồn bọn họ vẫn còn đang điên đảo nghĩ tại sao lại xuất hiện nhiều mỹ nhân tuyệt thế như vậy, ngay khi muốn bắt một mỹ nhân về hưởng thụ đã bị bắn chết, chết trong mung lung.
Tiêu diệt toàn bộ chiến đội năm trăm Thiên Không kỵ sĩ chỉ còn là vấn đề thời gian. Những Thiên Không kỵ sĩ này căn bản không thể đột phá hỏa lực nỏ tiễn hình thành, thậm chí không thể thoát khỏi phấn trận hương diễm của một trăm Huyễn Hồ phân thân hình thành thế phản công hữu hiệu!
Trên bầu trời, Tư Thản Sâm truy sát Phó Thư Bảo nhưng lại để hắn trốn thoát thêm lần nữa, khiến Tư Thản Sâm phẫn nộ tới cực điểm. Hắn không phải không thấy năm trăm Thiên Không kỵ sĩ kiêu ngạo nhất bị giết giống như sơn dương, thế nhưng, thời gian ngắn như vậy không thể cứu vãn tổn thất thảm trọng, hắn một mực chạy tới ngăn cản, nhưng thời gian và năng lực lại không đủ!
- Tiểu nhân đê tiện, ngươi cư nhiên dám cả gan bắn chết Thiên Không kỵ sĩ của ta!
Hai tròng mắt Tư Thản Sâm bốc cháy hỏa diễm đầy cừu hận, thanh âm hắn vang lên như tiếng sấm nổ từ bầu trời nghiền áp mà tới. Thậm chí một số phòng ốc yếu đuối rung động, sụp đổ biến thành tro bụi.
Xoay mình bay lên bầu trời cao cao, thoát khỏi Lôi Hỏa Tuyệt Sát Tư Thản Sâm bạo phát, lúc này Phó Thư Bảo dù bận vẫn ung dung nhìn Tư Thản Sâm, nhãn thần dường như đang nhìn một con dã thú bị thụ thương, thản nhiên cười cười nói:
- Đầu ngươi có bệnh hay sao? Ngươi ở nơi này thiết lập mai phục, ngang nhiên ám sát Phò Mã Gia Thánh Đóa Lan quốc, lực lượng tự vệ giết chết nanh vuốt của ngươi, ngươi cư nhiên chất vấn Phò Mã Gia, phải biết rằng tình huống như vậy có nghìn vạn người làm chứng cho ta, vả lại giết thì giết...Ngươi có thể làm gì lão tử? Hơn nữa, gọi người trợ giúp ngươi xuất hiện đi, chờ tới khi giết chết toàn bộ Thiên Không kỵ sĩ của ngươi, thời gian đó, cho dù các ngươi liên thủ cũng không thể giết chết ta.
Lực lượng tu vi đạt tới cảnh giới Vĩnh Hằng Lực tầng thứ ba, thực lực của Phó Thư Bảo kỳ thực gần sánh bằng Tư Thản Sâm. Tuy rằng một số kỹ năng thủ đoạn vận dụng lực lượng không thể thi triển, nhưng hắn vẫn nắm giữ ưu thế tuyệt đối, ví như nguyên tố hỏa ngũ sắc được hoàn thiện và tiến hóa, còn tốc độ thì không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa, lúc này còn chưa thi triển lực lượng phân thân !
Nếu không dùng thước đo, có thể so sánh mấy thứ này, nhất định phải nhận được kết quả lực lượng của Phó Thư Bảo và Tư Thản Sâm ngang nhau. Mặc dù bây giờ biểu hiện, xem như Tư Thản Sâm mạnh hơn rất nhiều, nhưng kỳ thực Phó Thư Bảo cố ý tỏ ra yếu kém, liên tục chạy trốn tránh né, giúp hắn giả biểu yếu nhược.
Trong trận chiến sinh tử, người sở hữu lực lượng cường đại kỳ thực không hẳn đạt được thắng lợi, đạt được thắng lợi thường thường là người có tâm cơ sâu thâm, giảo hoạt.
Ngay khi ngữ khí châm chọc kia vang lên, Tư Thản Sâm bỗng nhiên cảm thụ rất bất ổn, đó chính là Phó Thư Bảo kia giảo hoạt vượt xa so với hắn tưởng tượng!
Với năng lực của Tư Thản Sâm, hắn không thể đánh chết Phó Thư Bảo. Dưới sự trợ giúp của Tiểu Thanh, người thần bí ẩn nấp nơi bí mật gần đó cũng không thể sử dụng lực lượng lực tràng cấm tham đối phó trói buộc Phó Thư Bảo. Nhưng Thiên Không kỵ sĩ đều đã ngã xuống, tử thương thảm trọng. Nếu như chiến đội Hồ Tộc chém giết giết chết năm trăm Thiên Không kỵ sĩ, như vậy, cho dù gã thần bí kia hiện thân, cũng không thể giết chết Phó Thư Bảo.
Thời gian đó, trong trận doanh Phó Thư Bảo có thị vệ Đại Vô Vũ Trụ Lực Tiểu Thanh, còn có chiến đội trăm người Hồ Tộc trang bị vũ trang Lực Luyện Khí tới tận răng, cộng thêm đại sư phụ trợ chiến đấu ai thấy cũng phải đau đầu Hồ Nguyệt Thiền, trận thế như vậy, cho dù Tư Thản Sâm liền thủ với gã thần bí kia, tối đa chỉ có thể đạt được thế cục ngang hàng.
Như vậy, cơ hội duy nhất có thể giết chết Phó Thư Bảo dường như chỉ khi chiến đội trăm người Hồ Tộc và đại sư trợ giúp chiến đấu Hồ Nguyệt Thiền chưa kịp thắt cổ toàn bộ năm trăm Thiên Không kỵ sĩ.
Thời gian cũng không nhiều.
- Oạch? Hắn muốn xuất thủ sao?
Trong lòng Phó Thư Bảo cảm giác nguy cơ cực cao từ trước đến nay chưa từng có đã tới, hắn liền thốt lên một câu. Thân thể hắn xoay mình rời đi, có ý nghĩ bay về phía Tiểu Thanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.