Lăng Nhân Toàn và Tần Dịch Dương nhìn nhau, biểu cảm vốn tươi cười nháy mắt cứng lại. Thánh cấp? Mới bao lâu chứ? Nhất là Lăng Nhân Toàn, nàng là người rõ tu vi của con trai nhất.
"Ly nhi, con nói thật?" Lăng Nhân Toàn có chút kinh ngạc hỏi.
Tần Ly mỉm cười nói: "Đương nhiên là sự thật, hiện tại đã không chỉ là thánh cấp."
Tần Dịch Dương kinh ngạc chỉ trong chớp mắt, ngẫm lại con gái mình đã luôn gây cho hắn kinh ngạc, lập tức liền tỉnh táo lại.
Tần Ly nhớ tới chuyện muốn nói, nói với hai người: "Cha, mẹ, Ly nhi lần này trở về là có đại sự muốn nói, hiện tại gia gia bọn họ đã ở tiền thính chờ, chúng ta cũng đi thôi?"
Tần Dịch Dương nhướng mày hỏi: "Đại sự? Đại sự gì vậy?"
"Đi thôi, Ly nhi có việc muốn nói, chúng ta nghe là được." Lăng Nhân Toàn kéo cánh tay Tần Dịch Dương.
Tần Dịch Dương gật đầu, cùng Lăng Nhân Toàn đi đến đại sảnh, Tần Ly thừa dịp lúc này trở về huyền giới, nàng muốn nhìn một chút Lăng Cảnh tu luyện thế nào.
Trong huyền giới, trước phòng Lăng Cảnh, linh khí thiên địa đang điên cuồng hướng vào bên trong.
Thời điểm Tần Ly đi đến, thì đứng ở nơi đó. Hiện tại đúng là thời khắc mấu chốt, chắc là sắp đột phá. Nàng thấy linh khí bắt đầu khởi động tốc độ dần dần hạ, mới gõ cửa.
Sau một lúc lâu, cửa từ bên trong mở ra. Trên mặt Lăng Cảnh hiện ý cười, thấy là Tần Ly, kích động nói: "Ly nhi, ta đột phá thánh cấp nhị giai."
"Ừ, chúc mừng ca ca. Hiện tại đi ra ngoài với muội đã, có việc muốn nói, bảo đảm huynh càng cao hứng." Tần Ly cười gật đầu.
Thời điểm hai người đến đại sảnh thì người Tần gia cơ bản đều đã đến đông đủ, các trưởng bối ngồi ở trong sảnh, đám người Tần Dịch Dương đứng ở bốn phía, mấy người trẻ tuổi đứng ngoài sảnh.
Mọi người thấy Tần Ly và Lăng Cảnh tiến đến, đều nhường đường.
Vừa vào cửa, chỉ thấy Tần Nguyệt, Tần Giác và Hàn Hi Tuấn cũng đứng ở trong sảnh, Tần Nguyệt vừa thấy nàng, liền cao hứng đã chạy tới nói: "Ly nhi, A Cảnh, các muội đã trở lại?"
"Ừm, đi, đi vào trước đi!" Tần Ly và Lăng Cảnh đi vào đại sảnh.
Tần Vinh Hải đầu tiên mở miệng nói: "Ly nhi, hiện tại người một nhà đều đến đông đủ, con có chuyện gì có thể nói chưa?"
Tần Ly đi đến giữa, nhìn qua người trong sảnh và ngoài sảnh một lần, cảm xúc có chút kích động. "Gia gia, các vị trưởng lão gia gia, hôm nay Ly nhi muốn nói là, Tần gia chúng ta có thể trở về tây đại lục!"
Sau khi tiếng Tần Ly rơi xuống, trong sảnh một mảnh yên tĩnh, cả tiếng mấy đứa trẻ thấp giọng bên ngoài cũng lắng lại. Đại bộ phận người trẻ đều không biết lịch sử Tần gia, nhưng người hơi lớn tuổi đều biết một chút. Nghe tin tức, kích động nhất chính là Tần Vinh Hải.
Chỉ thấy cơ thể hắn vốn đứng thẳng khẽ run lên, thong thả quay đầu lại nhìn Tần Ly nói: "Ly nhi, con nói cái gì?"
"Gia gia, chúng ta có thể quang minh chính đại về tây đại lục, U cung và Liệt Diễm môn đã hoàn toàn biến mất." Tần Ly phát hiện hốc mắt Tần Vinh Hải đều đỏ, hai tay ở trên đùi có chút run run.
Môi Tần Vinh Hải run run, không mở miệng. Ngược lại là những người khác nghị luận trước.
Nhị trưởng lão cùng tam trưởng lão nhìn nhau, tha thiết nhìn Tần Ly nói: "Ly nhi, con nói là thật?"
"Tất nhiên là thật. Tần gia chúng ta có thể về tây đại lục, tùy thời đều có thể trở về." Tần Ly nặng nề mà gật đầu nói.
Về tây đại lục, Tần Vinh Hải không biết bản thân hy vọng bao lâu. Tuy rằng cháu gái hắn luôn luôn gây cho hắn kinh hỉ, tuy rằng hắn nói hy vọng của mình cho cháu gái, nhưng hắn chưa từng nghĩ tới một ngày này đến nhanh như vậy, mau khiến hắn không kịp phản ứng.
Qua ước chừng một khắc, Tần Vinh Hải mới xem như hơi chút tiêu hóa tin tức này. "Tốt, tốt...... Tốt!" Trong miệng hắn nỉ non chữ tốt, càng nói tâm tình càng kích động, không khỏi nước mắt tuôn rơi.
Một khắc nghe được tin tức này, còn có hai người kích động nói không ra lời. Lăng Nhân Toàn hiện tại cả đầu đều là tương lai Tần gia, cũng có liên quan đến Lăng gia. Tuy rằng nàng hận phụ thân chia rẽ nàng và phu quân mười lăm năm, nhưng trong tâm vẫn cứ hi vọng Tần gia, Tần Dịch Dương có thể được Lăng gia chấp nhận. Không ngờ cho nàng hi vọng, chính là nữ nhi của nàng.
Tần Dịch Dương lúc này tâm tình không khác nàng là bao, bởi vì hắn, làm nữ nhân hắn yêu và con gái hắn chịu khổ nhiều năm, làm nam nhân hắn làm sao có thể cam tâm? Muốn nói hắn cảm thấy đời này hắn kiêu ngạo nhất chính là nữ nhi của hắn Tần Ly.
Tần gia tự giờ khắc này bắt đầu, trên mặt mọi người đều tràn đầy hạnh phúc kích động tươi cười. Linh khí bên tây đại lục dư dả hơn đông đại lục, tuy rằng hiện tại Tần gia có không ít đan dược và không gian phụ trợ tu luyện, nhưng đại đa số người vẫn hi vọng có thể đi tây đại lục nhìn xem.
Nhưng cũng có người có chút phát sầu, thì phải là Tần Nguyệt. Nàng đã gả đến Hàn gia, tự nhiên chính là người Hàn gia, nếu gia gia bọn họ đều đi tây đại lục, vậy chẳng phải nàng rất lâu không thể gặp bọn họ sao?
Nàng kéo quần áo của Hàn Hi Tuấn: "Tuấn ca, ta, ta có điểm luyến tiếc gia gia."
Tam trưởng lão lúc này cũng nhìn Tần Nguyệt đối diện, có điểm rối rắm.
Tần Ly nhìn ra Tần Nguyệt lo lắng, mỉm cười nói: "Gia gia, dù sao thời gian Tần gia sống ở đông đại lục cũng không ngắn, tự nhiên ở bên cạnh có chút bằng hữu, Ly nhi định xây dựng một thông đạo không gian trong kinh thành, về sau người hai bên có thể qua lại."
Tần Vinh Hải cùng mấy vị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, sau đó suy tư một chút nói: "Này cũng tốt. Chênh lệch giữa đông đại lục và tây đại lục thật sự quá lớn, nếu có thể liên thông với nhau, có trợ giúp cùng tiến bộ. Chỉ là thông đạo không gian này nên tạo nơi nào con đã nghĩ chưa?"
Tần Ly gật đầu nói: "Cái này Ly nhi cũng nghĩ qua, nên xây dựng ở trong Nguyệt Diệu học viện, quyền quản lý sẽ giao cho hoàng gia và tam đại gia tộc cùng giữ, như vậy đối mọi người sẽ công bằng một chút. Tin tưởng trong lòng mấy người Vệ bá bá và Hàn bá bá đều có chừng mực, sẽ không tạo thành hiện tượng lũng đoạn. Dù sao đi tây đại lục lịch lãm, đối người trẻ tuổi là có ưu việt, đặt ở trong học viện, còn có lão sư trông coi."
Tất cả mọi người đều tỏ vẻ đồng ý, như vậy bọn họ còn có thể thường xuyên trở về thăm nhà.
Tần Ly quay đầu nói với Tần Nguyệt: "Nguyệt tỷ tỷ, tỷ cứ an tâm ở nơi này, nhớ tam trưởng lão gia gia thì đi thăm. Bọn tỷ đều ở trong học viện, có thể làm nhóm đầu tiên tiến vào tây đại lục lịch lãm."
Hàn Hi Tuấn khẽ cười nói: "Cái này hay đó, ta muốn báo danh đầu tiên."
Thời điểm Tần gia một mảnh vui mừng, Tần Ly trở về Nguyệt Diệu học viện. Nàng muốn đi thăm đám người Lam Tiêu Tiêu và Hàn Hi Bạch, còn có Nguyệt Diệu Thương, dù sao sắp phải dẫn Tần gia rời đi, thuận tiện còn muốn thảo luận một chút chuyện thông đạo không gian.
Đến học viện, Tần Ly thấy được không ít gương mặt xa lạ, chắc là đệ tử mới thu nhận. Nàng trực tiếp đến chỗ tiểu viện, bởi vì đám người Lam Tiêu Tiêu từ khi nhận đan dược và nguyên tinh của Tần Ly, tu vi đột nhiên tăng mạnh, dĩ nhiên đều trở thành trụ cột của học viện.
Nàng đi tới tiểu viện, đầu tiên đi tới tiểu viện của Vệ Khanh tìm. Nhưng gõ cửa rất lâu không có tiếng trả lời, lại đi tìm chỗ tiểu viện của Hàn Hi Bạch.
Hàn Hi Bạch vừa ra khỏi cửa, phát hiện dĩ nhiên là Tần Ly, bỗng chốc sững sờ ở nơi đó.
Tần Ly thản nhiên cười nói: "Hàn ca ca, nhìn thấy ta kinh ngạc vậy sao?"
"Ly nhi, muội chừng nào thì trở về thế?" Hàn Hi Bạch cảm thấy có chút kinh hỉ.
"Mới về không lâu, vừa nãy đi tìm Vệ ca ca, không thấy hắn. Hôm nay huynh có tiết sao? Nếu không có việc gì, kêu mấy người Tiêu Tiêu, chúng ta náo nhiệt một chút." Tần Ly hỏi.
"Ta không sao, Vệ Khanh gần đây đang bận chuyện đấu giá, mấy người Tiêu Tiêu lúc này chác đang lên lớp. Chúng ta đi tìm bọn họ đi?"
Tần Ly nghĩ ngợi nói: "Như vậy đi, Hàn ca ca, chờ bọn họ trở về bảo bọn họ ở tiểu viện chờ ta, giừo ta đi thăm lão sư, thuận tiện nói chút chuyện."
"Được rồi, muội đi đi, chuyện này giao cho ta là được rồi."
Tần Ly từ tiểu viện đi ra, đi về phía tiểu lâu của Nguyệt Diệu Thương. Vừa lên lâu khó được không nghe thấy động tĩnh kỳ quái, trong lúc nhất thời hơi không thích ứng.
"Sư phụ, con đã trở về!" Tần Ly vừa lên lâu liền hô.
Đợi một lát, một chút động tĩnh cũng không có. Tần Ly có điểm nghi hoặc, lại đi đâu rồi?
Vào phòng, phát hiện Nguyệt Diệu Thương cầm trên tay một tờ giấy, trước mặt bày bừa dược đỉnh, ngũ quan nhăn hết lại, hiển nhiên là đang bị cái gì đó làm khó.
"Sư phụ, con đã trở về!" Tần Ly đi qua, đoạt đi giấy trong tay hắn, lại nói một lần.
Nguyệt Diệu Thương vừa muốn phát hỏa, thấy là Tần Ly, phẫn nộ còn chưa tan, liền biến thành kinh ngạc, sau đó cười hắc hắc nói: "Tiểu đồ đệ, là con hả?"
Tần Ly trợn trừng mắt, mất công nàng hô nửa ngày, hắn một câu cũng không nghe. Tò mò dưới cầm giấy lấy trước mặt, phát hiện đan phương này lại là đan phương thánh cấp đan dược.
"Sư phụ, người lấy đan phương này ở đâu thế?" Tần Ly cười hỏi.
"Hắc hắc, không tệ chứ? Đây là mượn từ chỗ lão hữu, hắn hàng năm đi ra ngoài du lịch, lấy được không ít đồ tốt, ta thấy đan phương này, định nghiên cứu vài ngày. Hiện tại thập cấp đan dược đã không thành vấn đề, vẫn là thánh cấp đan dược hấp dẫn người ta!"
Tần Ly cười nói: "Sư phụ, tu vi ngài lại tiến cảnh?"
"Hắc hắc, tiểu đồ đệ, nhờ đan dược và nguyên tinh của con đó! À này, này, chỗ con có cái gì tốt không cho sư phụ xem với nào?" Ánh mắt Nguyệt Diệu Thương nhìn Tần Ly tựa như trước mắt một tòa bảo khố di động.
"Đồ đệ có thứ tốt, làm sao có thể quên sư phụ ngài chứ? Nơi này có hai bình đan dược, là đồ đệ cố ý lấy đến hiếu kính ngài." Tần Ly lấy ra hai bình thánh cấp đan dược, đưa qua.
Nguyệt Diệu Thương lập tức nhận lấy như nhận bảo bối, giống như chậm sẽ có người cướp của hắn vậy.
"Sư phụ, lần này con đến có chuyện cần thương lượng với ngài một chút." Tần Ly bất đắc dĩ lắc đầu, đối với việc này, nàng đã thói quen.
Nguyệt Diệu Thương cười híp mắt, lập tức gật đầu nói: "Tiểu đồ đệ, có chuyện gì, nói đi! Sư phụ có thể làm, nhất định sẽ giúp con."
"Con chuẩn bị mang theo Tần gia chuyển đến tây đại lục, nhưng mọi người đều luyến tiếc lão bằng hữu bên này, hơn nữa tỷ tỷ con gả đến Hàn gia, nếu về sau không gặp được người thân, khó tránh khỏi tiếc nuối. Con đã nghĩ, nếu có thể ở trong học viện mở một không gian thông đạo, không chỉ có tiện đệ tử đến tây đại lục lịch lãm, những người khác cũng có thể qua lại. Về phần quyền quản lý không gian thông đạo, sẽ giao cho sư phụ ngài cùng mấy đại gia chủ, người xem như vậy như thế nào?" Tần Ly nói hết ý nghĩ của mình.
Nguyệt Diệu Thương càng nghe ánh mắt trừng càng lớn, liên tục gật đầu nói: "Tiểu đồ đệ, tốt đó! Sư phụ ta là trăm phần trăm tán thành, nhưng xây dựng không gian thông đạo cũng không phải là dễ dàng như vậy, tối thiểu phải có tu vi thần cấp mới làm được. Tiểu đồ đệ, con đừng có nói với vi sư tu vi của con?"
Tần Ly lắc đầu nói: "Còn không có, nhưng rất nhanh, chỉ còn thiếu một cơ hội. Con chuẩn bị trong thời gian này bế quan tu luyện, phá tan tầng vách tường chướng kia."
Nguyệt Diệu Thương ngây người, miệng không khép được lại. Muốn dọa lão nhân gia hắn à? Hai năm trước tu vi tiểu đồ đệ mới chỉ là đại huyền linh sư, cả tông cấp cũng chưa đột phá. Này, này trong nháy mắt, sẽ đột phá cảnh giới trong truyền thuyết kia?
Tần Ly thầm lắc đầu, xem ra nàng đã dọa lão sư rồi. "Lão sư, cái kia, chuyện này cứ định như vậy nhé, ngài tiếp tục nghiên cứu đan phương đi!"
"Tiểu đồ đệ, con, hiện cấp bậc luyện dược của con là?"
Lão nhân này, rõ ràng bị kích thích, lại còn không hết hy vọng, còn muốn chịu kích thích lớn hơn nữa! Sau này hắn nhớ lại, cảm thấy bản thân khi đó nhất định là đầu óc không bình thường.
Tần Ly sờ cái mũi, ho nhẹ hai tiếng nói: "Luyện dược thần sư!"
Nguyệt Diệu Thương ôm ngực nói: "Con là tiểu yêu quái, đi mau, đi mau, đừng ở chỗ này kích thích lão nhân gia ta! Hu hu, sao lại thu nhận một đệ tử yêu nghiệt như vậy hả trời?"
Nào là yêu quái, nào là yêu nghiệt, nói hết ra à! Đầu Tần Ly đầy hắc tuyến, xoay người đi ra tiểu lâu.
Chờ Tần Ly lại trở lại tiểu viện, mấy người Vệ Khanh cùng Lam Tiêu Tiêu đã trở lại, mọi người đều tụ ở trong viện Hàn Hi Bạch chờ nàng trở về.
Tần Ly vừa vào cửa, chợt nghe đến một trận cười vui, hiển nhiên tâm trạng mọi người không tồi.
"Tần Ly, ngươi đã trở lại?" Lam Tiêu Tiêu phát hiện Tần Ly ngoài cửa đầu tiên, vui vẻ chạy tới kéo nàng vào tiểu viện.
Mấy người Nguyệt Diệu Thần và Vệ Khanh mẫn cảm phát hiện, hơi thở trên người Tần Ly càng thêm phiêu miểu, bọn họ đã vô cảm hết rồi.
Tần Ly gặp người đều ở đây thì nói: "Thật vất vả trở về một hồi, đi, mời các người ăn cơm."
"Đang chờ những lời này của ngươi, ha ha." Lam Tiêu Tiêu cười nói.
Khi mọi người đến Thiên Hương cư, mới phát hiện bên trong trang hoàng cùng bố trí hoàn toàn bất đồng. Tần Ly hiếu kỳ nói: "Đây là có chuyện gì?"
Nguyệt Diệu Hinh nhìn mấy người nói: "Nơi này đã được Vệ Khanh mua lại."
"Ồ, như vậy à! Không tồi ha, bữa hôm nay có thể miễn phí." Tần Ly vui đùa nói. Nàng cũng không biết vì sao, cứ cảm thấy Vệ Khanh mua lại nơi này có liên quan tới mình. Có thể là bản thân xấu hổ, liền cười che giấu.
Kỳ thực nàng không đoán sai, sau khi lần trước Vệ Khanh thổ lộ thất bại, đã mua lại nơi này. Nơi này ghi lại vui mừng và mất mát, huống hồ lại là nơi bọn họ hay tụ hội. Trong đó đồ trang trí thanh nhã cao thượng, kỳ thực trừ bỏ mấy người bọn họ, nhã gian nơi này không mở cho người ngoài.
"Keo kiệt!" Lam Tiêu Tiêu bĩu môi.
"Tiêu Tiêu, ta thật vất vả mới trở về một lúc, sao không thấy ngươi dẫn Lăng Hạo đến nhỉ?" Tần Ly bất đắc dĩ nói.
Mặt Lam Tiêu Tiêu bỗng chốc liền đỏ, lườm Tần Ly một cái nói: "Ngươi đừng có đùa ta, lâu như vậy không gặp, cũng không biết mang chút lễ gặp mặt."
Tần Ly từ trong huyền giới cầm một cái bình nhỏ nói: "Làm sao có thể quên mọi người chứ? Nè, một người một lọ."
Mấy người Nguyệt Diệu Thần vừa mở nắp, liền phát hiện bên trong đan dược bất đồng. Kỳ thực bọn họ hiện tại cũng không quá ỷ lại đan dược, dù sao dựa vào ăn đan dược tăng lên tu vi không quá ổn định. Hiện tại không gian tạo ra của Tần gia trái lại thành nơi bọn họ thường xuyên đi vào lịch lãm, tu vi tăng lên cũng không tính chậm.
Tần Ly nói tiếp: "Chờ thêm đoạn thời gian, ta sẽ mang theo Tần gia về tây đại lục, sẽ sẽ mở một không gian thông đạo, mọi người muốn đi tây đại lục lịch lãm với ta một chút không?"
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, đều có chút kinh ngạc, nhưng kinh ngạc qua đi thì còn lại hưng phấn.
Nếu có thể đi tây đại lục lịch lãm, đối với việc tăng lên tu vi của họ có ưu việt không nhỏ. Hơn nữa người đông đại lục nếu có thể tiến vào tây đại lục, còn có thể kéo gần chênh lệch giữa hai đại lục.
Nguyệt Diệu Hinh hưng phấn qua đi, thấy một mình Tần Ly trở về, lại hỏi: "Tiểu Ly, Minh Dạ không cùng muội trở về à?"
Tần Ly vốn trên mặt có chút tươi cười, ngay sau đó giảm dần. Nguyệt Diệu Hinh cảm thấy hình như mình vừa nói lời không nên nói, những người khác cũng phát hiện nàng không bình thường.
Tần Ly hạ con ngươi, cười nói: "Hắn không ở nơi này, nhưng ta sớm muộn gì sẽ đi tìm hắn. Lần này trở về chính là muốn mau chóng đột phá, sau đó có thể sớm một chút đi tìm hắn." Nàng nói qua chuyện của hai người ở tây đại lục, mấy người đều là một trận trầm mặc.
Lam Tiêu Tiêu vỗ vai Tần Ly: "Tần Ly, hai người nhất định sẽ gặp mặt."
"Ừ, không sao, thôi, mau ăn đi, đồ ăn nguội hết rồi." Tần Ly cầm chiếc đũa gắp cho mỗi người một miếng rồi mới bát đầu ăn.
Sau khi ăn cơm xong, Tần Ly trở về Tần gia, sau đó liền chuẩn bị tiến vào trạng thái tu luyện. Nàng cảm thấy cảm giác đối với tầng vách tường chướng kia càng ngày càng mãnh liệt, chỉ cần cho nàng một chút thời gian, hẳn là có thể đột phá.
Lăng Cảnh đến cửa phòng Tần Ly, gõ cửa nói: "Ly nhi, muội đã trở lại?"
Tần Ly ra ngoài cửa hỏi: "Ca, có việc sao?"
"Ta muốn tiếp tục tu luyện, hiện tại tu vi vẫn là kém một ít, không đủ để bảo hộ Tần gia." Hắn biết Tần Ly sẽ không thể mãi ở nhà, sớm muộn gì cũng sẽ đi vị diện khác. Hắn muốn nỗ lực tu luyện, sau đó thay muội muội bảo vệ tốt người nhà và bằng hữu.
Tần Ly gật đầu nói: "Đúng lúc, muội cũng chuẩn bị bắt đầu tu luyện."
Hai người vào huyền giới, trước hết nhìn cha mẹ Bạch Diễm. Bạch Diễm đang nói chuyện với cha mẹ, thấy hai người Tần Ly đi vào, bước lên nói: "Tiểu Ly, phụ vương mẫu hậu ta muốn gặp mặt cám ơn ngươi."
Tần Ly đi qua nói: "Đừng khách khí như vậy, đều là ta phải làm."
Ảnh Nguyệt Bạch Hổ vương cùng Bạch Hổ vương hậu nhìn Tần Ly gật đầu, Bạch Hổ vương nói: "Tần cô nương, cám ơn cô lúc trước cứu con của bổn vương, còn có ân cứu mạng của cô, một nhà chúng ta báo cũng không hết."
"Ngài đừng khách khí như vậy, Bạch Diễm là bằng hữu của ta, đây đều là ta phải làm. Nếu không ghét bỏ, về sau liền ở lại Tần gia đi!"
Bạch Hổ vương cùng vương hậu lại một trận cảm thán, hiện tại bộ tộc Ảnh Nguyệt Bạch Hổ đã không có người, bọn họ quyết định ở lại Tần gia, giúp Tần Ly bảo hộ người Tần gia.
Tần Ly và Lăng Cảnh cùng vào cung điện, đều tự trở về phòng tu luyện.
Một tháng sau [ bên ngoài ], trời đất bên ngoài biến sắc, thất thải mây tía bao phủ toàn bộ kinh thành. Tất cả mọi người ngắm nhìn thiên địa biến hóa, ngay cả mọi người trong tây đại lục cũng nhìn bầu trời biến hóa. Mấy gia chủ tông chủ thế lực lớn đều thả người bay lên không trung, bay về phía đông đại lục.
Lúc này người Tần gia đều tụ tập ở ngoài cửa phòng Tần Ly, trong huyền giới một trận bạch quang chói mát xuất hiện, thẳng tiến lên trời, thiên địa pháp tắc buông xuống.
Trong huyền giới, mấy người Bạch Diễm, Tử Nhiễm, Phượng Tiêu và Lăng Cảnh đang canh giữ cửa phòng Tần Ly, cảm thụ được biến hoá kinh thiên bên trong.
Chỉ thấy Tần Ly lúc này đang ngồi trong cột sáng, hơi thở toàn thân đã trở về tự nhiên. Bề ngoài nàng vẫn kinh người như cũ, nhưng cũng không làm cho người ta cảm thấy chói mắt. Lúc này nàng tựa như hoàn toàn dung hợp vào tự nhiên, siêu thoát ngoài trần thế.
Tần Ly mở mắt, nhìn cảnh tượng trước mặt, dường như mọi thứ đều do nàng nắm giữ. Thần thức của nàng bao trùm từ Tần gia đến toàn bộ đông đại lục, kéo dài đến tây đại lục. Đây là sức mạnh thần cấp sao? Cảm nhận hoàn toàn khác thánh cấp.
Tần Ly từ trên giường đi xuống, đi ra cửa, nhìn đám người Bạch Diễm nói: "Ta đột phá!"
"Ly nhi, muội đột phá thần cấp?" Lăng Cảnh nhìn Tần Ly trước mặt, phát hiện lại không có cảm giác gì. Nếu không phải hắn đặc biệt chú ý, tựa hồ đều phải xem nhẹ sự tồn tại của Tần Ly.
Tần Ly gật đầu, bước ra huyền giới. Vừa ra cửa phòng, chỉ thấy toàn bộ Tần gia đều bị bao vây. Ngẩng đầu nhìn phía trên, chỉ thấy đến Minh Trường Phong, Tinh Phượng Sương và mấy lão giả không biết tên đều đứng ở bên trên Tần gia.
Tần Ly đầu tiên thấy được Đoan Mộc Vân Nghệ cùng lão giả bên cạnh, sải bước tới: "Thiếu chủ, sao ngươi lại tới đây?"
Đoan Mộc Vân Nghệ khẽ cười nói: "Cảm giác được trong đông đại lục có người đột phá thần cấp, liền đoán được là ngươi. Hiện tại không cần gọi ta thiếu chủ, ta nên tôn ngươi thần giả mới đúng."
"Thiếu chủ, vẫn là gọi tên ta đi, ngươi gọi ta như vậy, ta ngược lại không quen." Tần Ly cũng mỉm cười nói.
"Ngươi là Tần Ly?" Một lão giả bay đến bên người Tần Ly nói.
"Ngài là?" Tần Ly có chút không xác định, nàng cũng không nhận thức lão nhân này.
Đúng lúc này, Lăng Nhân Toàn đi qua, ngửa đầu kêu lên: "Gia gia."
Gia gia của mẫu thân? Đó không phải là ngoại tằng tổ phụ của nàng? Sắc mặt Tần Ly suy sụp, cho dù hiện tại nàng vẫn không thể tha thứ việc Lăng gia làm lúc trước.
Lăng Chính Đức gật đầu, nói: "Toàn nhi, con sinh được nữ nhi tốt!"
Lăng Nhân Toàn đã rất lâu chưa được gặp gia gia, lúc nàng còn rất nhỏ, gia gia cũng đã vào nội tông bế quan, nhớ gia gia vốn rất thương nàng. Nàng đi đến cạnh Tần Ly: "Ly nhi, có một số việc đi qua rồi thì thôi, kỳ thực hiện tại ngoại công con cũng không dễ dàng. Đây là ngoại tằng tổ phụ của con, mau gọi người."
Tần Ly cũng không muốn cho mẫu thân khó sử, hơn nữa nàng cho tới bây giờ chưa thấy qua lão nhân này, hẳn là cũng không quản sự thật lâu. "Ngoại tằng tổ phụ."
"Aizz, tốt. Toàn nhi này, chuyện mấy năm nay gia gia đều biết, con cũng đừng trách phụ thân con, hắn một mình quản một gia tộc, chuyện lo lắng quá nhiều. Nhưng hắn làm như vậy cũng không đúng, gia gia đã giúp con răn dạy hắn rồi. Có thời gian mang theo đứa nhỏ này trở về thăm gia gia, biết không?" Lăng Chính Đức nhìn Lăng Nhân Toàn nói.
Lăng Nhân Toàn hốc mắt đều đỏ, gật đầu nói: "Dạ, Toàn nhi nhất định sẽ."
"Ha ha ha, lão tử không có tới trễ chứ?" Lúc này từ xa xa bay tới hai bóng người, đúng là Lục Kình Thương và Liễu Hàn Vân rời đi đã lâu.
Ánh mắt Liễu Hàn Vân ngay từ đầu đã nhìn chăm chú vào Tần Ly, gật đầu với nàng: "Ly nhi, chúc mừng đột phá thần cấp."
Tần Ly nhìn thấy bằng hữu, cũng thật cao hứng, "Lục tiền bối, Hàn Vân, các người đến! Không ngờ nhanh như vậy lại thấy mặt!"
"Tần nha đầu, tốc độ tăng tu vi của ngươi cũng thật sự là kinh người, lão tử theo không kịp rồi!" Lục Kình Thương cười nói.
"Lục tiền bối, ngài đừng nói như vậy."
Hàn huyên qua đi, phần lớn mọi người đều trở về tây đại lục, chỉ có Lục Kình Thương và Liễu Hàn Vân ở lại. Dù sao có đoạn thời gian không gặp, mọi người có rất nhiều chuyện kể lại khoảng thời gian mình trải qua.
Rất nhanh, Nguyệt Diệu hoàng phái người đưa tới không ít hạ lễ, nhưng cũng không tới, đơn giản là Nguyệt Diệu Thương có lệnh, không thể tới quấy rầy người Tần gia.
Một ngày qua đi, cả đại lục đều biết có một vị thần cấp cường giả, nghe đồn tuổi vị cường giả này rất trẻ, nhưng làm việc theo ý mình.
Nghe đồn nàng chính là nữ sát thần trong truyền thuyết hủy đi Liệt Diễm môn và U cung.
Nghe đồn nàng đối địch nhân tâm ngoan thủ lạt, đối bằng hữu lại cởi mở, tuyệt không keo kiệt, được mọi người xưng là tà thần Tần Ly.
Nhưng khi mấy lời này truyền đến tai Tần Ly, nàng chỉ cười cho qua.
Hiện tại đã thành công đột phá, nhưng Lam U vẫn không có động tĩnh, Tần Ly có chút lo lắng. Liên hệ hắn cũng không liên hệ được, tựa hồ bị cái gì cách trở vậy. Nàng nghĩ nên xây dựng không gian thông đạo trước đã, sau đó phải đi Thú Lĩnh đón Lam U tiếp trở về.
Sau khi Tần Ly đột phá còn chưa được thử súc mạnh thần cấp, đi đến Nguyệt Diệu học viện, trước hết tìm được Nguyệt Diệu Thương. "Sư phụ, hôm nay con đến muốn đả thông không gian thông đạo, ngài nói nên chọn cửa vào ở đâu thì tốt?"
Nguyệt Diệu Thương cười tủm tỉm nói: "Vậy thiết lập ở bãi đất trống gần tiểu lâu đi!" Lão đầu vừa mới bắt đầu bị Tần Ly đả kích không nhẹ, nhưng sau này nghĩ thông suốt. Tần Ly dù lợi hại thì vẫn phải gọi hắn một tiếng sư phụ, hiện tại cảm thấy tiếng sư phụ này đặc biệt dễ nghe.
Tần Ly nghĩ ngợi, cảm thấy địa phương đó quả thật tương đối thích hợp. Tiểu lâu của Nguyệt Diệu Thương ở ngay gần đó, nếu có tình huống gì hắn có thể kịp thời phát hiện.
Tần Ly đi đến chỗ tiểu lâu, nhắm mắt lại bắt đầu ngưng tụ linh lực trong tay. Đầu tiên tìm và vạch ra một lỗ hổng trong không gian, sau đó kéo dài xuống. Thông đạo này cũng chẳng dễ lập, Tần Ly một mặt mở ra một mặt còn phải giữ vững, một lần này là một tháng.
Bởi vì trong hư không có không gian loạn lưu và không gian cuồng phong, nàng cần phải bảo đảm tính ổn định của không gian. Nếu không dẫu mở thành công, người tu vi hơi chút thấp một chút cũng không thể thông qua.
Sau khi tu chỉnh thông đạo xong, Tần Ly dẫn theo người Tần gia và đám người Lam Tiêu Tiêu xuyên qua đến tây đại lục. Bởi vì Minh gia và Lăng gia trợ giúp, rất nhanh đã xây dựng được một đại trạch. Người Tần gia an an ổn ổn đi vào, lại không cần lo lắng người rắp tâm bất lương ám toán.
Không gian thông đạo trực tiếp có thể thông đến gần Tần gia, thuận tiện Tần gia và mấy thế lực lớn quản lý. Tần Ly thấy bên này đều an bày thỏa đáng, liền xuất phát đi đến Thú Lĩnh.
Hiện tại vào Thú Lĩnh đã không cần vụng trộm, trực tiếp xuyên qua kết giới. Phượng Tiêu trở về Phượng tộc, nói là lại ở vài ngày, dù sao hiện tại đã không có gì nguy hiểm. Tần Ly cáo biệt Phượng Tiêu, lập tức đi về phía bộ tộc Cổ Long. Ngọn núi chỗ bộ tộc Cổ Long có một cổ đạo trực tiếp xoay vòng đến đỉnh núi, tựa như một con rồng chiếm cứ trên núi.
Đỉnh núi chính là lãnh địa của bộ tộc Cổ Long, trở ra liền trực tiếp bay đến trong hoàng cung. Lấy huyết thống của Lam U, nhất định là ở trong hoàng cung, sẽ không để hắn lưu lạc ở bên ngoài.
Đến cửa cung của Cổ Long hoàng, Tần Ly nói vào khoảng không: "Xin hỏi các ngươi có biết Lam U ở đâu?"
Thủ vệ nhìn thấy Tần Ly đều cả kinh, tu vi nhân loại này giống với Long hoàng của họ, mấy người nhìn nhau một cái, có chút khiếp sợ.
"Ngài ở trong này xin chờ một chút." Một thủ vệ trong đó nói xong, chạy vào cung.
Chỉ chốc lát sau, Tần Ly đã được mời vào, thời điểm Long hoàng nhìn thấy Tần Ly, lại là cả kinh. Hắn đã từng gặp Tần Ly, khi đó một cái tát của hắn có thể đánh chết nàng, nhưng mới có bao lâu, tu vi nàng đã không khác hắn.
"Ngươi không phải cái kia?" Long hoàng còn chưa nói xong, Tần Ly liền cười nói: "Long hoàng, đã lâu không gặp. Ta lần này tới là tìm kiếm bằng hữu của ta Lam U, phiền Long hoàng báo cho biết hắn ở đâu."
"Hắn hiện tại đang lịch lãm trong cổ động Bàn Long, nơi đó ngăn cách với bên ngoài, chỉ có vượt qua tất cả mới đi ra được." Hắn rất coi trọng Lam U, Cổ Long huyết mạch tinh thuần giống hắn đã không nhiều lắm, cả con hắn cũng không có huyết mạch tinh thuần như Lam U. Vốn định giao lại trọng trách, bởi vậy liền ngoại lệ cho hắn vào bí cảnh tu luyện.
Tần Ly đã biết Lam U ở đâu, cũng thả tâm. Nàng cùng Lam U là bản mạng khế ước, hiện tại Lam U chắc đã đột phá thần cấp, xông qua bí cảnh không có vấn đề.
Kỳ thực nàng nghĩ không sai, Lam U ở trong bí cảnh cũng đã đột phá. Hắn biết Tần Ly đột phá thần cấp, lập tức ra bên ngoài, nghĩ đâu khi ra ngoài phải đi tìm Tần Ly, lại không nghĩ rằng nàng đã tìm đến.
"Bang" một tiếng, bí cảnh mở cửa. Lam U cảm ứng vị trí Tần Ly một chút, không ngờ nàng lại ở ngay trong hoàng cung bộ tộc Cổ Long.
"Ly, sao ngươi lại tới đây, không phải nói ta sẽ đi tìm ngươi sao?" Lam U thấy Tần Ly đến tìm hắn, trong lòng cao hứng.
Tần Ly thấy Lam U quả nhiên đã đột phá, mỉm cười nói: "Hiện tại chuyện bên ngoài đã đều giải quyết xong rồi, nên tìm ngươi. Ở bên ngoài không liên hệ được với ngươi nên có hơi lo."
Lam U hiện tại đã đột phá thần cấp, thì đã tương đương với Long hoàng. Nàng lo lắng để một mình Lam U ở trong này, lỡ may Long hoàng đối hắn có kiêng kị, hắn vẫn sẽ có nguy hiểm. Nhưng may mắn thay, Long hoàng làm người coi như là không tệ, đối Lam U cũng rất trọng dụng.
"Lam U, ngươi tiếp tục ở lại bộ tộc Cổ Long, hay là theo ta trở về?" Tần Ly hiện tại không vội mang Lam U trở về, nghĩ ở cùng đồng tộc, có lẽ càng thích hợp hắn.
Lam U nhíu mày nói: "Ly, không có ngươi sẽ không có Lam U ngày hôm nay. Ta sẽ luôn luôn đi theo bên người ngươi, chúng ta là đồng bọn, là chiến hữu không phải sao?"
Tần Ly gật đầu, cười nói: "Tốt, chúng ta đây về sau còn cùng nhau chiến đấu. Hiện tại đi Phượng tộc đi, Phượng Tiêu ở bên đó."
Long hoàng có chút luyến tiếc Lam U, Lam U nói với Long hoàng: "Hoàng, Lam U chỉ là tạm thời rời đi, về sau nhất định sẽ trở về giúp sức vì Long tộc."
"Được rồi, ngươi đứa nhỏ này trọng tình cảm, đi ra ngoài về sau nhất định phải chú ý an toàn." Long hoàng đáp ứng.
Tần Ly cùng Lam U cùng nhau đến Phượng tộc, Phượng hoàng cùng Phượng hậu thấy tu vi Phượng Tiêu đến thần cấp, miễn bàn rất cao hứng. Mấy người ở Phượng tộc vài ngày, mới cùng nhau rời Thú Lĩnh.
Trở lại Tần gia, Tần Ly phải đi quan sát tình huống vận hành không gian thông đạo một chút. Không gian thông đạo mới tạo được vài ngày, người trong đại lục đã truyền khắp. Sáng sớm còn có không ít người bắt đầu xếp hàng ở không gian thông đạo ở Tần gia, muốn đi đông đại lục nhìn xem.
Tần Ly nhìn đội ngũ rất dài, gật đầu. Xem ra không gian thông đạo này quá thích hợp, đẩy mạnh trao đổi giữa hai bên đại lục. Tin tưởng theo thời gian trôi qua, cách biệt giữa đại lục sẽ càng ngày càng nhỏ.
"Á, người kia không phải Minh gia Minh Huyền Tề sao?" Phượng Tiêu tinh mắt thấy được Minh Huyền Tề bên trong đội ngũ.
Hắn mặc một thân quần áo vải thô, luôn luôn cúi đầu. Nếu không phải Phượng Tiêu chỉ ra, Tần Ly rất khó để phát hiện hắn.
Tần Ly híp mắt, người này không thể giữ lại. Thù hận giữa hắn và Tần Ly rất sâu, ngay lúc người Minh gia tiếp nhận nàng và Minh Dạ, hắn lựa chọn rời đi, rõ ràng là trong lòng không phục.
Tần Ly đi đến bên Minh Huyền Tề: "Minh Huyền Tề, chúng ta lại gặp mặt!"
Mắt Minh Huyền Tề thoáng một chút oán hận, nhưng rất nhanh đã bị hắn giấu dưới đáy mắt. "Tần Ly, ta chỉ là muốn đến đông đại lục sinh sống, ngươi không phải muốn đuổi tận giết tuyệt chứ?"
Thần thức của Tần Ly hiện tại thập phần cường đại, dù hắn che giấu thế nào, nàng vẫn có thể cảm giác được hắn oán hận. "Đi đông đại lục sinh sống? Là muốn hủy không gian thông đạo hả?" Ánh mắt nàng liếc vào trong lòng hắn.
"Hừ, ngươi đừng ngậm máu phun người." Minh Huyền Tề bị nói trúng tâm sự, có chút hoảng loạn, hắn quả thật là muốn hủy không gian thông đạo. Tu vi Tần Ly hiện tại đã không phải hắn có thể đối phó, nhưng nếu hắn hôm nay hủy không gian thông đạo, sẽ có rất nhiều người chết ở chỗ này. Không gian thông đạo này là Tần Ly tạo nên, tự nhiên sẽ có người tính nợ này trên đầu Tần gia. Hắn đã không báo được thù, không bằng đặt mầm mống thù hận cho người khác.
Nhưng vạn vạn không nghĩ tới là, hắn lập kế hoạch báo thù lâu như vậy, lại bị Tần Ly nhìn thấu. Hắn không cam lòng, tập trung hết sức mạnh trên người, chuẩn bị tự bạo.
Nhưng đáng tiếc là, hắn vẫn xem nhẹ thực lực thần cấp. Hắn vừa mới có ý niệm tự bạo, đã bị Tần Ly ngăn chặn.
"Vốn đang tưởng thả ngươi một con ngựa, nhưng là ngươi cố tình không quý trọng." Tần Ly lắc đầu, một đám huyền hỏa xuất hiện trên tay.
Minh Huyền Tề lúc này căn bản không thể động đậy, hoảng sợ nhìn huyền hỏa trong tay nàng. Một đạo huyền hỏa, Minh Huyền Tề và linh hồn Minh Chỉ Nhu tan thành khói bụi. Mọi người lại một lần nữa chứng kiến sức mạnh của Tần Ly, một đám đều có chút run sợ.
Trải qua chuyện này, Tần Ly có chút lo lắng sự an toàn của không gian thông đạo, hơn nữa đông đại lục, phần lớn mọi người tu vi thấp hơn tây đại lục rất nhiều, vạn nhất nếu có người rắp tâm bất lương thành tâm quấy rối, không có người ngăn cản không thể được.
Sau khi biết băn khoăn của Tần Ly, Lăng gia, Minh gia và Thanh Vân tông đều phái mấy đệ tử tin cậy đến gác trong đông đại lục và không gian thông đạo, mỗi đoạn thời gian đổi một đội, như vậy là có thể bảo đảm sự an toàn của đông đại lục.
Hiện tại Tần Ly không có gì băn khoăn, chuẩn bị ngày kế tiếp dốc lòng tu luyện, tranh thủ sớm ngày thông qua giới kia, có thể phi thăng đến vị diện trên.
Trong huyền giới, Tần Ly nhắm mắt tu luyện, nhưng ngay lúc nàng không biết, ngọc bội nàng luôn để trong ngực loé sáng
Ngọc bội này chính là một trong ba lễ vật vực chủ đưa cho nàng trong Xích U tháp. Nhưng khi đó nàng hoàn toàn không biết cái này có tác dụng gì, vì thế để lại trong lòng.
Theo tu vi nàng dần dần tăng lên, thời điểm tiến vào thần cấp, miếng ngọc bội này liền giải khai phong ấn. Nhưng Tần Ly vẫn vội vàng chuyện khác, đều không biết.
"Tiểu nha đầu, không ngờ tu vi ngươi tăng lên nhanh như vậy, xem ra ngày chúng ta gặp mặt không xa."
Tần Ly đang tu luyện, lại nghe được một tiếng nói quen thuộc. Nàng tìm nửa ngày, mới phát hiện tiếng nói là từ trong lòng phát ra.
Lấy ngọc bội ra, Tần Ly nhìn nó nói: "Vực chủ, là ngài sao?"
"Tiểu nha đầu, trong này có một đạo hỗn độn linh khí, ngươi luyện hóa nó. Chờ tu vi ngươi tăng lên giới kia, tự nhiên sẽ có người đến dẫn ngươi đi lên. Lão phu ở bên trên chờ ngươi, ngươi cũng đừng làm cho lão phu thất vọng!"
Tần Ly nhớ lại lúc vực chủ giao miếng ngọc bội cho nàng, muốn nàng bảo quản thật tốt, nói là một ngày nào đó nàng sẽ dùng đến, không ngờ một ngày này đến nhanh như vậy.
Cầm lấy ngọc bội, nàng liền cảm giác được bên trong phong ấn một đạo linh khí, lại có chút cảm ứng với hỗn độn căn nguyên của nàng.
Lại là ba tháng, không gian trên Tần gia xuất hiện một đạo lốc xoáy màu đen, có một lão giả áo bào trắng xuất hiện tại không trung.
Mắt hắn nhìn khắp đại lục, thì thào lẩm bẩm: "Không thể tưởng được cách lâu như vậy, trong vị diện này mới có người tới tiêu chuẩn thần giới." Ánh mắt hắn nhìn phía Tần Ly, trực tiếp bay vào trong viện.
Người Tần gia và người mấy thế lực lớn đều thấy biến hoá trên bầu trời, đều bay vọt đến không trung quan sát.
Tần Ly cảm giác toàn bộ thân thể đều rất nhẹ, tiếp lại cảm giác được phương xa triệu hồi. Nàng đi ra huyền giới, ra phòng, chỉ thấy một lão giả đang đứng ở trước cửa phòng nàng.
"Chính là tiểu nha đầu ngươi? Không ngờ tuổi trẻ như vậy, không tệ. Tốt lắm, theo lão phu đi thôi, ngươi đã có tư cách tiến vào thượng giới." Lão giả vuốt chòm râu nói.
Tần Ly không ngờ một ngày này đến nhanh như vậy, gật đầu với lão giả: "Xin chờ một chút, đợi ta cáo biệt với người nhà đã." Vừa đi không biết bao lâu mới có thể trở về, Tần Ly đột nhiên có chút luyến tiếc.
Nàng đi đến trước Tần Vinh Hải: "Gia gia, Ly nhi phải đi, chờ tu vi Ly nhi mạnh hơn một chút, nhất định sẽ trở về gặp mọi người. Con muốn đi tìm Dạ, chàng bị người dẫn đến vị diện bên trên. Về sau Tần gia liền giao cho gia gia, nơi này còn có chút đan dược, ngài giữ cẩn thận."
"Đi đi, nơi này không cần lo lắng, gia gia có thể chiếu cố." Mắt Tần Vinh Hải có chút đỏ lên.
Tần Dịch Dương và Lăng Nhân Toàn tới ôm Tần Ly, Lăng Nhân Toàn khóc thương tâm, trong lòng Tần Dịch Dương cũng không chịu nổi. Nếu biết một ngày này đến nhanh như vậy, bọn họ tuyệt đối sẽ không để Tần Ly liều mạng tu luyện như vậy.
Lăng Cảnh cũng cảm thấy khó chịu, ôm Tần Ly nói: "Ly nhi, bảo trọng. Sau khi tìm được Dạ, nhất định phải mau chóng trở về, chiếu cố tốt bản thân."
"Vâng, muội biết, huynh cũng thế, ca ca, giúp muội chăm sóc cha và mẹ." Tần Ly gật đầu, quay đầu nhìn Lăng Nhân Toàn và Tần Dịch Dương nói: "Cha, mẹ, về sau phải để cho ca ca thay thế Ly nhi tẫn hiểu với hai người. Hai người đừng như vậy, làm con cũng không dễ chịu. Được rồi, không nói nhiều nữa, mọi người bảo trọng, Ly nhi nhất định sẽ trở về."
Tần Ly sợ bản thân luyến tiếc, lập tức xoay người cùng lão giả vào trong lốc xoáy. Sau khi không gian khép lại, người Tần gia ngóng trông theo hướng đó, thời gian rất lâu......
Hết quyển 5
Sang một vị diện mới. Vậy Tần Ly sẽ gặp thêm những ai? Liệu có gặp lại Ngự không?