Thiên Tài Huyền Linh Sư

Chương 19: Hội đấu giá(1)




Tần Ly từ bắt đầu tu luyện trọng thứ hai của bí quyết Ngũ Hành Huyền Hỏa, có thể nhìn thấu tu vi của huyền linh sư lớn hơn nàng hai cấp bậc trở xuống, theo quán tính, nàng luôn thăm dò tu vi trước khi nói chuyện với người khác. Thời điểm thiếu niên xuất hiện tại cầu thang, trước tiên nàng cảm nhận cấp bậc của hắn là đại huyền linh sư nhất giai, sau đó mới nhìn ngoại hình của hắn.
Thiếu niên cầm trong tay một chiếc quạt từ xương rồng có nạm vàng, đỉnh đầu đội kim quan khảm ngọc, mặc một thân cẩm bào, thắt lưng thêu chỉ vàng nạm ngọc, từ đầu đến chân đều xa hoa vô cùng, nhưng lại không phô trương. Ngược lại khiến cả người càng thêm ngọc thụ lâm phong, tiêu sái lỗi lạc.
Tần Ly nhìn trang phục tương xứng với khí chất của hắn, biết người này nhất định là công tử đại gia tộc. Nàng không muốn có quan hệ với những người này, vì thế muốn mở miệng cự tuyệt.
Đối phương tựa hồ nhìn ra ý nghĩ của nàng, nói tiếp: "Tiểu huynh đệ không cần băn khoăn, tại hạ tên là Hàn Hi Bạch, tại hạ cùng bằng hữu ngẫu nhiên nghe được ý xảo diệu trong lời nói của tiểu huynh đệ, nên vô cùng khâm phục. Bởi vậy muốn mời các vị cùng nhau ăn một bữa cơm, nhân tiện nhận thức nhau một chút. Huống chi hiện tại lại là thời điểm vô cùng đông khách, cho dù các ngươi đi đến tửu lâu khác, cũng khó có phòng trống."
Tần Ly nhìn năm người bọn họ, biết bọn họ cũng đói bụng lắm, ngẫm lại cũng chỉ là một bữa cơm, vì thế gật đầu, cất bước lên lầu.
Sau khi bọn họ, những tiểu thư có thân phận ở dưới mới phát đầu phản ứng lại.
"Trời ạ, hắn không phải Hàn nhị công tử Hàn gia ở kinh thành sao?" Nữ hài nhi đứng cạnh Tiết Ngưng Ngọc che miệng hô to.
"Quả thật là Hàn nhị công tử, năm trước ta cùng cha đến kinh thành có thấy qua, một năm không gặp, y càng thêm anh tuấn!" Nàng còn lại gật đầu, lại liếc mắt hướng trên lầu lần nữa.
Tiết Ngưng Ngọc cắn răng, hiện tại chẳng những không thể đuổi họ đi, lại còn gián tiếp thành toàn cho bọn họ, nàng ta sao lại không tức cho được? Nàng ta quay đầu nhìn hộ vệ phía sau, an ủi bản thân kiên nhẫn một chút, chờ đến khi sau hội đấu giá, sẽ khiến cho bọn hắn đẹp mặt!
Mấy người Tần Ly đi theo Hàn Hi Bạch lên lầu, đi tới Điệp Lan hiên. Vừa vào cửa, một bóng dáng tím nhào tới. "Ai nha, tiểu Bạch, sao nãy giờ huynh mới lên? Người có mời được không?"
"Không phải phải đã bảo huynh rằng ra ngoài không được gọi ta là tiểu Bạch sao?" Hàn Hi Bạch bùng nổ trong nháy mắt, trừng mắt lao nhanh về bóng dáng màu tím. "Khụ khụ, đây là bằng hữu của tại hạ, Nguyệt Diệu Thần. Các vị không cần để ý, mời vào!" Nháy mắt, lại khôi phục sự nho nhã ban đầu.
Nguyệt Diệu Thần cười ngây ngô gãi đầu, nói: "Hắc hắc, quên mất!"
Tần Ly không ngờ thiếu niên có bộ dạng ngốc ngốc này, thực lực đã tới đại huyền linh sư tam giai, so Hàn Hi Bạch còn cao hơn hai giai. Nghe thấy hắn mang họ Nguyệt Diệu, xem ra là người trong hoàng tộc.
"Đúng rồi, không biết vị tiểu huynh đệ này xưng hô như thế nào?" Đoàn người sau khi ngồi xuống, Hàn Hi Bạch hỏi.
"Gọi ta Tần Ly là được rồi."
"Tần Ly đệ đệ, các ngươi cũng đang chuẩn bị tham gia hội đấu giá ngày mai sao?" Nguyệt Diệu Thần hỏi.
"Ừ, đúng vậy."
"Thật trùng hợp, chúng ta cũng đang chuẩn bị tham gia hội đấu giá!"
......
Sau bữa cơm, mấy người Tần Ly cùng hai người Hàn Hi Bạch cũng càng thêm quen thuộc, đoàn người cùng nhau về phòng khách trong Duyệt Bảo.
Tần Ly trở lại trong phòng, đóng cửa cẩn thận, liền vào trong Huyền giới tiếp tục tu luyện. Hôm nay nàng bị hai kẻ tu luyện biến thái kích thích, nên nàng càng thêm nỗ lực.
Sáng sớm hôm sau, sáu người Tần Ly theo bồi bàn đến phòng khách quý ở tầng hai, chuẩn bị tham gia đấu giá hội sắp bắt đầu. Trong gian phòng ghế ngồi thoải mái, còn chuẩn bị nước trà cùng điểm tâm kỹ lưỡng. Mỗi phòng đều có một truyền âm làm bằng đồng, có thể đem thanh âm phát ra toàn khán đài, bên trong phòng lại cách âm rất tốt, có bàn bạc gì đều không có thanh âm truyền ra ngoài. Hơn nữa bên trong có thể quan sát toàn bộ tình huống phát sinh bên ngoài, nhưng người bên ngoài lại không thể nhìn thấy tình huống bên trong. Lầu hai có hai mươi phòng khách quý, bài tử phòng Tần Ly là phòng thứ mười một, Hàn Hi Bạch cùng Nguyệt Diệu Thần là phòng số chín.
Đến phòng khách, Tần Như Phong cỏ vẻ muốn nói gì đó nhưng lại thôi, Tần Như Lăng lại luốn nháy mắt ra hiệu cho hắn, hai người lén lút, thần thần bí bí, khiến Tần Ly cảm thấy rất kỳ quái.
"Ca ca, không phải huynh có chuyện muốn nói với tiểu Ly sao?" Tần Như Lăng túm tay áo của hắn, nói.
"Có cái gì muốn nói thì nói đi, hiện tại chúng ta đã là người một nhà, không cần cố kỵ nhiều như vậy." Tần Ly nhìn hai người cứ cọ qua cọ lại, mãi không chịu mở miệng, nàng phải nói thêm một câu.
"Cái kia... sáng nay ta nhìn thấy thủ hạ của gà mái kia, nhất thời tức giận, nên đã đụng chạm vào ngân phiếu trên người hắn." Đám người Tần Như Phong không biết tên của Tiết Ngưng Ngọc, dựa vào lời nói của Tần Ly hôm qua, gà mái trở thành tên để gọi Tiết Ngưng Ngọc.
Nói xong, Tần Như Phong lấy ngân phiếu cất trong lòng ra, đưa tới trước mặt Tần Ly. Sấp ngân phiếu rất dày, phỏng chừng hắn đã trộm toàn bộ ngân phiếu mà Tiết Ngưng Ngọc mang đến đây.
Tần Ly nhíu mày nói: "Là việc này sao?"
"Ừm, chính là chuyện này! Ta bắt ca ca nói cho ngươi, huynh ấy luôn sợ ngươi sẽ tức giận, trách huynh ấy làm việc trộm cắp." Tần Như Lăng gật đầu.
Tần Ly đếm ngân phiếu, nói:"Các ngươi nhớ kỹ, những người bắt nạt ngươi, các ngươi phải nghĩ biện pháp đáp trả người ta, người của Tần Ly ta không thể chịu thiệt!"
"Hì hì, đã nói Tiểu Ly sẽ không tức giận mà!" Tần Như Lăng cười rộ.
Mấy người Tần Như Phong thấy Tần Ly không tức giận, cũng an tâm. Nghe nàng nói bọn họ đều là người của nàng, trong lòng ấm áp không nói nên lời, bọn họ quả nhiên theo đúng chủ nhân.
Một lát sau, chỗ ngồi ở lầu một đều đã đầy, hội đấu giá cũng chuẩn bị bắt đầu. Thịnh Thiến chủ trì hội đấu giá, hội đấu giá đang chuẩn bị những khâu cuối cùng.
"Các vị đại gia, xin yên lặng một chút!" Ở phía dưới, truyền âm đồng khẽ động phát ra âm thanh, lầu một nháy mắt yên tĩnh xuống dưới, hội đấu giá bắt đầu.
"Các vị khách quý, các vị đại gia, buổi sáng tốt lành! Ta tin rằng các vị đều đã biết, hôm nay hội đấu giá sẽ có không ít trân phẩm quý hiếm xuất hiện, đều là vật phẩm bình thường khó gặp. Bởi vậy, nếu các vị coi trọng vật phẩm nào, mong rằng các vị trăm ngàn đừng để lỡ mất cơ hội. Được rồi, ta nghĩ các vị cũng đều vô cùng chờ mong, ta sẽ không dài dòng nữa, mời trình vật phẩm thứ nhất lên đài!"
Thịnh Thiến vừa dứt lời, liền có người nâng một cái khay đi lên, trong khay có một quyển sách đã có chút ố vàng, nhìn qua có chút lâu năm. Trong sách có một tầng tinh thần phong ấn cường đại, đem thần thức người tra xét toàn bộ đều bị bắn trở về.
"Trong các vị ở đây có không ít võ giả. Kiện vật phẩm đấu giá thứ nhất là một quyển vũ kỹ, cấp bậc là huyền giai, phẩm chất đồng, nghe nói là do một võ tông sáng chế, tên là Long Giác quyền. Có thể bắt đầu ra giá, ai ra giá cao thì giao dịch!"
"Ta ra một vạn kim!"
"Ta ra một vạn năm!"
"Hai vạn!"
Cuối cùng, bản vũ kỹ này được bán với giá mười vạn kim.
Tần Ly lắc đầu, kiện đầu tiên liền cao giá như vậy, không biết những kiện sau còn phải ngốn bao nhiêu ngân lượng! Đây đều là bạc trắng, nghe rao giá mà đau lòng. Trên người nàng chỉ có mười vạn kim, sao đủ cho được? May mắn vừa rồi mò được chút bạc trên người Tiết Ngưng Ngọc, nếu không nàng cũng không dám tiếp tục tham gia hội đấu giá, nàng quả nhiên vẫn là rất nghèo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.